Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1043: Chương 1043: Coi Như Rơm Rác




Giờ phút này, đám Điền Thất vỗ tay đến muốn sưng.

“Có thấy chưa? Đây chính là Hưng Hân tụi tui đó!!!” Điền Thất cao giọng gào vào mặt fan Gia Thế vây quanh họ. Điền Thất vốn cũng là một người khá trầm, nhưng giờ phút này hắn đã không cách nào khống chế được tâm trạng của mình. Gia Thế mạnh không? Mạnh chứ, nhưng trận này là Hưng Hân nhà tụi tui đang áp đảo Gia Thế nhà mấy người, từ đầu đến cuối Gia Thế đều bị tụi này nắm mũi dắt đi đó!

Giọng của Điền Thất đã hơi khàn. Không chỉ có hắn mà 53 thành viên công hội Hưng Hân ở thành phố B hôm nay tập trung đến cổ vũ cho chiến đội Hưng Hân đều đã gào thét đến khàn cả cổ. Phải chống chọi với hàng ngàn người là fan của Gia Thế trong nhà thi đấu này, mấy chục người bọn họ thật quá là thấp cổ bé họng.

Nhưng giờ phút này đây, họ hoàn toàn chiếm thế thượng phong, bởi có chiến đội phía sau chống lưng. Ngay cả trị liệu cũng đã tạch, bất kì ai nếu hiểu biết về Vinh Quang đều sẽ không lạc quan với cục diện này của Gia Thế. Đối mặt với sự khiêu khích từ đám Điền Thất, fan Gia Thế thật chỉ có thế dùng hai từ hình dung: tắt điện. Mà trong lòng Điền Thất bây giờ chỉ còn một điều tiếc nuối đó là… cái tên Hưng Hân hơi sida thật, hô lên chẳng có một chút khí thế nào cả.

“Trị liệu đã chết, mục sư Chức Ảnh bên Gia Thế đã tử, tuyển thủ Trương Gia Hưng đã rời khỏi trận đấu. Trận chung kết vòng khiêu chiến, chiến đội Gia Thế đang đối mặt với tình huống cực kì khó khăn!” Phan Lâm gầm rú trên sóng trực tiếp.

Đứng ở phương diện đài truyền hình, hắn không hề thiên vị bên nào. Cái hắn mong muốn được thấy chính là những màn biểu hiện xuất sắc, những khoảnh khắc kinh điển. Điểm thu hút lớn nhất của trận đấu này là Diệp Tu vs Gia Thế không phải bàn cãi, nhưng ngoài ra, ai cũng trông chờ xem Hưng Hân có thể lội ngược dòng được hay không.

Theo diễn biến trận đấu đến giờ, Hưng Hân đang có lợi thế lớn. Điều này làm bên phát sóng sung sướng. Theo số liệu được cập nhật liên tục thì lượng view trận đấu này đang tăng vọt, hiển nhiên là vì Hưng Hân đã giết chết mục sư Chức Ảnh. Mất đi trị liệu, cán cân thắng thua sẽ có xu hướng nghiêng nghiêm trọng. Người chơi Vinh Quang biết được tin này, chắc chắn ai cũng sẽ mở TV hoặc đổi đài để theo dõi trận đấu được cho là không có chút gì gay cấn này.

Phòng thi đấu của Gia Thế.

Trương Gia Hưng đã rời khỏi trận. Y giống như bị rút lấy toàn bộ sức lực, ngồi liệt trên ghế. Bây giờ có thể quan sát trận đấu từ góc nhìn thượng đế đấy, nhưng y đã hết dám xem trận đấu này rồi sẽ trôi về đâu. Trương Gia Hưng không thể ngăn bản thân nghĩ ngợi lung tung, nếu Gia Thế dừng chân tại đây không thể trở về liên minh, tiếp tục chìm nổi trong vòng khiêu chiến một năm nữa, đời sẽ ra sao?

Ôm nỗi ưu tư đó trong lòng không chỉ có mình y.

Ngay trong khoảnh khắc HP của Chức Ảnh về 0 và ngã xuống, hầu hết mọi tuyển thủ Gia Thế đều như bị sét bổ vào đầu mà tự hỏi câu đó. Dưới hàng ghế tuyển thủ Gia Thế ngoài trận, không ít người lén nhìn Đào Hiên, phát hiện chân mày của hắn co giật liên tục nãy giờ. Hắn đã không còn thản nhiên như hồi đầu trận nữa rồi.

Tình thế trong trận, Gia Thế chỉ còn đúng 4 người, không có trị liệu.

“Focus bậc thầy pháo súng!” Đúng vào nháy mắt trước khi Chức Ảnh ngã xuống, Tiêu Thời Khâm đưa ra lệnh mới. Hắn biết đã không cách nào cứu được Chức Ảnh, bởi chỉ mình Vương Trạch có khả năng xông lên thì lại bị ngăn cản bởi lối đánh liều mạng của Ngũ Thần. Sự liều mạng đó được đánh đổi bởi HP của Hiểu Thương. Ngũ Thần bất chấp mọi thứ, dùng thân thể Hiểu Thương để tạo nên chướng ngại cho những hit bắn của thiện xạ Vương Trạch. Nhân vật có mạnh đến đâu cũng sẽ không chịu nổi việc làm khiên thịt. Giây phút đó Ngũ Thần đã có ý nghĩ hi sinh bản thân. Người không muốn sống luôn là người đáng sợ nhất, Vương Trạch bị một Ngũ Thần không muốn sống kéo chân, đạn từ súng của gã không chút lưu tình bắn tất cả lên Hiểu Thương, nhưng Ngũ Thần không định né tránh vì sợ Vương Trạch bắt được sơ hở. Hắn liều mạng giữ chân Vương Trạch, đồng thời cũng đặt Hiểu Thương vào đất chết.

Tiêu Thời Khâm thấy rất rõ, bây giờ họ không còn trị liệu nhưng Hưng Hân cũng không có. Họ cần nhân cơ hội này bùng nổ kéo theo vài nhân vật đối thủ xuống mồ. Kéo dài chiến đấu là không có lợi với một Gia Thế mất đi trị liệu, tình huống này mà vẫn dây dưa với át chủ bài của Hưng Hân là không khôn ngoan. Vì thế Tiêu Thời Khâm lập tức lệnh cho Tôn Tường và Khưu Phi chuyển mục tiêu, dồn sát thương lên Hiểu Thương chỉ còn 30% máu dưới nòng súng Vương Trạch. Nhất là khi hắn nhìn thấy Một Tấc Tro và Bánh Bao Xâm Lấn giết xong Chức Ảnh thì quay sang tiếp ứng Hiểu Thương. Không thể để họ thực hiện được!

Đôi bên đua nhau cướp cơ hội.

Tôn Tường và Khưu Phi cố vượt qua Diệp Tu, Tiêu Thời Khâm cố thoát khỏi sự đeo bám của Đường Nhu nãy giờ mới thành công. Họ không phải không thể, chỉ là không cách nào kịp thời cứu Chức Ảnh thôi. Bây giờ cả ba đồng loạt lao lên hội đồng Hiểu Thương của Ngũ Thần, tiết tấu lần này chuyển ngoặt nhanh gọn, rốt cuộc cũng đã đánh ra khí thế của một ông lớn. Tốc độ của Bánh Bao và Một Tấc Tro không chậm nhưng họ không phải trị liệu, chỉ có thể dùng cách tấn công để hạn chế sát thương của đối thủ. Thế nhưng Gia Thế giờ không có trị liệu nên quyết tâm đánh nhanh thắng nhanh, không còn khả năng chơi bài bản từng bước với Hưng Hân nữa. Đây là lúc cần phải tấn công kịch liệt, mất đi trị liệu thì sao, thì vẫn không ngại bán máu như thường!

Một đợt giết luôn!

Bốn nhân vật Gia Thế liều mạng focus, giết được Hiểu Thương của Ngũ Thần, chỉ trong khoảnh khắc đổi về một mạng. Mục sư Tay Nhỏ Lạnh Giá của Hưng Hân sắp được tự động truyền tống vào trận, nhưng cũng cần thời gian chạy từ chỗ thay người đến đây, trong lúc đó hai bên là 4v4. Nhìn vào số liệu, bỗng dưng khán giả phát hiện: hình như Gia Thế đâu có rơi vào thế yếu!

Bên Hưng Hân ngoại trừ Bánh Bao Xâm Lấn vào Một Tấc Tro còn gần như đầy máu, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu sau hai lần đơn độc giằng co với Tôn Tường và Khưu Phi thì đã không còn nhiều HP. Hắn có thể lấy 1 địch 2 cũng phải trả giá rất lớn, sát thương hắn gây ra cho Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu còn xa mới bằng sát thương hai cậu gây ra cho hắn, nên thanh máu của Quân Mạc Tiếu chỉ còn 70% HP.

Hàn Yên Nhu còn thảm hơn, trước đó cô dũng cảm gánh nhiệm vụ thả bả ba người Tôn Tường, Khưu Phi và Tiêu Thời Khâm đã tổn thất quá nhiều, sau đó ngăn cản Tôn Tường với Khưu Phi để câu giờ, bị đánh văng rồi lại chạy qua kéo chân Diệt Sinh Linh của Tiêu Thời Khâm. Mấy lần như vậy, lượng sát thương mà đối thủ gây ra cho cô quá lớn. Hàn Yên Nhu chỉ 20% HP, còn không bằng Hiểu Thương. Chỉ có điều Tiêu Thời Khâm cực kì coi trọng ý nghĩa chiến lược của Hiểu Thương với Hưng Hân nên ưu ái đưa Hiểu Thương lên đầu danh sách cần giết. Sau khi thành công, bốn người Gia Thế không lằng nhằng, phóng lập tức về phía Hàn Yên Nhu.

Nhanh quá!

Tất cả mọi người đều có ý nghĩ này.

Sau khi trị liệu bị giết, chiến đội Gia Thế đã thôi ù ù cạc cạc. Ngược lại, họ tăng tốc trong nháy mắt, dùng tiết tấu siêu cao để tiễn vong Hiểu Thương chỉ trong một đợt tấn công, và giờ họ lại muốn nhắm đợt thứ hai vào Hàn Yên Nhu.

“Thật không ngờ mất đi trị liệu, chiến đội Gia Thế lại thông suốt hơn…” Phan Lâm há hốc mồm kinh ngạc.

“Hưng Hân không làm tốt khâu liền mạch chiến thuật! Gia Thế focus Hiểu Thương, Bánh Bao Xâm Lấn và Một Tấc Tro chạy tới cứu viện là phản ứng bản năng. Và thế là họ đánh mất quyền chủ động trong tay từ đầu đến giờ, nói cho cùng họ vẫn còn quá non nên khá kém trong việc nắm bắt tình thế. Anh xem Tiêu Thời Khâm kìa, Chức Ảnh chỉ mới hấp hối chứ chưa kịp đứt hơi thì anh ấy đã ra lệnh đổi qua tiêu diệt Hiểu Thương, cảm giác tiết tấu của anh ấy rất đáng để lớp tuyển thủ trẻ bên Hưng Hân học tập.” Lý Nghệ Bác nói.

“Vậy theo ý anh Hưng Hân lẽ ra nên xử lý thế nào?” Phan Lâm hỏi.

“Hỗ trợ Quân Mạc Tiếu hoặc Hàn Yên Nhu, tiếp tục hình thành cục diện lấy nhiều đánh ít. Chơi đổi mạng với Gia Thế trong tình huống dẫn trước về nhân số sẽ gây ra áp lực rất lớn Gia Thế, Hưng Hân sẽ tiếp tục chiếm thế chủ đạo. Nhưng bây giờ thế trận đã vào tay Gia Thế… tôi chắc Diệp Tu cũng đang thầm tiếc nuối trong lòng. Anh ấy sớm nên làm theo Tiêu Thời Khâm ra chỉ lệnh cho đội viên của mình, tuyển thủ Hưng Hân quá non, còn cần anh ấy chỉ dẫn nhiều hơn.” Lý Nghệ Bác nói.

“Một mình đơn độc đối kháng Tôn Tường và Khưu Phi, chắc hẳn anh ấy khó thể nào rảnh tay được.” Phan Lâm nói.

“Cũng phải, lúc đó Tôn Tường và Khưu Phi tấn công quá dồn dập.” Lý Nghệ Bác gật đầu.

Nói chung diễn biến trận đấu đang đi về hướng mà ai ai cũng không đoán được.

Fan hâm mộ Gia Thế vốn đang xìu xìu, trong nháy mắt lập tức tỉnh táo trở lại. Họ ào ào phản kích pha gâu gâu lúc nãy của đám Điền Thất. Fan Gia Thế người đông thế mạnh, vừa bật ngược một cái là khiến nhóm fan Hưng Hân suýt nữa chết chìm trong nước miếng.

“Thấy chưa, đó là Gia Thế! Không có trị liệu thì sao? Mấy người chịu được một đợt focus giết luôn của tụi tui không?” Có fan Gia Thế ngồi quá gần, vừa nãy bị Điền Thất chỉ ngón tay thẳng mặt, bây giờ nhảy dựng lên há miệng sỉ, hận không thể cạp luôn đầu Điền Thất.

Còn đám Điền Thất? Họ đang nóng ruột, ai mà màng đến việc tranh chấp với fan Gia Thế nữa.

Ráng lên!

53 thành viên công hội Hưng Hân ai ai cũng nắm chặt tay, nghe rõ tiếng lòng của đồng bọn mình.

Phải ráng lên!

Hưng Hân phải đổi phó ra sao?

Những người có cùng thắc mắc đều nhìn về phía Quân Mạc Tiếu. Ít nhất Diệp Tu nên ra lệnh gì đó đi chứ, nếu để người trẻ tuổi tự do phát huy thì chỉ có nước để Tiêu Thời Khâm lão làng dắt mũi. Trên phương diện chiến thuật, Hưng Hân chỉ có hắn mới đủ sức tranh đua cao thấp với Tiêu Thời Khâm.

Nhưng hắn không nói một lời. Trong giây phút cực kì quan trọng này hắn không có chỉ lệnh, tuyển thủ Hưng Hân hoàn toàn hành động theo phán đoán của chính mình.

Bốn người Gia Thế nhào lên, Hàn Yên Nhu chỉ còn 20% HP lại không có ý định lùi về.

“Tấn công!!” Tiêu Thời Khâm ra lệnh. Hai pháp sư chiến đấu lao tới, hai xạ thủ dồn hỏa lực.

Hụt!

Tiêu Thời Khâm há hốc. Họ cần phải cho mục tiêu tạch trong một nốt nhạc nên ngoài sát thương, cách tấn công cũng rất chú ý áp chế, chặt đứt đường lui của Hàn Yên Nhu không cho cô cơ hội trốn thoát.

Thế nhưng nơi mà họ đánh vào lại cách xa Hàn Yên Nhu đến mấy cây số.

Nguyên nhân chỉ có một: Tiêu Thời Khâm, Vương Trạch, Tôn Tường, Khưu Phi không ai có thể ngờ được Hàn Yên Nhu quyết định không né tránh, không lùi bước mà xông thẳng về phía họ!!!

Hào Long Phá Quân!

Hàn Yên Nhu với 20% HP, bất chấp hết thảy lao lên.

Tiêu Thời Khâm rơi lệ đầy mặt. Ụ á biết gái mãnh lắm rùi, nhưng mãnh cũng vừa vừa thôi chứ? Thế này mà vẫn lao lên, gái coi bọn anh là rơm rác thật à?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.