Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1141: Chương 1141: Hai Trận, Coi Trận Nào Giờ?




Trong mắt các đội, Hưng Hân là sự tồn tại của một chữ: Phiền. Xưa nay có cái đội nào mới vào Liên minh đã cần mọi người phải mệt tâm đi nghiên cứu thế không? Đội mới nghĩa là đội giữ vé, các cường đội ông lớn nhìn như vô hình. Chỉ riêng Hưng Hân khiến họ có cảm giác không để ý thì không an tâm. Cũng may đánh giải là đánh từng trận, cả một vòng bảng mỗi chiến đội chỉ phải đụng độ Hưng Hân hai lần, nên các đội còn xa mới gặp Hưng Hân thì thoải mái tinh thần hơn cái đứa sắp bị điểm danh ngay lượt đấu thứ hai: Chiến đội Bách Hoa.

Mùa giải trước chiến đội Bách Hoa đáp chuyến xe cuối vào vòng chung kết, từng khiến Bá Đồ khốn đốn ở hiệp hai. Sau khi vẫy tay tạm biệt cặp đôi tổ hợp Phồn Hoa Huyết Cảnh của quá khứ, trạng thái của họ càng lúc càng tốt. Vu Phong, đệ nhất cuồng kiếm thế hệ mới đã đứng vững vị thế ở Bách Hoa. Sự lớn mạnh của hắn đã xóa nhòa một phần nhất định sức ảnh hưởng của Tôn Triết Bình đến Bách Hoa, thêm vào thời gian dễ làm lòng người phai nhạt, Bách Hoa gặp lại Tôn Triết Bình với tâm trạng khá ổn định, ít nhất không sốt sắng như gặp Hưng Hân lượt này.

Suy cho cùng, Bách Hoa của hôm nay chỉ còn là một chiến đội loanh quanh biên giới vòng chung kết, sẩy chân một phát e rằng rơi ngay khỏi tám ghế đầu. Thế nên trong mắt họ, Hưng Hân là một đối thủ rất quan trọng. Xu thế chia điểm giữa đôi bên rất có khả năng ảnh hưởng đến vấn đề ai vào ai ra vòng chung kết.

Nhưng có muốn nghiên cứu đến mấy, tài liệu của Hưng Hân cũng chỉ mỗi hai trận đấu. Khi đánh Gia Thế, họ thể hiện sức mạnh trù tính chiến thuật cao siêu, liên kết mắt xích tầng tầng lớp lớp, xong đến khi đánh Luân Hồi, bánh răng chiến thuật của Hưng Hân chưa kịp vận động đã bị Luân Hồi nổ văng ốc vít.

”Mùa giải này Luân Hồi càng lúc càng mạnh!” Mạc Sở Thần, tuyển thủ mục sư chiến đội Bách Hoa nói.

Một loạt ánh mắt từ toàn thể đồng đội bắn về phía y. Mạc Sở Thần cuống quít: “Nghiên cứu Hưng Hân, nghiên cứu Hưng Hân.”

Ờ, y đã nhìn nhầm nhân vật chính trong replay rồi.

Tuy nhiên vấn đề ở chỗ replay này chẳng hề thể hiện bao nhiêu về Hưng Hân cả. Họ còn chưa làm được gì về mặt chiến thuật thì đã thọt.

Trong họp báo sau trận đấu, Hưng Hân toàn bảo mình lụt nghề. Cánh phóng viên vì thế mà tan tác chim muông, nhưng bây giờ chiến đội Bách Hoa nghiên cứu thật kỹ mới phát hiện hình như Hưng Hân nói thật đó bây ơi...

Luân Hồi đoạt quán quân liên tục hai mùa, thực lực mạnh yếu thế nào không cần nói thêm. Họ là một đội chuyên về tấn công, đặc biệt sau khi ôm được Tôn Tường và Nhất Diệp Chi Thu về thì càng củng cố dàn tay đấm trong đội hình, sức công phá càng lúc càng mạnh hơn, tiết tấu càng lúc càng nhanh hơn. Mới ra quân đã đụng phải một đội như thế, nhìn theo tình hình trận đoàn đội, Hưng Hân quả thật không chịu nổi tiết tấu quá cao của Luân Hồi, cứ mãi bị chậm nửa nhịp trong phản ứng. Tuy Hưng Hân cố gắng điều chỉnh nhịp chiến thuật của mình nhưng mỗi lần điều chỉnh xong thì Luân Hồi đã đánh đến nhịp kế tiếp mất rồi.

Đánh Luân Hồi không giống với đánh Gia Thế. Gia Thế là chiến đội mà Diệp Tu hiểu rõ như lòng bàn tay, hắn rất biết cách để trị họ. Chưa kể khi đó, Gia Thế đã ngồi chơi với gà trong vòng khiêu chiến suốt cả một năm, tiết tấu bị chậm lụt so với giới chuyên nghiệp, sao sánh nổi chiến đội Luân Hồi đoạt liên tục quán quân hai mùa?

Hưng Hân cần thích nghi với tiết tấu của đấu trường chuyên nghiệp. Đó chắc chắn là tin tốt cho Bách Hoa. Phong cách chiến thuật cần áp dụng trong trận lượt hai đã xác định được cơ bản.

Phải đánh nhanh!

Đã nhất trí mấu chốt cơ bản, việc còn lại là theo đường lối chiến thuật đội nhà mà triển khai. Tuần kế tiếp là giai đoạn luyện tập chuyên biệt đấu pháp được chọn cho trận sắp tới. Đây chính là giới chuyên nghiệp, đây chính là đánh giải chuyên nghiệp, mỗi một trận đều cần trù bị và suy tính riêng.

Thời gian một tuần trôi qua nhanh chóng. Lượt đấu thứ hai chuẩn bị khai chiến. Lượt này có hai trận rất được quan tâm, một trong số đó là Bách Hoa sân khách thách thức chủ nhà Hưng Hân vì suốt cả tuần nay ai nấy đều không ngừng bàn tán về trình độ thật của Hưng Hân.

Trận còn lại là Lôi Đình vs Hư Không. Chiến đội Lôi Đình sau khi Tiêu Thời Khâm quay về đã có vài điều chỉnh trong đợt chuyển nhượng mùa hè, thể hiện rõ tham vọng của mình. Trong khi đó chiến đội Hư Không sở hữu cặp đôi tổ hợp kinh điển là Song Quỷ, nhưng lại cứ cho người ta cảm giác hai người họ không gánh nổi đại cuộc. Tuy vậy, Hư Không hiện nay đã dần lộ diện khả năng phát triển, không phải do chuyển nhượng mà là sự trưởng thành từ nội bộ.

Mùa giải trước, thiếu niên tân binh Lư Hãn Văn của Lam Vũ có bao nhiêu lụa bung hết bấy nhiêu, mới vào Liên minh đã trúng cử hàng ngũ tuyển thủ hạng sao. Sự phất lên của cậu ta mang ý nghĩa một ngôi sao mới đã dần dần mọc ở cuối chân trời. Giải Tân Binh Tốt Nhất mùa giải thứ chín không ngoài dự đoán rơi vào túi Lư Hãn Văn, nhưng kết quả này thật sự chuẩn không cần chỉnh ư? Ít nhất trong mắt fan chiến đội Hư Không, nó không đúng.

Mùa giải trước, đội hình nhà họ cũng xuất hiện một tân binh: Thầy trừ tà Cái Tài Tiệp.Cái Tài Tiệp năm nay 19 tuổi, đặt ở đâu cũng là một cậu thiếu niên trẻ măng phơi phới. Nhưng trong cái giới eSport mà độ tuổi tuyển thủ gia nhập càng lúc càng giảm này, so với Lư Hãn Văn 15 tuổi, một Cái Tài Tiệp 19 tuổi bỗng dưng nhận được những lời khen chả lan quyên gì đến tuổi của mình, như từng trải nè, điềm đạm nè, vững chắc nè...

Cái Tài Tiệp đúng là rất vững, rất có phong độ của một đại tướng. Bên cạnh tổ hợp Song Quỷ tiếng tăm lừng lẫy của Vinh Quang, một tân binh như cậu lại không tỏ vẻ gì e sợ, ngược lại còn luôn phát huy ổn định. Tuy Hư Không vẫn lấy Song Quỷ làm át chủ bài, nhưng cậu thỉnh thoảng lại lộ ra aura của một nhân vật chính. Đó hoàn toàn không phải vì Cái Tài Tiệp muốn giành thể hiện, mà là khí chất toát lên từ phong cách đánh của cậu. Cậu là một tuyển thủ có khả năng trở thành át chủ bài, gánh vác lá cờ suất lĩnh cả một chiến đội.

Mọi người luôn trông chờ một support có thể xuất hiện bên cạnh Song Quỷ để hỗ trợ họ, nhưng nay lại tòi ra một thiếu niên đôi lúc sẽ làm Song Quỷ từ vai chính xuống thành vai phụ. Đã vậy, hai vị tiền bối dường như không ý kiến gì về việc này, mà chiến đội Hư Không dưới sự phát huy của Cái Tài Tiệp cũng thường xuyên đạt được thành tích thi đấu không tệ.

Một tuyển thủ như vậy dù không thể lớn mạnh thành át chủ bài của chiến đội, thì cũng chắc chắn đảm nhiệm được vai trò một đại tướng đủ sức chống một góc trời. Điều tiếc nuối duy nhất là sự điềm đạm của Cái Tài Tiệp sẽ không khuấy động cảm xúc người xem như Lư Hãn Văn, dẫn đến ít bắt mắt hơn. Chiến đội Hư Không vẫn vì thế mà cảm thấy xót cho cậu, nhất là khi cuộc bình chọn Tân Binh Tốt Nhất bị Lư Hãn Văn chiếm lấy phần đông phiếu bầu, Cái Tài Tiệp chỉ đành xếp thứ hai.

Thế nhưng, việc ấy không hề ảnh hưởng đến Cái Tài Tiệp. Qua một mùa hè, cậu lại càng trưởng thành hơn nữa. Tân binh mới ra mắt mùa giải trước, nay đã là một thành viên không thể thiếu trong đội hình Hư Không. Trận đấu lượt đầu đã chứng minh rõ rệt điều này.

Lượt đầu Hư Không đụng độ Ba Lẻ Một, đánh rất vất vả. Cuối cùng người giành được điểm về cho Hư Không chính là Cái Tài Tiệp. Đấu solo cậu hốt 1 điểm, đến mục đoàn đội Hư Không bị Ba Lẻ Một cướp thế chủ động, Cái Tài Tiệp giữ vững trận hình, dẫn dắt cả đội phát động phản kích, rốt cuộc mới thắng lớn.

Trong cuộc họp báo sau trận đấu, đội trưởng Dương Thông của Ba Lẻ Một không tiếc lời khen ngợi Cái Tài Tiệp, thậm chí nói rằng Cái Tài Tiệp khiến anh nhớ đến tuyển thủ cùng năm với mình là Vương Kiệt Hi, dù phong cách và đấu pháp của hai người trong trận là hoàn toàn khác biệt. Kế đó, cựu ngôi sao nhu đạo Lý Diệc Huy từ Vi Thảo chuyển nhượng đến Ba Lẻ Một để trao đổi với Hứa Bân cũng tỏ ý xác nhận phát biểu của đội trưởng mình là đúng.

Lôi Đình vs Hư Không là trận đấu mà đài truyền hình chọn phát sóng trực tiếp cho lượt thứ hai. Tuy mọi người vẫn rất tò mò về Hưng Hân nhưng mỗi lượt trên tivi chỉ có thể chiếu một trận, đâu thể nào cả vòng đấu bảng đều chỉ chăm chăm phát sóng trận Hưng Hân đánh?

Ngày 12/9, lượt đấu thứ hai khai chiến. Khán giả ngồi trước tivi đúng theo lịch trình nhìn thấy sân nhà chiến đội Hư Không. Thế nhưng bình luận viên Phan Lâm lại cứ nhoi hết cả lên:

”Chào các bạn khán giả, các bạn đang xem trực tiếp khung cảnh diễn ra trận Lôi Đình vs Hư Không, một trận đấu trong lượt thứ hai mùa giải thứ mười Liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp. Bây giờ tuyển thủ đôi bên đang ra trận. Hạng mục đầu tiên dĩ nhiên là solo. Cùng lúc này có một trận đấu khác rất được mọi người quan tâm là Bách Hoa vs Hưng Hân, đang diễn ra ở thành phố H tức sân nhà Hưng Hân. Như các bạn đã biết, mùa giải trước chiến đội Gia Thế thất bại trong vòng khiêu chiến và ông chủ cũ Đào Hiên đã bán gần hết mọi thứ của Gia Thế. Có lẽ mọi người đều cho rằng nhà thi đấu Gia Thế cũng thuộc về họ, nhưng thực tế không phải. Nhà thi đấu Gia Thế có tên cũ là Cung Thể Thao Tiêu Sơn, công trình công cộng của thành phố H. Khi Liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp thành lập, hoạt động đánh giải cần nơi phát sóng, nó đã được Gia Thế bao thuê dài hạn và còn đổi tên thành nhà thi đấu Gia Thế. Hiện hợp đồng thuê mướn đã hủy, nó được trả về với tên cũ. Giờ đây Hưng Hân tạm thời thuê lại, biến nó thành sân nhà mình. Thật ra việc này cũng không bất ngờ cho lắm, mọi người nhỉ? Bởi trước mắt, nhà thi đấu có điều kiện dựng hình chiếu 3D Vinh Quang ở thành phố H chỉ có mỗi nó thôi!”

”Khụ khụ!” Hai tiếng hắng giọng rõ to cắt ngang tràng thao thao bất tuyệt của Phan Lâm, hắn mới sực nhớ ra mình đang bình luận cho trận Lôi Đình vs Hư Không cơ. Thế mà hắn chỉ giới thiệu người ta đôi ba câu rồi tự dưng bay qua kể lể chuyện chiến đội Hưng Hân là thế nào? Tổ đạo diễn có dặn khi bình luận trận này cũng nên thỉnh thoảng cập nhật tình hình Bách Hoa vs Hưng Hân bên kia, nhưng chỉ cần rên hai ba tiếng mỗi lần giành điểm là được rồi, hình như mình làm hơi quá!

”Nào chúng ta hãy cùng quay về với nhà thi đấu Hư Không.” Phan Lâm vội rà lại sóng não về đúng tần số, mà ông bạn nối khố Lý Nghệ Bác của hắn cũng chớp thời cơ trêu chọc: “Xem Tiểu Phan của chúng quan tâm trận đấu Bách Hoa vs Hưng Hân chưa kìa?”

”À ừm, chúng tôi sẽ duy trì cập nhật cho các bạn khán giả biết tình hình trận đó.” Phan Lâm nói, “Ok, bây giờ trận Lôi Đình vs Hư Không sắp bắt đầu với phần đấu solo, tuyển thủ hai bên xuất chiến lần lượt là... Đới Nghiên Kỳ của Lôi Đình và Lý Tấn của Hư Không!”

Cùng lúc, đứng trong nhà thi đấu đã được trả về với cái tên Cung Thể Thao Tiêu Sơn, Diệp Tu không khỏi bồi hồi. Tuy đổi tới đổi lui tên gọi, nhưng thiết kế bài trí và cơ sở thiết bị trong nhà thi đấu không thay đổi quá nhiều, có chăng chỉ điều chỉnh vài thứ để tiện chiếu hình chiếu 3D mà thôi.

Về tới rồi, một năm cộng tám tháng, mình một lần nữa lại đứng ở đây. Tên của mình đã đổi, acc mình cầm đã thay, nhưng tâm trạng trước mỗi trận đấu vĩnh viễn sẽ không bao giờ khác đi.

”Vào trước đây.” Diệp Tu bảo một tiếng với đồng đội, sau đó cất bước về phía phòng thi đấu.

”Đới Nghiên Kỳ tung toàn bộ hỏa lực! Lý Tấn nhất thời không cách nào đến gần, chỉ có thể lợi dụng tốc độ di chuyển liên tục. Nhảy Bật Không Trung quá đẹp! Một cú nhảy chặt góc xoay người, tránh thoát sóng phép thuật giữa không trung! Ý! Bên Hưng Hân cho Diệp Tu ra trận đầu tiên kìa!!”

Tất cả khán giả ngồi trước tivi đang theo dõi Phan Lâm tường thuật pha chạm trán kịch liệt giữa pháp sư nguyên tố và thích khách, bỗng dưng nghe thấy một câu bao lan quyên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.