Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1547: Chương 1547: Củng cố ưu thế




Dịch bởi Lá Mùa Thu

Cứng rắn, max cứng rắn.

Cố định cơ thể, chỉnh thẳng nòng pháo, đó là thái độ Mộc Vũ Tranh Phong dùng để nghênh đón Bách Hoa Liễu Loạn đang lao tới mình.

Vút!

Pháo Cuồng Phong bay xoáy ra tạo nên âm thanh như tiếng xé gió. Đợt bắn thứ hai sau khi đổi băng đạn thành Bạo Viêm Đạn của Bách Hoa Liễu Loạn bị nó cuốn theo, nối đuôi nhau lệch quỹ đạo.

Trương Giai Lạc thấy vậy cả kinh. Hắn không ngờ Tô Mộc Tranh dám chơi cứng với mình.

Hiệp trước dùng đủ mọi chiêu trò lóa mắt, hiệp này lại là chính diện đôi công. Tô Mộc Tranh đã trở thành một tuyển thủ kiên định, biết nhìn tình huống mà hành động chứ không còn chăm chăm phối hợp Diệp Tu, mất Diệp Tu là hoang mang lạc lối như ngày xưa nữa.

Né!

Trên đà lao thẳng, Bách Hoa Liễu Loạn đành nghiêng người né tránh. Uy lực của Pháo Cuồng Phong đâu phải chuyện đùa? Bách Hoa Liễu Loạn né được hit bắn chính, nhưng vẫn dính phải luồng khí lưu xoáy mạnh mẽ chẳng khác gì một hit bắn phụ, làm cả người loạng choạng suýt ngã.

Ầm!

Tiếng pháo tiếp tục vang lên, Tô Mộc Tranh hiển nhiên không để Trương Giai Lạc thở lấy hơi. Cô oanh tạc đùng đùng, nhưng Trương Giai Lạc cũng nào phải cóc ké trình còi? Bách Hoa Liễu Loạn vẫn thao tác cực kỳ chính xác trong trạng thái chân nam đá chân xiêu.

Đạn Pháo Sáng!

Đạn Pháo Sáng bay ra kèm theo một tiếng súng vang. Trương Giai Lạc không chờ quả đạn kia rơi xuống đất mà bắn nổ nó ngay trên trời.

Ánh sáng chói lòa tràn ngập màn hình, trong phút chốc khán giả cũng cảm thấy trắng xóa cả trời. Sóng trực tiếp trên tivi bèn cắt sang góc nhìn Tô Mộc Tranh, mọi người trong nhà thi đấu cũng dõi mắt tìm đến màn hình lớn. Tất cả đều nóng ruột muốn biết Tô Mộc Tranh có bị Đạn Pháo Sáng làm mù mắt hay không.

Có, nhưng không hoàn toàn.

Có vẻ như Tô Mộc Tranh đã vội xoay góc nhìn đi hướng khác, nhưng vì Trương Giai Lạc cho Bách Hoa Liễu Loạn bắn nổ lưu đạn quá nhanh, Mộc Vũ Tranh Phong không kịp né hết toàn bộ. Tuy không mù hẳn, cảnh vật trong mắt cô vẫn đột nhiên mờ đi như ngấn nước, càng không thấy rõ lối di chuyển của Bách Hoa Liễu Loạn.

Một quả lựu đạn bay ra.

Đạn gì ấy nhỉ?

Một khối hình rất nhòe như nội dung nhạy cảm bị làm mờ xuất hiện trong tầm nhìn Mộc Vũ Tranh Phong. Cô chẳng cách nào nhận biết đó là lựu đạn gì.

Cô bèn mặc kệ nó, tiếp tục bắn.

Trong trạng thái Giá Pháo Cố Định, nhân vật bị đóng đinh trên đất không thể di chuyển, đối thủ cũng đừng mơ dùng chiêu hất văng hay đẩy lùi. Thế nên Tô Mộc Tranh quyết định không quan tâm đối thủ ra chiêu gì, mình cứ việc đáp trả bằng hỏa lực là được.

Đôi công.

Một trận đôi công đúng nghĩa.

Tô Mộc Tranh chẳng buồn né chiêu, còn Trương Giai Lạc không bị cố định cơ thể nhưng cũng chọn lao lên. Đã tiến vào phạm vi này, Mộc Vũ Tranh Phong lại đánh với thái độ bất chấp, lùi về chỉ làm uổng phí HP và mọi cố gắng tiếp cận trước đó.

Lấy pháo chơi đạn, lấy máu đổi máu, đôi công là con đường duy nhất để chọn. Bằng một cách ác liệt, Tô Mộc Tranh buộc Trương Giai Lạc phải đối kháng bạo lực với mình.

Dưới Giá Pháo Cố Định, hỏa lực của bậc thầy pháo súng càng lúc càng nặng. Trong khi đó, Trương Giai Lạc luôn duy trì ưu thế di chuyển linh hoạt, vì đứng yên một chỗ đọ sức với Giá Pháo Cố Định tức là đưa đầu chịu chết.

Trông như một trận trâu bò húc nhau, nhưng điều thực sự quyết định thắng thua lại là khả năng tránh thương tổn của Trương Giai Lạc. Mộc Vũ Tranh Phong đang bị trói chân, khó lòng né chiêu như hắn.

Ầm ầm ầm ầm!

Đoàng đoàng đoàng đoàng!

Tiếng súng đan xen tiếng pháo không ngừng vang dội, lẫn vào tiếng nổ đinh tai nhức óc. Một trận giao tranh hàng nóng vô cùng đã mắt, khiến bản đồ nho nhỏ bị cày thành đất cằn.

Người thua cuộc là Tô Mộc Tranh.

Kết quả này không quá bất ngờ vì HP Mộc Vũ Tranh Phong vốn không đầy cây. Có điều, thường thì cách biệt 29% chưa đến nỗi để tuyển thủ phải yolo, bởi chỉ cần một combo là đủ san bằng.

Tô Mộc Tranh lại không chọn cách ấy. Vừa chạm mặt đối thủ, cô đã lao vào chơi đôi công, lối đánh không hề có lợi cho phe ít máu.

Cô thua trận, nhưng kỳ thực không thua số liệu.

Hạ gục cô, Bách Hoa Liễu Loạn của Trương Giai Lạc chỉ còn 21% HP.

71% đổi lấy 79%, Tô Mộc Tranh dẫn trước một tẹo, mà Hưng Hân thì dẫn trước khá xa. Từng quãng nhỏ góp thành quãng lớn, tiếp tục đi mãi, Hưng Hân sẽ là kẻ thắng lôi đài.

Trên nền móng vững chắc của Diệp Tu, Tô Mộc Tranh đặt bẫy xử đẹp Lâm Kính Ngôn, mang về cho Hưng Hân ưu thế vượt mặt Bá Đồ. Nắm ưu thế trong tay, nhiều người sẽ muốn thừa thắng xông lên, gặt càng nhiều đầu tướng địch càng tốt để đảm bảo chiến thắng cuối cùng. Thế nhưng đây là lôi đài, mỗi lần đổi tướng là một lần chuyển ngoặt, chưa kể Bá Đồ không có gì ngoài kinh nghiệm, ý chí lại kiên định, nào phải gà mờ cho bạn đè đầu cưỡi cổ?

Vì thế khi gặp Trương Giai Lạc, Tô Mộc Tranh không tham lam gia tăng cách biệt. Cô chỉ củng cố cách biệt, giữ vững ưu thế cho đội mình.

Thái độ rất tỉnh táo, lựa chọn rất lý trí.

Cách biệt HP vẫn như cũ, nhưng khi số tướng ra trận của phe địch càng lúc càng ít lại, ưu thế thực tế của phe mình đang tăng lên.

Hưng Hân có ba tướng đầy máu, Bá Đồ chỉ còn hai tướng với một Bách Hoa Liễu Loạn 1/5 HP.

Tướng kế tiếp của Hưng Hân là ai?

Tô Mộc Tranh xuống sân, ánh mắt mọi người không hẹn mà tập trung về hàng ghế tuyển thủ Hưng Hân. Cho phép mỗi chiến đội gọi tướng ngay tại trận, thể thức thi đấu hiệp ba luôn gây hồi hộp cho khán giả.

Mạc Phàm!

Mạc Phàm đứng dậy rồi.

Không ngoài dự đoán!

Khán giả xôn xao bàn tán. Mạc Phàm gần đây có slot lôi đài rất ổn định, phong cách cũng dần thích nghi thể thức thi đấu.

“Cố lên.” Gặp nhau trên đường, Tô Mộc Tranh cười với Mạc Phàm.

“Ừm.” Mạc Phàm gật đầu, một chữ ừm đơn giản lại kèm mấy phần kiên định.

Trận thứ năm nhanh chóng bắt đầu. Hại Người Không Mệt full máu nhưng không đi thẳng ra giữa mà vòng theo rìa bản đồ. Tiếng la ó lập tức vang lên khắp khán đài. Đối mặt với một Bách Hoa Liễu Loạn chỉ còn 21% HP, Mạc Phàm vẫn không dám đánh chính diện, dĩ nhiên sẽ bị fan Bá Đồ tỏ ý khinh thường.

Mạc Phàm có quan tâm không? Không hề. Bất kể tình huống thế nào, cậu đều sử dụng đấu pháp quen thuộc. Mỗi tội, bản đồ này không có quá nhiều điểm cover. Bách Hoa Liễu Loạn ra đến giữa bản đồ nhưng không thấy đối thủ, bèn di chuyển sang cánh, rà soát chẳng bao lâu đã thấy Hại Người Không Mệt đang lấp ló ở đầu kia hồ dung nham.

“Đi vòng có ý nghĩa gì đâu chứ?” Trên tivi, bình luận viên Phan Lâm nhận xét.

“Ừ... Bản đồ bị hồ dung nham chia thành nhiều mảng, tuyến đường để chọn cực ít. Chỉ có vài hướng căn bản, thêm vào tầm nhìn trống trải, quả thật đi vòng không chiếm lợi thế là bao.” Lý Nghệ Bác nói.

“Nhưng Mạc Phàm vẫn cứ làm.” Phan Lâm nói.

“Đúng, cậu ta vẫn cứ làm.” Lý Nghệ Bác gật đầu.

Phan Lâm cạn lời. Ê ba, ý tui là ba mau phân tích vì sao Mạc Phàm làm vậy, chứ lặp lại lời tui làm chi? Cậu ta có âm mưu gì?

Âm thầm nhiếc mắng, nhưng Phan Lâm cũng biết Lý Nghệ Bác đoán không ra nên mới lảng tránh vậy thôi

Hại Người Không Mệt đã bị Bách Hoa Liễu Loạn phát hiện, thế mà cậu ta vẫn tiếp tục công cuộc đi vòng. Bách Hoa Liễu Loạn bèn không đuổi theo. Hắn đổi hướng khác nhằm chặn đầu đối thủ.

Thấy cách Trương Giai Lạc giải quyết vấn đề, Lý Nghệ Bác bỗng bừng tỉnh.

“Có thể Mạc Phàm muốn khai chiến ở khu vực nham thạch chất chồng.” Hắn nói.

Đó là khu vực đã diễn ra trận đấu giữa Tô Mộc Tranh và Lâm Kính Ngôn, nơi nham thạch đổ đống lên nhau thành vùng duy nhất có nhiều cover trên bản đồ này. Ý đồ của Mạc Phàm khá giống với Lâm Kính Ngôn, chỉ khác ở chỗ Lâm Kính Ngôn lợi dụng quy tắc buộc Tô Mộc Tranh phải tới, còn Mạc Phàm là kệ mẹ đối thủ làm gì nghĩ gì, tự mình cứ đến trước đã.

Nếu Trương Giai Lạc không theo ý cậu? Sự thật cho thấy Trương Giai Lạc đã chọn theo ý Mạc Phàm. Bách Hoa Liễu Loạn và Hại Người Không Mệt cách nhau một quãng, đang cùng chạy về một hướng cố định. Trên sóng trực tiếp, khung hình cắt ra một bản đồ thu nhỏ từ trên nhìn xuống, chỉ rõ ý đồ đi vòng chặn đường của Bách Hoa Liễu Loạn.

Lại chơi chính diện? Mọi người thi nhau suy đoán.

Cầm cây máu 21%, chơi chính diện là rất bất lợi cho Trương Giai Lạc. Trong khi đó, dù Mạc Phàm luôn thích quanh co vòng vèo, nhưng nhiều người cho rằng trình cá nhân của cậu ta đủ sức chơi đôi công với bất kỳ ai.

Đấu pháp Pháo Hoa của Mạc Phàm thường cho mọi người cảm giác vẽ rắn thêm chân nếu không hiểu rõ bản chất bên trong. Thì trình cao thế rồi, sao không dứt điểm cmn luôn mà cứ bỏ chạy, cẩn thận cũng vừa vừa phải phải thôi chứ? Nhưng chê là chê, Mạc Phàm vẫn làm đối thủ nhức đầu với những pha bùng nổ ngắn ngủi của mình. Cậu ta rất kiên nhẫn lặp đi lặp lại một quá trình, thấy cơ hội tốt liền xông ra ẩu đả rồi lùi về, thấy không ngon ăn thì núp lùm chờ thời. Một đối thủ đang bị dẫn trước như Bá Đồ rất cần kíp san bằng lượng máu, gặp phải cậu ta đúng là tức điên.

“Cờ hó Diệp Tu, lựa đúng lúc này phái một tên như vậy vào trận!” Nếu fan Bá Đồ là một con boss, Diệp Tu chắc chắn là main tank số một. Hắn có đang trong trận đâu mà cứ bị fan Bá Đồ lôi ra mắng đầu tiên!

Hai tướng trong trận càng lúc càng đến gần nhau. Theo diễn biến, Bách Hoa Liễu Loạn sẽ thành công chặn đầu Hại Người Không Mệt. Nhận thức rõ điều đó, Hại Người Không Mệt vẫn tiếp tục lao lên. Cậu ta muốn chạy trước Bách Hoa Liễu Loạn, hay định quyết thắng thua luôn tại đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.