Edit & beta: Lá Mùa Thu
Chiến trường hỗn loạn tưng
bừng. Mấy công hội lớn lúc thì focus người này, lúc thì focus người kia, đám người chơi bắt đầu hoang mang “Sao nhiều boss quá vậy?” Trên thực
tế, con boss hàng thiệt giá đúng là Kiếm Sĩ Rồng đang nhàn nhã hóng gió
giữa vòng vây kìa. Xung quanh nó đập nhau ầm ĩ, nhưng chẳng có lấy hit
nào trúng vào người nó cả.
Rõ ràng đập nhau thì đập, tất cả các
phe đều rất tỉnh táo. Ai cũng biết cái gì là thứ sẽ ảnh hưởng đến cán
cân chiến trường lúc này: Kiếm Sĩ Rồng. Giờ chưa được đụng nó, đụng một
phát là thành cái bia nhắm tên liền. Giữa rừng người đang hội đồng nhau
zui ơi là zui như zầy, cái bia sẽ tiến hóa thành con nhím trong một nốt
nhạc.
Vì thế công hội này vái cho công hội kia lỡ đánh trúng boss và ngược lại, ai dè nhà nào cũng rất cẩn thận.
Thế rồi pháp sư chiến đấu của Diệp Tu đột ngột chui ra khỏi rừng người, chạy đến một vị trí giữa tầm ngắm như thằng thiếu não.
Giết đại thần ai mà chẳng ham, nhưng sau đợt công kích đầu tiên thì quân
đoàn nào cũng vừa focus thần nhà người ta vừa bảo vệ thần nhà mình, đánh một hồi bắt đầu hết thấy mục tiêu đâu. Vậy mà bây giờ pháp sư chiến đấu của Diệp Tu lại bị lùa đến mức đưa thân giữa đàng!
Ngay và luôn!
Hỏa lực rầm rầm phủ xuống, pháp sư chiến đấu của Diệp Tu phắn nhanh hơn thỏ, vèo một phát chuồn qua chỗ khác.
”Ổng muốn mở boss!!” Có người bỗng phát hiện pháp sư chiến đấu của Diệp Tu sắp tiến vào phạm vi thù hận của Kiếm Sĩ Rồng.
”Yeah bất cẩn rồi!” Các tuyển thủ chuyên nghiệp khác sướng rơn. Diệp Tu bất
ngờ phạm sai lầm, chỉ cần hắn mở boss một phát, toàn dân khỏi hội ý cũng sẽ cực kỳ tình nguyện đá Hưng Hân ra khỏi cuộc chơi.
Vào! Hắn vào thật rồi!
Kiếm Sĩ Rồng phát hiện có người tiếp cận, liền chủ động tấn công. Hình như
Diệp Tu giờ mới phát hiện em sai, vội vàng đổi hướng chạy.
Chậm rồi cưng!
Vô số người mừng rỡ nghĩ. Kiếm Sĩ Rồng quả nhiên cũng có hành động. Hắn
nhảy vọt lên cao, một hit Chém Vỡ Núi thô bạo chém xuống... công hội Lôi Đình.
”Đậu xanh rau má CLGT?!” Công hội Lôi Đình đại loạn. Thật
ra từ lúc Diệp Tu khiển pháp sư chiến đấu đổi hướng, Tiêu Thời Khâm đã ý thức được có gì đó sai sai rồi.
Ụ óa thì ra ổng muốn điều hướng!
Tiêu Thời Khâm lệ rơi. Lôi Đình nãy giờ focus Diệp Tu như điên, thế là khi
pháp sư chiến đấu của hắn bẻ cua một phát, y như rằng bên Lôi Đình lập
tức có người lỡ đánh trúng Kiếm Sĩ Rồng ngay. Tuy pháp sư chiến đấu của
Diệp Tu tiến vào phạm vi thù hận của boss trước, nhưng cái đứa xâm nhập
gia cư bất hợp pháp so với cái đứa uýnh luôn chủ nhà thì đứa nào đáng
giết hơn?
Ăn theo màn gia nhập chiến trường như thiên lôi giáng thế của Kiếm Sĩ Rồng, các công hội khác ùn ùn ném đá xuống giếng.
Tiêu Thời Khâm biết có phân trần cũng vô ích. Một pha đánh lạc hướng rõ như
ban ngày thế kia, đám công hội lớn này ai mà không có cao nhơn tọa trấn, Tiêu Thời Khâm không tin họ nhìn không ra. Nhưng dĩ nhiên đám anh em
trời đánh của hắn ngu gì không thuận nước đẩy thuyền? Im im giả ngu phối hợp với boss đá Lôi Đình khỏi chiến trường là nghề của các chàng.
Tiêu Thời Khâm chỉ tức ở chỗ sao Diệp Tu gài hàng Lôi Đình nhà mình chứ
không phải công hội khác, với tức sao Diệp Tu nghĩ ra trò này trước chứ
không phải mình...
”Chuẩn bị lùi về...” Ăn chém từ boss lẫn mấy
công hội khác, Lôi Đình lập tức rơi vào hiểm cảnh. Tiêu Thời Khâm quả
quyết ra lệnh triệt quân.
Thừa cơ hỗn loạn, có công hội lập tức muốn nhào vào nhất thống thiên hạ.
”Quỷ Trận, lên!”
Đạp Phá Hư Không xưa nay không thiếu quỷ kiếm sĩ, lúc này dưới sự chỉ huy
của đại thần đội nhà là đệ nhất trận quỷ Lý Hiên, toàn bộ quỷ kiếm sĩ
xông lên đầu chiến tuyến, bất kể trảm quỷ hay trận quỷ đều đồng loạt
triệu hồi Quỷ Trận.
Trong nháy mắt, lực lượng quỷ thần tràn ra.
Quân đoàn quỷ kiếm sĩ của Hư Không chắc chắn đã có luyện tập từ trước
rồi, họ phóng Quỷ Trận liền mạch đan xen lẫn nhau, ít có cái nào trùng
lên cái nào, cả một khu vực rộng lớn lập tức như bị phong ấn.
Do
ảnh hưởng của nhân vật át chủ bài trong chiến đội, người chơi gia nhập
các công hội lớn sẽ có tỉ lệ nghề nghiệp nghiêng về một phía nhất định.
Một công hội có nhân số trùng nghề quá nhiều sẽ gặp vấn đề khi đi phó
bản, nhưng khi PK lại rất dễ lợi dụng ưu thế này để tạo ra cách đánh
đoàn đội mà công hội khác không thể bắt chước. Như Đạp Phá Hư Không hiện giờ với lối đánh dùng Quỷ Trận sll có AoE rộng để giành bãi, bất kỳ
đoàn tinh anh của công hội nào khác cũng không làm theo được. Đào đâu ra số lượng quỷ kiếm sĩ đó mà làm theo?Nhưng không có quỷ kiếm sĩ thì ta có nghề khác.
Hội ma đạo học giả của Trung Thảo Đường bèn tản ra bao vây, đồng loạt phát
động tấn công. Bình Dung Nham ném đầy ra đất, ma pháp bắn đùng đùng đan
chéo như mắt lưới.
”Quân đoàn kiếm khách, xông lên!” Lam Khê Các
không cam tâm bị rớt lại phía sau, một tiếng hiệu lệnh vang dội, nghề
kiếm khách chiếm số đông trong công hội dũng mãnh xung phong, dùng Tam
Đoạn Trảm mở đường lướt vào trận địa địch. Quân đoàn thuật sĩ đông thứ
hai thì thi nhau mở Cánh Cửa Tử Vong thành cả một bức tường.
”Hừ, biết ngay tụi nó sẽ làm vậy mà.” Người Bách Hoa Cốc cũng hung hãn gia
nhập chiến cuộc. Chuyên gia đạn dược của họ không chỉ nhiều mà ai nấy
còn thích học theo đấu pháp Bách Hoa của cựu đội trưởng Trương Giai Lạc, tuy trình không cao, nhưng một trời kỹ năng chói lóa cháy nổ lung tung
từ một rừng người, hiệu ứng ánh sáng cũng kinh dị bỏ bu.
”Loạn dễ sợ...” Diệp Tu đứng đó sung sướng bình phẩm. Ngay từ lúc chạy ra điều
hướng, hắn đã lệnh cho Hưng Hân không những không được focus Lôi Đình mà còn co giò té nhanh hơn cả Lôi Đình nữa. Thế nên bây giờ bốn nhà kia
lao vào ác chiến với nhau, Hưng Hân đứng ngoài như coi múa lân tập thể.
Diệp Tu ngó tình thế chiến trường, rồi lại ngó đội hình Hưng Hân nhà mình.
Hưng Hân là thế lực mới nổi, tạm thời chưa có nghề nào chiếm số đông.
Tán nhân của Diệp Tu ai mà chẳng mê, nhưng muốn luyện trong thời buổi
này đâu có dễ. Ngay cả cao thủ trong game cũng không thể hoàn thành nổi
quest Thần Chi Lĩnh Vực ở level 50, chưa kể hạn mức max level hiện nay
đã lên thêm 5 cấp, quest Thần Chi Lĩnh Vực càng trở nên khó nhằn hơn nên xác suất luyện ra tán nhân càng lúc càng thấp.
Mấy công hội kia
giờ mới phát hiện Hưng Hân rút khỏi chiến trường để chờ ngư ông đắc lợi. Họ nghiến muốn gãy răng nhưng cũng bó tay chứ biết làm sao, vì có một
số thứ lỡ phụt ra rồi đâu thể nói nín là nín lại được. Muốn hò nhau quay qua hội đồng Hưng Hân cũng không xong vì đây là cuộc chiến hàng trăm
người, một khi đã phát pháo thì khó lòng nào quay đầu.
”Chú ý bảo tồn lực lượng!” Bốn công hội bắt đầu tém tém. Ai nấy đổi công thành
thủ, tiết tấu chiến trường vì thế mà chậm dần. Thấy vậy mọi người tự
dưng nghĩ: “Guể, coi bộ được à, mình vừa đánh vừa rút từ từ cũng có khả
năng quay qua chơi tụi Hưng Hân nè. Hay mình có nên hợp tác với nhau
không ta?” Cả rừng người xen lẫn, trong ông có tui, trong tui có ông,
vừa muốn bắt tay nhau, vừa sợ một tay nó bắt mình một tay nó đâm sau
lưng mình, xoắn hết cả quẩy. Đây chính là lý do mà các cuộc chiến công
hội còn phức tạp hơn đánh giải chuyên nghiệp, vì ít nhất khi đánh giải
không xảy ra tình huống đâm nhau loạn xạ thế này. Chiến trường chuyên
nghiệp luôn phân rõ ai là địch ai là bạn, chứ đâu có địch cũng là bạn,
đạn cũng là bịch như chiến công hội?
Bốn công hội đang vừa đánh
vừa tính toán tiếp theo nên làm thế nào, đột nhiên từ chính giữa vòng
vây có một đường kiếm khí chém xuống, tách rừng người làm đôi. Kiếm Sĩ
Rồng bất ngờ lao khỏi tầng tầng lớp lớp người chơi ra ngoài.
Dân tình kinh hoàng. Boss Kiếm Sĩ Rồng không được thiết lập để tự động chạy khỏi vị trí, không lẽ... bị cướp thù hận rồi?
Mọi người xoay góc nhìn, thấy phương hướng mà Kiếm Sĩ Rồng lao đến có một
bậc thầy pháo súng vai khiêng trọng pháo, đang nã thẳng vào mặt Kiếm Sĩ
Rồng. Đến khi khoảng cách giữa đôi bên không còn bao nhiêu, bậc thầy
pháo súng mới lùi về. Tuy vậy, tốc độ di chuyển của boss không thấp đến
mức người chơi có thể kite nó được, nếu không thì dễ giết quá. Thế nên
khi Kiếm Sĩ Rồng chỉ còn cách bậc thầy pháo súng mấy bước chân thì vung
kiếm, một nhát Kiếm Sóng Băng Sương đã bắn ra, tốc độ nhanh đến mức tất
cả người chơi ma kiếm sĩ đều phải chảy dãi thèm thuồng.
Ấy thế mà bậc thầy pháo súng phản ứng cực nhanh, nghiêng người nhảy lên bắn một
phát pháo, nhân vật lập tức đổi hướng tránh được Kiếm Sóng Băng Sương.
Bậc thầy pháo súng...
Bậc thầy pháo súng số 1 Liên minh hiện nay đã đến Hưng Hân! Ngoại trừ tuyển thủ tầm cỡ Tô Mộc Tranh, bao nhiêu người có khả năng bùng nổ sát thương chuẩn như Lê Duẩn, cưỡng chế cướp thù hận boss giữa cái chiến trường
loạn xà ngầu như kia?
Nhưng làm thế này, Hưng Hân mấy người định tự chuốc thù hận à?
Bên Lôi Đình chỉ vì Diệp Tu điều hướng mà lỡ đánh trúng Kiếm Sĩ Rồng, chỉ
số thù hận không cao. Bên Đạp Phá Hư Không rải Quỷ Trận đầy đất, thù hận của boss lập tức bị giành. Nhưng bây giờ thì không công hội nào muốn
chiếm thù hận gấp quá chi nữa, việc ưu tiên cần làm là phải khống chế
thế trận cho ổn định đã rồi mới lo dồn dame cướp boss được chứ.
Thù hận của boss vào lúc này là củ khoai lang phỏng tay, chả ai muốn cầm.
Thế nên Đạp Phá Hư Không ôm thù hận vào là chuyển hướng ngay cho Trung
Thảo Đường đang ra sức tấn công. Trung Thảo Đường cũng rất thảo, đẩy qua cho Lam Khê Các. Lam Khê Các chơi đẹp, trao boss tận tay Bách Hoa Cốc.
Bách Hoa Cốc đâu dám giữ, lại gửi trả về Đạp Phá Hư Không.
Các
công hội chuyền bóng tới lui cho nhau, không ai muốn thành lập mục tiêu
thù hận ổn định, vì thế Tô Mộc Tranh chỉ cần một đợt bùng nổ sát thương
là lôi boss đi dễ dàng.
Hành động cướp thù hận quá rõ rệt của cô
khác hẳn với trò đá bóng của bốn công hội. Boss vừa chạy mất, bốn công
hội ngừng ẩu đả ngay tức khắc, không cần bất kỳ mệnh lệnh nào đã cùng
nhau xông lên.
Kiếm Sĩ Rồng bỏ chiến trường chạy theo người đẹp,
bên Hưng Hân cũng đã nhào ra nhận hàng. Bốn công hội nhập cuộc rất
nhanh, đang chuẩn bị dồn hỏa lực, bỗng đám tuyển thủ chuyên nghiệp nhìn
thấy vị trí Hưng Hân đang đứng thì giật mồng.
Vị trí này đúng là
một pha bố trí siêu điều hướng. Nếu bốn công hội đồng loạt nã đạn, chắc
chắn Kiếm Sĩ Rồng sẽ lại đổi mục tiêu đánh. Rõ ràng Hưng Hân lợi dụng
tâm lý không muốn ôm thù hận của bốn công hội để lấy Kiếm Sĩ Rồng làm
khiên, bốn công hội ném chuột sợ vỡ đồ quý nên sẽ không tấn công họ.
Nhưng làm vậy để làm gì? Trong bốn công hội đều có cao thủ ngồi đồng, nếu chỉ mới thế thôi đã khóc thì đâu gọi là tuyển thủ chuyên nghiệp? Lệnh ngừng bắn được phát ra khắp các công hội kèm theo các chỉ đạo về điều chỉnh
đội hình. Nào ngờ ngay vào lúc này, người bên Hưng Hân bỗng tản ra, Kiếm Sĩ Rồng như một con cọp xổng chuồng lao thẳng về phía bốn công hội.
”WTF? Ai lỡ đánh trúng nó à?” Dân tình đều sửng sốt. Sau đó mới có người đau
đớn phát hiện Tô Mộc Tranh đã vòng ra sau lưng họ từ khi nào không hay!
Lúc nãy Hưng Hân dùng Kiếm Sĩ Rồng làm khiên, giờ đổi lại, dùng bốn công hội làm khiên...
Có không ít tuyển thủ chuyên nghiệp đang hiện
diện, nhưng khổ ải suốt một hồi, họ không thể không thừa nhận: Diệp Tu
lăn lộn cả một năm rưỡi trong game, phản ứng và ý thức của hắn trên
phương diện chỉ huy những thế trận kiểu này đã cho họ hít khói rồi.