Edit & beta: Lá Mùa Thu
Hưng Hân bị Luân Hồi càn quét trong trận, xuống họp báo lại càn quét
toàn bộ phóng viên. Đánh cho phóng viên không còn manh giáp, bốn người
hiên ngang rời khỏi hội trường. Lúc tiến vào hành lang ngầm dành cho
tuyển thủ, họ đụng phải nhóm Luân Hồi lên tham dự cuộc họp báo ngay sau
đó.
Chu Trạch Khải, Giang Ba Đào, Tôn Tường.
Thắng lượt đầu, đỏ cả mùa. Luân Hồi không keo kiệt, đưa đến cả ba
siêu sao trong đội hình nhà mình. Tuy Tôn Tường thất bại thảm hại ở Gia
Thế nhưng suy cho cùng vẫn là ngôi sao trẻ, không vì thế mà nhận được ít quan tâm hơn từ mọi người. Mới đánh trận đầu đã thấy rõ Tôn Tường hòa
nhập với Luân Hồi khá ổn. Không bàn đến solo, mục đoàn đội cậu ta đã đảm nhiệm cực tốt vai trò tay đấm chủ lực.
Tổ hợp Nhất Diệp Chi Thu đằng trước và Nhất Thương Xuyên Vân phía sau xé nát đội hình Hưng Hân như bẻ cành khô. Đó sẽ không là lần duy nhất,
mọi người đều có thể dự kiến tổ hợp có hai chữ Nhất này sẽ trở thành ác
mộng của cả Liên minh trong tương lai lâu dài thế nào —— có phóng viên
đã viết hẳn thành bài.
”Tiền bối!” Gặp bốn người Hưng Hân trong hành lang, Giang Ba Đào niềm nở chào hỏi. Người thắng mà, đôi khi nên xoa dịu tâm trạng người thua
một chút, Giang Ba Đào đang định làm vậy.
”Ừm, thấy đám hậu bối mấy cậu giỏi giang như thế, tui mừng lắm!” Diệp Tu thổn thức muôn vàn.
Tôn Tường liếc xéo hắn. Vì người này mà cậu ta từng thất bại, từng
thảm hại, nhưng cuối cùng lại học được kinh nghiệm từ chính những thảm
hại đó. Tuy nhiên, muốn cậu ta rơi lệ biết ơn đối thủ đã mang đến thất
bại cho mình? Tôn Tường không có ngọt ngào vậy đâu nha. Cậu ta vẫn chờ
cơ hội đánh sml Diệp Tu. Hôm nay cậu ta nín nhịn suốt cả trận, rốt cuộc
Luân Hồi cũng thắng, song Tôn Tường lại chẳng có cảm giác đã đánh bại
Diệp Tu gì cả. Vì thực lực hai bên quá chênh lệch ư? Tôn Tường cũng
chẳng biết.
Bên Luân Hồi chưa ai tiếp lời, Phương Duệ đi sau lưng Diệp Tu đã gật đầu nói: “Ừm, tui cũng mừng!”
Chu Trạch Khải ngơ mặt đứng nhìn Phương Duệ.
”Ha ha, hình như Tiểu Chu và Phương Duệ đại đại là tuyển thủ cùng năm mà nhỉ?” Giang Ba Đào cười.
”Ồ thế à? Ai bảo ổng cứ im im, tui có nhớ đâu.” Phương Duệ nói.
”Tuyển thủ chuyên nghiệp nên vào trận dùng hành động nói chuyện mà!” Giang Ba Đào nói.
”Được, lần sau anh sẽ nói chuyện đàng hoàng với chú em.” Phương Duệ nói.
”Lần sau gặp.”
”Lần sau gặp.”
Chỉ vài câu giao lưu ngắn gọn, đôi bên chào nhau mà đi. Họp báo của
Luân Hồi khá bình thường như bao cuộc họp báo sau trận lượt đầu khác,
hầu hết chỉ để hô hào mục tiêu trong mùa giải. Tôn Tường mới gia nhập,
bị hỏi rất nhiều vấn đề kiểu cảm tưởng khi ở Luân Hồi thế nào, thích
nghi tốt không, blah blah.
Bốn người Diệp Tu băng qua hành lang tuyển thủ về tới phòng nghỉ
dành cho đội khách của nhà thi đấu Luân Hồi, nhưng không vào nghỉ ngơi
thêm mà chỉ đẩy cửa gọi đồng đội bên trong: “Mình đi thôi!”
Mang theo 0 điểm, Hưng Hân rời khỏi sân nhà Luân Hồi quay về thành
phố H. Dĩ nhiên họ không thực sự đách care đến điểm số như thế. Trên máy bay, Trần Quả ngồi sao cũng khó chịu, bèn ngó qua Tô Mộc Tranh bên cạnh định kiếm gì đó nói chuyện, nào ngờ chỉ thấy Tô Mộc Tranh đang chăm chú nhìn Diệp Tu sử dụng laptop.
”Nó đang coi gì vậy?” Trần Quả tò mò hỏi.
”Replay trận vừa rồi.” Tô Mộc Tranh nói.
”À...” Trần Quả không hỏi thêm nữa.
Hưng Hân vs Luân Hồi không phải trận duy nhất trong lượt đấu đầu. Khi họ đang trên đường về nhà, các trận còn lại cũng đã kết thúc từ lâu.
Chiến đội Thần Thoại mới vào Liên minh không may mắn được đương kim
vô địch táng vỡ mặt như Hưng Hân, mà bị chiến đội Bá Đồ giúp táng thay.
Thật ra chiến đội Thần Thoại không phải tệ lậu vợ thằng Đậu gì cho cam
đâu. Khi họ vào giới chuyên nghiệp cũng là lúc Gia Thế giải tán, thừa cơ múc được không ít thứ, chỉ tính tuyển thủ xuất thân Gia Thế thôi đã hốt được ba người rồi. Nếu bàn về chất lượng tuyển thủ, thậm chí họ còn
trội hơn Nghĩa Trảm của mùa giải trước ấy chứ. Tiếc rằng ngoài những đốm sáng nhỏ nhoi từ Gia Thế, Thần Thoại cũng không mang đến cho Liên minh
cái gì mới mẻ khác nên lượng quan tâm dành cho họ kém xa Nghĩa Trảm năm
ngoái.
Nhắc tới Nghĩa Trảm, khi tuyên bố Tôn Triết Bình sẽ quay về đánh cho
chiến đội nhà họ, một đợt bàn tán sôi nổi khắp giới đã diễn ra. Trước
đây mọi người chỉ thấy Tôn Triết Bình giúp Hưng Hân đánh khiêu chiến,
thế là cho rằng hắn sẽ ở Hưng Hân luôn, ngờ đâu tự dưng bẻ cua cái pặc
chạy qua chiến đội Nghĩa Trảm?
Đã vậy lượt đầu Nghĩa Trảm còn đụng ngay trúng Bách Hoa nữa chứ.
Đầu tiên là Trương Giai Lạc, bây giờ tới Tôn Triết Bình, hai vị vương giả ngày trước của Bách Hoa đều giải nghệ rồi lại quay về, nhưng quay
về rồi lại không về nhà.
Hồi vụ của Trương Giai Lạc xảy ra, fan nào là khóc lóc nào là chửi
mắng, nhất định không chịu thông cảm hay chấp nhận. Còn Tôn Triết Bình?
Chí ít lúc hắn giúp Hưng Hân đánh khiêu chiến đã có người đoán được kết
quả này, nhưng suy cho cùng Tôn Triết Bình đã ra đi quá lâu, tình cảm
của fan không còn như trước. Thêm vào việc hắn xuất hiện ở vòng khiêu
chiến, nhìn sao cũng không giống quay về thật mà chỉ như đánh chơi chơi
giải trí thôi, khác với Trương Giai Lạc, nói về là về hẳn với Bá Đồ làm
người ta có cảm giác hắn đeo bám đại gia để cầu quán quân. So sánh hai
người, sự trở về của Tôn Triết Bình không tính là gây chấn động. Tuy vậy nhiều người vẫn xôn xao lắm, cánh phóng viên cũng biết đánh mùi chạy
tới buổi họp báo sau trận lượt đầu để hỏi han.
Sóng gió Tôn Triết Bình gây ra khi trở lại Liên minh còn xa mới bằng
Trương Giai Lạc, nhưng con người hắn thì táo bạo hơn Trương Giai Lạc
nhiều. Đối mặt với câu hỏi “Vì sao anh lại chọn Nghĩa Trảm mà không về
với Bách Hoa?”, câu trả lời hắn đưa ra chỉ có hai chữ:
Tôi thích.
Kỳ thực từ hồi Tôn Triết Bình còn ở Hưng Hân, cánh nhà báo đã đào bới gần hết thông tin về hắn rồi: Chấn thương tay không khỏi hẳn, đánh thì
đánh được nhưng không thể đánh quá nhiều.
Hắn không còn có thể trở thành chủ lực ổn định của một chiến đội chuyên nghiệp.
Cho nên vì sao Tôn Triết Bình đến Nghĩa Trảm, ai thông minh chút sẽ hiểu ngay.
Rõ ràng có hẳn một lý do để mọi người thông cảm, vậy mà khi được hỏi, hắn lại chỉ đáp vỏn vẹn hai chữ như thế.
Tôi thích, dịch ra là khỏi hỏi nhiều.
Đó chính là tính cách của Tôn Triết Bình. Tay hắn chấn thương, hắn vô phương trở về làm một tuyển thủ chuyên nghiệp thực thụ, nhưng con người hắn, từ đầu đến cuối chưa hề thay đổi.
Trận Bách Hoa vs Nghĩa Trảm kết thúc với tỉ số 8 - 2 nghiêng về Bách
Hoa. Nghĩa Trảm lấy được 2 điểm từ phần đấu solo, 1 điểm trong đó là do
Tôn Triết Bình mang về. Biết bao người tiếc nuối không thôi. Rời khỏi
giới chuyên nghiệp nhiều năm, chấn thương còn đó, vẫn có thể có trạng
thái thế này. Nếu như chấn thương chưa từng xảy ra, Tôn Triết Bình hôm
nay sẽ đứng ở vị thế ra sao trong giới chuyên nghiệp?
Tiếc thay, trên đời không có hai chữ “Nếu như“...
Ngoài ra, lượt đầu còn bảy trận khác nhưng không gay cấn cho lắm. Đây cũng là dụng tâm sắp xếp cặp đấu của Liên minh chuyên nghiệp. Lượt đầu
mà! Lòng hiếu kỳ của người chơi đối với kết quả điều chỉnh đội hình các
đội sau đợt chuyển nhượng mùa hè đã đủ để họ đến xem thi đấu, không cần
đưa đẩy thêm chi cho phiền.
Bảy trận khác như sau:
Chiến đội Lam Vũ 9 - 1 chiến đội Minh Thanh.
Chiến đội Vi Thảo 10 - 0 chiến đội Khinh Tài.
Chiến đội Hô Khiếu 9 - 1 chiến đội Việt Vân.
Chiến đội Yên Vũ 8 - 2 chiến đội Lâm Hải.
Chiến đội Hư Không 6 - 4 chiến đội Ba Lẻ Một.
Chiến đội Lôi Đình 7 - 3 chiến đội Hạ Vũ.
Chiến đội Hoàng Phong 7 - 3 chiến đội Chiêu Hoa.
Không có bất ngờ gì, chiến đội nào được dự đoán sẽ thắng thì cứ thế
mà thắng, thua cũng cứ thế mà thua. Thật ra nếu nói theo thể thức thi
đấu vòng đấu bảng, mạnh ai nấy cướp điểm chứ không phải vấn đề thắng
thua, chẳng qua vì thói quen nên người xem thích gọi bên giành nhiều
điểm hơn là bên thắng, còn lại là bên thua.
Kết thúc lượt đấu đầu, ba đội Bá Đồ, Luân Hồi và Vi Thảo đều lấy trọn 10 điểm, xếp hạng từ nhất đến ba trên bảng tổng sắp. Hô Khiếu và Lam Vũ 9 điểm xếp thứ tư và thứ năm. Yên Vũ 8 điểm thứ sáu, Hoàng Phong và Lôi Đình 7 điểm thứ bảy thứ tám... Cuối bảng dĩ nhiên là ba đội không được
điểm nào: Hưng Hân, Thần Thoại và Khinh Tài.
Chiến đội Khinh Tài là một chiến đội hạng trung trong Liên minh,
không trên không dưới, sống đời khá mờ nhạt. Gặp phải cường đội, Khinh
Tài thua trắng không gì lạ. Hưng Hân và Thần Thoại thì thành công duy
trì truyền thống các đội ma mới. Ai bảo bọn họ phải đối mặt với hai đội
đương kim quán quân và á quân mùa trước chứ?
Cả ba đội cùng 0 điểm nhưng Hưng Hân xui xẻo đứng cuối bảng tổng sắp, bởi tạm thời chưa có thống kê khác, Hưng Hân đành chịu thua trong cuộc
đua thứ tự bảng chữ cái với chữ đầu là X, em út của 26 chữ, bị S của
Thần Thoại và Q của Khinh Tài đè đầu cưỡi cổ.
Lượt đấu mở màn mùa giải thứ mười đã kết thúc như thế. Xưa nay lượt
mở màn chưa bao giờ nói lên xu thế của cả mùa giải, nhưng lần này Hưng
Hân xuất hiện như một đội gặt hái quan tâm, thế rồi lại bị Luân Hồi càn
quét, mọi người nhìn vào bắt đầu hoang mang style.
Rốt cuộc cái đội này yếu hay mạnh?
Truyền thông ra sức phân tích, người chơi ồn ào bàn tán, dù suy cho
cùng họ cũng chỉ là kẻ đứng ngoài cuộc chơi. Thực sự uống thuốc đau đầu
là các chiến đội trong Liên minh kìa, họ mới phải lo nghĩ xem Hưng Hân
là cái thể loại gì.
Replay trận Hưng Hân vs Luân Hồi được mọi chiến đội lưu trữ như của
quý. Tài liệu thi đấu ở đẳng cấp nhà nghề của Hưng Hân quá hiếm, có vỏn
vẹn trận chiến với Gia Thế năm ngoái. Hết!
Đến khi bắt tay vào nghiên cứu sâu về Hưng Hân, các đội mới hoảng hồn phát hiện: Ấy mẹ ơi, sao có quá nhiều thứ cần nghiên cứu thế này!
Khoan bàn đến cả dàn tân binh, tính ba gương mặt quen thuộc của giới
chuyên nghiệp thôi, trong đó chỉ mỗi mình Tô Mộc Tranh là còn tìm thấy
bóng dáng ngày xưa. Hai người còn lại á? Người ta bây giờ được gọi là
tuyển thủ đổi nghề đó nha! Reset toàn bộ chơi lại từ đầu, vậy mình cũng
phải nghiên cứu từ đầu luôn hả? Phương Duệ coi như đỡ đỡ được chút, chứ
nhìn tới Diệp Tu là mệt tâm.
Tán nhân? Nghề này thế nào thì ai cũng biết, đường lối ra sao, biết
luôn. Nhưng vấn đề ở chỗ họ đách có Ô Thiên Cơ. Một tán nhân đách có Ô
Thiên Cơ sẽ đánh với tiết tấu hoàn toàn khác biệt. Người ta không cách
nào thử nghiệm thực tế, không cách nào mô phỏng, chỉ biết đọc tài liệu
và xem replay thi đấu, đã vậy chỉ có replay hai trận quèn, coi xong coi
lại, coi tới coi lui.
Rõ ràng là một tuyển thủ quen đến nhẵn mặt, thế mà bây giờ nhìn vào
lại nhận đách ra, thảo nào người ta nói mất trí nhớ là tình huống quá bi kịch.
Thằng cha này, ông giải nghệ rồi thì đi luôn đi, quay về chi? Về thì
về đi, sao còn đổi nghề chi? Đổi thì đổi đi, sao chọn tán nhân chi? Chọn thì chọn đi, sao còn chế ra cái vũ khí trên trời dưới đất có một không
hai để mà làm chi?
1. “Chiến đội Khinh Tài là một chiến đội hạng trung trong Liên minh, không trên không dưới, sống đời khá mờ nhạt.”
Lời tác giả: Đúng, siêu siêu mờ nhạt thậm chí vô hình luôn, vì viết đến
giải đấu chính thức mới phát hiện 20 chiến đội thiếu mất một em, thế
nên, happy newborn chiến đội Khinh Tài!
2. Cuộc chiến bảng chữ cái: Hưng Hân = Xing Xin, Thần Thoại = Shen Hua, Khinh Tài = Qing Cai.