Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1215: Chương 1215: Địa Hình Kèm Kỹ Năng Đàn Áp




Edit & beta: Lá Mùa Thu

Hỏa lực dồn dập bắt đầu đổ ập xuống đội hình Yên Vũ, phạm vi che phủ đủ lớn để mọi nhân vật Yên Vũ đều rát gáy. Năm người vội khiển nhân vật né tránh, đội hình Yên Vũ tách nhau ra hòng giảm thiểu tổng sát thương đến từ Tô Mộc Tranh. Trong lúc né, họ vẫn không giảm áp lực tấn công Nghênh Phong Bố Trận, thậm chí chẳng hề có ý định đáp trả Mộc Vũ Tranh Phong.

Tô Mộc Tranh bỗng xoay nòng pháo. Pháo lửa rực sáng bất ngờ bắn về phía Nghênh Phong Bố Trận, gây ngạc nhiên cho tất cả mọi người. Nghênh Phong Bố Trận dĩ nhiên không ăn dame từ đồng đội. Bóng dáng hắn thoắt ẩn thoắt hiện, được che khuất bởi ánh sáng pháo lửa.

Đây là một kiểu mô phỏng đấu pháp Bách Hoa do Trương Giai Lạc sáng tạo.

Màn tấn công của chiến đội Yên Vũ mất hiệu quả, chị em họ Thư lập tức đổi mục tiêu, quay súng qua bắn Mộc Vũ Tranh Phong trên Vách Núi Bán Nguyệt. Tô Mộc Tranh không mảy may lùi bước, cô chỉ tranh thủ né các chiêu dame to, còn lại dame nhỏ thì chịu khó ăn luôn. Có tia sáng trắng chiếu lên người cô, là hồi máu đến từ Tay Nhỏ Lạnh Giá phía sau mỏm núi.

An Văn Dật không sợ bị công kích, không cần chăm sóc ai khác, chỉ tập trung vào một mình Mộc Vũ Tranh Phong. Điều kiện này bỏ qua hoàn toàn mọi khuyết điểm của An Văn Dật, cậu tha hồ thể hiện trình độ trị liệu cao cấp của mình, duy trì HP Mộc Vũ Tranh Phong rất ổn định.

Pháo lửa không ngừng che chắn Nghênh Phong Bố Trận.

Sở Vân Tú sực nhận ra có gì đó sai sai. Hai chị em họ Thư đã bị buộc chuyển mục tiêu, Nghênh Phong Bố Trận làm gì còn áp lực quá nặng nữa, sao Tô Mộc Tranh không đổi qua bắn người khác mà vẫn cứ cover Nghênh Phong Bố Trận?

Chuyên Tâm Toàn Phần!

Sở Vân Tú vội bật buff cho Phong Thành Yên Vũ, định cast ngay một đại chiêu tức thời. Một vòng sáng bỗng chụp xuống người Phong Thành Yên Vũ, cây kỹ năng lập tức xám ngắt, không được phép sử dụng bất kỳ chiêu nào.

Cấm Phép!

Sở Vân Tú cả kinh. Đây là kỹ năng của pháp sư nguyên tố, trong Hưng Hân chỉ một người có thể sử dụng. Tán nhân Quân Mạc Tiếu! Hắn nhất định đã ép chiêu lên Ô Thiên Cơ hình thái gậy phép.

Quân Mạc Tiếu đâu?

Cấm Phép phong ấn kỹ năng nhưng không ngăn cản nhân vật hoạt động. Sở Vân Tú xoay góc nhìn một vòng, tìm mãi không thấy. Chỉ còn một khả năng duy nhất...

Góc nhìn của Sở Vân Tú khóa chặt vào màn ánh sáng Mộc Vũ Tranh Phong tạo ra.

Màn ánh sáng chuyển động liên tục khiến người ta có cảm giác đang che chắn, nhưng e rằng Nghênh Phong Bố Trận không thực sự di chuyển. Có lẽ hắn đang đứng ngâm một đại chiêu nào đó trong khi Quân Mạc Tiếu cũng đã sớm lẻn vào, vừa rồi còn cho Phong Thành Yên Vũ một miếng băng dán miệng, ngăn Sở Vân Tú gây trở ngại cho Ngụy Sâm...

Chỉ tích tắc, Sở Vân Tú đã nhìn ra ý đồ chiến thuật của Hưng Hân.

”Focus Nghênh Phong Bố Trận!” Miệng Phong Thành Yên Vũ chỉ không ngâm phép được thôi chứ vẫn chat ngon lành.

Chị em họ Thư chả hiểu gì cả nhưng vẫn răm rắp chấp hành lệnh đội trưởng. Hỏa lực từ hai thiện xạ dồn vào màn ánh sáng. Tuy vậy, hai cô không biết Nghênh Phong Bố Trận đứng chỗ nào nên chẳng thể nhắm bắn chính xác.

Sở Vân Tú bắt đầu lo lắng. Nhịp tấn công của thiện xạ tuy nhanh nhưng phạm vi kiểm soát rất bé, lại càng không có kỹ năng AoE.

”Tản ra!” Thôi thì di chuyển, đề phòng cho chắc ăn. Khả năng rất cao là Nghênh Phong Bố Trận sẽ ngâm mấy thể loại như Cánh Cửa Tử Vong chẳng hạn.

Sở Vân Tú đoán trúng chóc. Những luồng khí đen đã tụ về trung tâm đội hình Yên Vũ, quả nhiên Cánh Cửa Tử Vong sừng sững hiện lên. Tô Mộc Tranh giảm hẳn cường độ che chắn Nghênh Phong Bố Trận theo kiểu đấu pháp Bách Hoa. Năm người Yên Vũ lúc này mới thấy rõ, giữa màn ánh sáng, Quân Mạc Tiếu đang giương Ô Thiên Cơ đứng che trước mặt Nghênh Phong Bố Trận.

Hắn từ đâu chui vào? Thì mấy trò dịch chuyển tức thời như Thuật Phân Thân thôi chẳng hạn, nhưng vấn đề không phải hắn dùng chiêu gì, mà là kết quả.

Cánh Cửa Tử Vong vừa xuất hiện, liền cho mọi người biết nó đến đây không để làm màu. Vô số luồng khí đen vươn tới chụp lấy năm người Yên Vũ. Dù Sở Vân Tú đã vội kêu tản ra nhưng vẫn quá muộn, toàn đội Yên Vũ đều nằm trong AoE, khác nhau chỉ ở cự ly xa gần. Ai Không Cúi Đầu của Thư Khả Di cách Cánh Cửa Tử Vong xa nhất nên lách cái nhẹ là đến khu vực an toàn. Lâm Ám Thảo Kinh của Lý Hoa cách gần nhất, nhưng ninja thiếu gì chứ không thiếu chiêu thoát thân. Thuật Thế Thân, Thuật Phân Thân, chơi thêm Hồ Quang Thiểm chuyên dùng để phóng nhanh vượt ẩu của nghề thích khách cùng hệ, Lâm Ám Thảo Kinh là người thứ hai phắn khỏi vùng nguy hiểm.

Ba người còn lại hơi bị khổ, đứng không đủ xa nên chạy không kịp, phải lê lết né đông né tây.

Ngắt Cánh Cửa Tử Vong!

Thư Khả Di nghĩ khi vừa đặt chân lên đất an toàn. Thế nhưng diện tích Ô Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu quá lớn, che kín tên thuật sĩ sau lưng hắn, nhìn hết muốn đánh. Thư Khả Di bèn khiển Ai Không Cúi Đầu di chuyển qua nơi khác hòng tìm góc bắn. Tiếc thay, muốn làm điều đó đâu có dễ. Nếu xê dịch qua trái, góc nhìn sẽ bị Vách Núi Bán Nguyệt che khuất; nhích qua phải sẽ đụng AoE Cánh Cửa Tử Vong, thiếu não mới xông lên đại; đi vòng thì xa tít tắp, e rằng khi đến được chỗ cần đến, Cánh Cửa Tử Vong cũng kết thúc mất tiêu.

Thư Khả Di bó tay. Cô phát hiện, dù mình có thoát thân thật đấy nhưng cũng vô ích. Lẽ nào...

Lẽ nào Hưng Hân đã tính cả rồi?

Thư Khả Di cảm thấy, việc mình rảnh tay nhưng không thể tấn công Nghênh Phong Bố Trận chả phải do xui xẻo. Đối thủ đã lợi dụng địa hình và phạm vi kỹ năng để đẩy mình vào góc chết. Bên kia Lý Hoa cũng muốn chạy qua ngắt Cánh Cửa Tử Vong và cũng chịu cảnh bất lực hệt như Thư Khả Di. Họ trơ mắt đứng nhìn đồng đội giãy như cá chết trong Cánh Cửa, mà họ là những con cá nằm ngoài chiếc lưới, chẳng thể cứu lấy một ai.

Cứ đứng nhìn cũng không phải cách!

Lâm Ám Thảo Kinh vọt về phía trái như một mũi tên, phi thân leo lên Vách Núi Bán Nguyệt. Kỹ thuật dùng kiếm ninja của đệ nhất ninja là trình thần thánh, chỉ cần ngắm Lâm Ám Thảo Kinh leo núi thôi đã là một sự sướng mắt khó tả. Hắn linh hoạt, hắn nhẹ nhàng thành thạo, người xem còn ước gì đỉnh núi cao đến tận trời xanh để được ngắm mãi.

Hưng Hân cũng ước vậy, nhưng tiếc rằng đó chỉ là mộng mơ xa vời. Lâm Ám Thảo Kinh lên đến đỉnh núi rất nhanh và tấn công Mộc Vũ Tranh Phong ngay lập tức. Mộc Vũ Tranh Phong không dám đưa đầu ăn sát thương tầm gần như các chiêu tầm xa lúc nãy, vì bậc thầy pháo súng là nghề tay dài, nếu gặp phải quấy rối quá lớn sẽ mất chính xác trong ngắm bắn, tương đương với bị áp chế hoàn toàn. Cô vội vàng Phi Pháo nhảy khỏi Vách Núi Bán Nguyệt. Lý Hoa không chịu buông tha, hắn nhảy theo cô, dùng Thuật Ninja - Loạn Thân Xung tiếp tục công kích. Nhưng trước khi Lâm Ám Thảo Kinh chạm đến Mộc Vũ Tranh Phong, một chiếc shuriken đã từ tay hắn phóng vút đi. Mục tiêu: Nghênh Phong Bố Trận!

Vượt Vách Núi Bán Nguyệt, Lý Hoa tìm thấy góc đánh thẳng vào Nghênh Phong Bố Trận đang núp phía sau Ô Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu.

”Đẹp! Đẹp quá thưa các bạn!” Phan Lâm gào lên trên sóng trực tiếp.

”Đúng vậy, một pha quá xuất sắc.” Lý Nghệ Bác cũng gào theo, không quên trình bày thêm một tràng: “Hưng Hân bố trí chiến thuật rất hay, hai nhân vật Yên Vũ thoát khỏi Cánh Cửa Tử Vong lại bị ép vào khu vực nằm giữa Cánh Cửa và Vách Núi Bán Nguyệt, bị trói chân không làm gì được. Tiếc thay Hưng Hân đã quên rằng, đối với Lâm Ám Thảo Kinh dưới tay Lý Hoa, Vách Núi Bán Nguyệt nào phải chướng ngại to tát, tuy mất chút thời gian nhưng anh ta có thể vượt qua cực nhanh. Lý Hoa đã thành công phá trận!”

”Một pha thể hiện trình cá nhân ngoạn mục.” Phan Lâm tiếp lời.

Giữa vô số ngợi khen, Lý Hoa đang khiển Lâm Ám Thảo Kinh đè Mộc Vũ Tranh Phong ra giữa không trung đánh hết mấy hit. Một chiếc shuriken phóng về phía Nghênh Phong Bố Trận là quá đủ. Quân Mạc Tiếu chẳng thể xoay Ô Thiên Cơ qua cản vì sẽ để lộ khoảng trống lớn trước mặt, ba người Yên Vũ gần đó ngu lắm mới bỏ lỡ cơ hội.

Cánh Cửa Tử Vong bị ngắt!

Còn may đang ở sân nhà Hưng Hân, nếu không tiếng vỗ tay và hoan hô trong nhà thi đấu sẽ ồn lật nóc. Hai bình luận viên trên tivi thì tiếp tục khen lấy khen để Lý Hoa.

Trong trận, Lý Hoa phát hiện Quân Mạc Tiếu bên dưới đã di chuyển đến vị trí hắn sẽ rơi xuống. Hàn Yên Nhu núp sau Vách Núi Bán Nguyệt cũng hùng hổ xuất hiện, nhưng không hướng về phía hắn mà lại lao ra ngoài vách núi. Lý Hoa xoay góc nhìn. Bị vách núi che khuất, hắn không biết chiến trường bên ngoài đang thế nào, nhưng khi thấy Quân Mạc Tiếu đứng dưới đón mình, hắn bỗng cảm thấy lạnh buốt tim gan.

Hình như... sai lầm rồi thì phải?

Hắn bị dụ cho tách đội trong lúc đối thủ vào thế sẵn sàng, hiển nhiên không định thả về cho Yên Vũ một con người còn thở. Đây mới là dụng ý thật sự của Hưng Hân.

Lý Hoa hiểu ra ngay điều này, bởi hắn biết rất rõ ảnh hưởng nghiêm trọng khi mình tách đội. Hắn là trục chiến thuật của Yên Vũ, đội hình Yên Vũ toàn tay dài, nếu không có hắn xe chỉ luồn kim, kết nối xuyên suốt từ trong ra ngoài, Yên Vũ sẽ mất hoàn toàn cân bằng chiến thuật.

Chơi ngu rồi...

Lý Hoa nhìn Quân Mạc Tiếu ở dưới đã bắt đầu ra chiêu khi Lâm Ám Thảo Kinh còn chưa đáp đất.

Phải mau chóng chạy về ổ, hắn nghĩ. Bỗng soạt một tiếng, cả người Lâm Ám Thảo Kinh bị một ngọn lửa màu trắng thắp cháy.

Ngọn Lửa Thần Thánh?

Lý Hoa tròn mắt nhìn cây kỹ năng xám xịt của mình. Hắn dính chiêu trong bất ngờ, tức là người ra chiêu đã tính chính xác tốc độ rơi của Lâm Ám Thảo Kinh và trồng sẵn một Ngọn Lửa Thần Thánh đúng vị trí. Lửa bùng lên cũng là lúc Lâm Ám Thảo Kinh rơi vào.

Tính chuẩn thế? Nắm thời cơ chuẩn thế?

Lý Hoa xoay góc nhìn. Phía sau Vách Núi Bán Nguyệt nào phải ai khác, chính là cô em mục sư Hưng Hân luôn được nhắc đến trong giới bình luận bằng hai chữ “kém trình” đây mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.