Dịch bởi Lá Mùa Thu
Có Lâm Kính Ngôn suất lĩnh vỗ tay, bầu không khí nhà thi đấu được khuấy động đến sôi trào. Trương Giai Lạc vẫy tay hưởng ứng một phen, sau đó ổn định tâm lý chuẩn bị vào trận.
Tô Mộc Tranh của hôm nay không còn là một đối thủ chỉ cần high lên sẽ thắng.
Đối với một tuyển thủ ra mắt mùa bốn như cô, Trương Giai Lạc mùa hai xem như tiền bối. Trước mùa giải thứ tư chính là năm mà Diệp Tu và Gia Thế vừa đoạt xong ba quán quân liên tiếp, đang trên đỉnh cao vinh quang thì có vài người trong đội hình giải nghệ. Cả Liên minh đều hóng xem vương triều Gia Thế sẽ đưa ai về bổ sung chỗ trống.
Cô gái nhỏ xinh đẹp Tô Mộc Tranh đã xuất hiện dưới ánh nhìn tất cả mọi người thế đấy.
Nếu xét về phương diện gây bão, Gia Thế thành công vượt trội.
Người đẹp tuyển thủ là đề tài cho cánh truyền thông và giới hâm mộ bàn tán không ngớt. Nhưng với các tuyển thủ chuyên nghiệp trong mắt chỉ có thắng thua và quán quân, cô em xinh xắn này có thực lực thế nào mới là điều quan trọng. Bởi vì, cô ấy sẽ bước lên vào trận với tư cách người kề vai sát cánh kẻ máu mặt nhất, khó xơi nhất trong giới chuyên nghiệp.
Rất nhanh sau đó, Tô Mộc Tranh và Diệp Tu liền cho cả giới Vinh Quang nhìn thấy sự ăn ý đáng kinh ngạc như một cặp hợp tác đã rèn luyện suốt nhiều năm. Về sau khi mối quan hệ của họ lộ ra ánh sáng ít nhiều, mọi người cũng dần quen với cách mà cặp đôi này hiểu nhau trong trận. Có người còn đùa rằng Diệp Tu tính quá khéo, gửi gạo từ ngày em gái người ta còn nằm nôi!
Vinh Quang từ ấy xuất hiện một đôi hợp tác vàng. Một nam một nữ, trông lại hài hòa vui mắt hơn hẳn hai thằng đực rựa suốt ngày bấm game. Giới tuyển thủ chuyên nghiệp cũng phải ngưỡng mộ, vì ta nói thuận anh thuận em, tát biển Đông cũng cạn mà! Chưa kể em tôi còn đẹp chói lóa nữa chứ.
Song, đôi hợp tác được người người ca ngợi ấy lại không thể bảo vệ ngôi vương của Gia Thế.
Số phận thật quá trêu ngươi.
Nếu nói mùa giải thứ tư còn là tân binh, Tô Mộc Tranh chưa đủ kinh nghiệm, thì éo le là kẻ đánh bại Gia Thế cũng có đội hình cấu thành bởi tân binh chủ lực —— Bá Đồ, dưới sự bảo hộ của mục sư Trương Tân Kiệt, đã lật đổ vương triều Gia Thế sau ba năm liên tục bị chính Gia Thế loại khỏi vòng chung kết.
Đến mùa giải thứ năm, thứ sáu, thứ bảy...
Giải thưởng Cặp đôi Hợp tác Tốt nhất đều thuộc về Diệp Tu và Tô Mộc Tranh. Không có bất kỳ tranh cãi nào vì sự ăn ý giữa họ là vô cùng hoàn hảo, nhưng thành tích thì sao?
Thành tích Gia Thế càng ngày càng tệ.
Là chủ lực của chiến đội, cặp đôi hợp tác tốt nhất này dĩ nhiên bị chất vấn đầu tiên. Trình độ của Diệp Tu đã được công nhận rộng rãi từ lâu, Nhất Diệp Chi Thu cũng không suy suyển, vậy vấn đề ở đâu? Ở mảnh ghép còn lại của anh ấy chăng?
Đó là cách Tô Mộc Tranh trở thành tâm điểm của vô số tranh cãi. Mọi người đem ngoại hình của cô ra chỉ trích, bao nhiêu lời lẽ khó nghe, thậm chí ác ý, bắt đầu vây quanh cô, cho đến tận nay vẫn chưa dập tắt.
“Nếu đúng như người ta nói thì dễ biết mấy!”
Giây cuối cùng trước khi tải xong bản đồ, Trương Giai Lạc nghĩ.
Tô Mộc Tranh đã thay đổi. Luôn để tâm quan sát cô với tư cách đối thủ, nhóm Trương Giai Lạc nhìn thấy rất rõ điều đó.
Tô Mộc Tranh ngày xưa chú tâm vào mảng phối hợp, chỉ train để càng lúc càng ăn ý với Diệp Tu. Do vậy khi thi đấu, cô hay thiên về cảm tính hơn là lý trí, tính tự chủ cũng khá kém. Không đến mức như ngoại giới nhận xét, nhưng ở cô thật sự tồn tại khuyết điểm.
Một năm rưỡi thiếu vắng Diệp Tu, khuyết điểm ấy lại được cải thiện. Mất đi mục tiêu cần chú trọng, mất đi người hợp tác đã quen phối hợp bấy lâu, Tô Mộc Tranh bất đắc dĩ phải thích nghi và thay đổi. Đáng mừng là vì thế, cô đã trở nên mạnh mẽ hơn. Gia nhập Hưng Hân, về lại bên cạnh Diệp Tu, cô không chọn làm một Tô Mộc Tranh chỉ mong ăn ý với hắn nữa. Cô bước đến và đứng cạnh hắn lần thứ hai, kề vai chiến đấu với một tư cách hoàn toàn mới.
Cô ấy khác xưa rồi, cô ấy mạnh lên rồi!
Những ai đánh quen với Tô Mộc Tranh đều nhanh chóng phát hiện. Càng đi sâu vào vòng trong, Tô Mộc Tranh càng imba thêm. Cô phải điều chỉnh bản thân liên tục để thích ứng, bởi Hưng Hân không chỉ có Diệp Tu mà còn rất nhiều đồng đội khác. Có thể nói, Hưng Hân là một môi trường hoàn toàn mới mẻ cho Tô Mộc Tranh. Chỉ khi hòa mình vào tiết tấu cả đội, cô mới thể hiện đầy đủ cái trình ở mình.
Sau vòng bảng và tứ kết, đến bán kết cũng không ai biết chắc liệu Tô Mộc Tranh đã lột xác xong chưa. Người ta chỉ biết rằng cô đang ngày càng mạnh, tương lai vẫn có khả năng đột phá.
Ẻm đang tiến hóa! Hồi xưa sao không ai phát hiện để tiêu diệt ẻm vậy?
Trương Giai Lạc than thở khi trận đấu bắt đầu. Bách Hoa Liễu Loạn nghịch ngợm đổi băng đạn cho súng lục tự động Liệp Tầm và lao đi băng băng.
Tô Mộc Tranh bên này không hề chủ quan, cho Mộc Vũ Tranh Phong khởi đầu game rất nhanh nhẹn.
Như muốn chạy trước giành địa hình có lợi, hai người hăng hái phóng ra chính giữa bản đồ.
Chạm mặt!
Họ xuất hiện trong tầm nhìn của nhau. Tuy đều là tay dài hệ Súng, bậc thầy pháo súng lại chiếm ưu thế áp đảo về tầm bắn so với mọi nghề. Ngoài kỹ năng Barrett Bắn Tỉa của thiện xạ, không ai có thể đọ tầm bắn với bậc thầy pháo súng. Tuy nhiên đó cũng chỉ là đại chiêu, xài xong phải chờ cooldown, thiện xạ đừng mơ bắn xa mãi mãi như dân chơi pháo.
Xét tầm bắn, bậc thầy pháo súng đứng đầu tất cả mọi nghề. Gặp phải họ, điều quan trọng nhất là tìm cách rút ngắn cự ly, nhiều hay ít thì tùy nghề.
Bách Hoa Liễu Loạn chưa vào tầm bắn của mình, bên kia Mộc Vũ Tranh Phong đã nhấc nòng pháo.
Ầm!
Lửa phun khỏi nòng, đạn pháo bay tới. Có điều khoảng cách quá xa, mục tiêu cũng có không gian né tránh cực lớn. Trong tình huống thông thường, đây không phải điều khó khăn với các tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng muốn vừa né vừa rút ngắn khoảng cách thì khác. Mỗi một bước gần hơn, sức uy hiếp hỏa lực của bậc thầy pháo súng càng tăng thêm, đấy là chưa kể tuyến hỏa lực do mỗi bậc thầy pháo súng tự giăng sẽ càng phong tỏa chặt chẽ con mồi.
Hiệp trước, Tô Mộc Tranh đã cho mọi người nhìn thấy tuyến hỏa lực phức tạp đầy kỹ thuật, thậm chí còn được Bá Đồ đặt cho cái tên “hoa tuyết“.
Muốn vượt qua tuyến hỏa lực của Tô Mộc Tranh là cực khó, cho nên trận vừa rồi Lâm Kính Ngôn dẹp luôn thử nghiệm, chọn cách lợi dụng luật chơi để đối phó cô.
Còn Trương Giai Lạc thì sao?
Bách Hoa Liễu Loạn né pháo, ném một quả lựu đạn ở cự ly chỉ cách ba bước chứ không quá xa.
Ầm! Lựu đạn nổ. Ánh lửa, khói mù, bụi đất bị hất tung. Bóng dáng Bách Hoa Liễu Loạn bắt đầu mờ đi, thoắt ẩn thoắt hiện giữa màn sáng. Kế đó là quả lựu đạn thứ hai, thứ ba.
Đạn nổ trùng điệp, ánh sáng triền miên, Bách Hoa Liễu Loạn triệt để biến mất.
Đấu pháp Bách Hoa, che người tiến bước.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ vang lên không ngừng, phạm vi ánh sáng mở rộng gây khó khăn cho việc tìm kiếm vị trí Bách Hoa Liễu Loạn, mà hắn vẫn liên tục di chuyển chứ chẳng chịu ở yên.
Tạch tạch tạch tạch tạch!
Mộc Vũ Tranh Phong xách Súng Máy Gatling lên bắn. Đạn bay rào rào như mưa, xả vào vùng sáng rực rỡ.
“Khá đấy!”
Nhìn cách Tô Mộc Tranh thao tác hướng bắn Súng Máy Gatling, Trương Giai Lạc liền biết cô có nghiên cứu nhất định với đấu pháp Bách Hoa. Dẫu sao cũng đánh tới đánh lui mấy năm rồi, lần này đụng độ trong vòng chung kết, dĩ nhiên Hưng Hân phải đặc biệt chú trọng đấu pháp kinh điển làm nên thương hiệu của Trương Giai Lạc.
Cơ mà, chưa đủ đâu cô bé!
Nếu dễ dàng bị phá, đấu pháp Bách Hoa sao có thể tung hoành đến tận hôm nay?
Né!
Bách Hoa Liễu Loạn vừa né tránh mưa đạn từ Súng Máy Gatling, vừa duy trì liền mạch nhịp tấn công, hay nói đúng hơn là nhịp thả hoa phủ lấp thân mình. Vùng ánh sáng Bách Hoa bỗng chốc lao đến gần hơn. Ngay tích tắc đó, cả trời ánh sáng đột nhiên tan biến, tựa như phút cuối cùng hoa khói bung cánh, là khoảnh khắc ngoạn mục nhất, mê hoặc nhất, đến mức mọi khán giả xem hình chiếu 3D trên sân đấu đều không dứt mắt ra được.
Giây phút ấy, Bách Hoa nở rộ đã không còn vì che khuất Bách Hoa Liễu Loạn, chiếc gai nhọn ẩn dưới trăm hoa ngay vào thời khắc này đâm ra.
Đoàng đoàng đoàng đoàng đoàng...
Tốc độ bắn của súng lục tự động vốn cao hơn cả súng nòng xoay của thiện xạ thường dùng, chẳng qua thiện xạ hiện nay đều chơi hai tay hai súng, lấy mật độ giăng đạn gấp đôi bù cho tốc độ bắn nên mới hơn được các tay súng khác. Thiện xạ cũng có thể cầm hai cây súng lục tự động thay vì súng nòng xoay, tốc độ bắn chắc chắn kinh người. Tuy nhiên rất ít ai chọn cách này, bởi súng lục tự động là vũ khí thuộc hệ Phép. Chuyên gia đạn dược thích nó nhất, cũng chính vì phần lớn kỹ năng của họ gây sát thương phép thuật chứ không phải vật lý.
Đạn Băng!
Viên đạn đang bay ra từ nòng súng Liệp Tầm là Đạn Băng, có sát thương hệ Băng. Mỗi viên đều bọc trong một lớp ánh sáng màu lam nhạt sinh ra bởi hơi lạnh, xé gió mà đi, nhìn kỹ sẽ thấy bông tuyết lấp lánh rơi trên đường bay của chúng.
Từng vệt hoa tuyết chất chồng lên nhau.
Chỉ trong chớp mắt, chúng đã dày đặc đến đếm không hết. Sau khi kỹ năng Chuyển nghề là Tăng Cấp Đạn Dược lên max level, các loại băng đạn đặc thù như Đạn Băng sẽ tăng số lượng thành 20 phát mỗi lần bắn. 20 viên đạn bị Bách Hoa Liễu Loạn xả xong chỉ trong tích tắc, lách cách hai tiếng, hắn lại đổi băng đạn mới. Ánh sáng quanh người còn chưa tan hết, hắn đã cầm súng quay đi.
Đoàng đoàng đoàng đoàng đoàng... Đợt bắn kế tiếp đã triển khai, mà lần này là từng viên đạn nóng rực thiêu đốt đường bay: Bạo Viêm Đạn, sát thương hệ Lửa.
Thành công tiến vào tầm bắn của mình, Bách Hoa Liễu Loạn tạo combo không ngừng. Tuy hỏa lực không thuộc hạng nặng như bậc thầy pháo súng nhưng nhịp tấn công chiếm ưu thế lớn, thêm vào hiệu ứng đặc thù có xác suất kích hoạt, Trương Giai Lạc không sợ va chạm ở khoảng cách này.
Còn Tô Mộc Tranh?
Lạch cạch mấy tiếng, một chiếc bệ pháo hình thành trên đất. Trọng pháo uy vũ gác lên, Mộc Vũ Tranh Phong đứng phía sau, hai tay vững vàng điều khiển.
Không tránh không né, không thoái không nhượng.
Một cách bất ngờ, cô khiển Mộc Vũ Tranh Phong sử dụng Giá Pháo Cố Định —— đại chiêu phá hoại hoàn toàn kế hoạch mượn dung nham gây sát thương của Lâm Kính Ngôn trận trước. Trận này mới đầu game, cô đã kích hoạt.
Giữa cơn mưa Đạn Băng ào ào trúng đích, nòng pháo đen ngòm như có xoáy khí ngưng tụ, khí thế bắn ra.
Lại một đại chiêu level 75 khác.
Pháo Cuồng Phong!