Long Nha, Đâm Liên Tiếp, Rút Đao Trảm!
Diệp Tu làm một mạch theo
cách lúc nãy vừa thành công, có điều đánh xong ba kỹ năng rồi mà nhúm
tảo bị gom lại vẫn cứ phây phây. Quả nhiên sức đề kháng của tảo mẹ mạnh
hơn đàn tảo con, nhưng chỉ mạnh hơn tẹo thôi chứ không nhiều, vì khi
Diệp Tu nhanh tay tặng thêm kỹ năng thứ tư thì nhúm tảo này nát bấy.
Diệp Tu cũng thở phào nhẹ nhõm. Một thoáng vừa rồi hắn có hơi đánh lô tô
trong bụng. Hiệu quả của Đạn Đông Cứng có thời hạn, khi hit đầu tiên
trúng mục tiêu, hắn đã biết nếu muốn giết tảo mẹ, sát thương không phải
vấn đề mà là thời gian. Thời gian của Đạn Đông Cứng chưa chắc đủ dài để
gây ra lượng sát thương cần thiết.
Kết quả thành công mỹ mãn
khiến Diệp Tu an tâm hẳn. Quân Mạc Tiếu phá nhúm tảo bị đánh nát mà nhảy lên khỏi mặt nước. Ô Thiên Cơ giương thành Chong Chóng Máy đưa hắn bay
cao.
Quỷ tảo đâu chịu buông tha con mồi, lập tức phóng một sợi
theo trói. Diệp Tu đã lường trước chiêu này của nó, bèn thao tác Quân
Mạc Tiếu bay vút lên. Tốc độ của quỷ tảo rất nhanh, nhưng Chong Chóng
Máy không hạn chế động tác của nhân vật giữa không trung nên Diệp Tu rất dễ dàng né tránh. Hắn không định đi luôn, chỉ tạm thời cách xa mặt sông để chờ kỹ năng cooldown. Kỹ năng cấp thấp thường cooldown rất nhanh,
chẳng qua Đạn Đông Cứng có thêm hiệu ứng đặc biệt nên cooldown dài hơn.
Chứ nếu không thì một ai đó tha hồ ném debuff vào một ai đó vô tội vạ,
nhất là thể loại đông cứng như này thì chơi sao lại?
Thời gian
cooldown của Đạn Đông Cứng đến tận 10 giây, cũng chính là thời gian mà
Diệp Tu đang muốn câu giờ. Hắn vừa tránh né, vừa móc thêm một quả lựu
đạn ném xuống. Lựu đạn nổ tung không gây bất kỳ sát thương nào cho quỷ
tảo, nhưng mớ tảo còn dưới đáy đều vì vậy mà nổi lên mặt nước, bị gom
vào cùng một chỗ.
Đẹp!
Diệp Tu mừng thầm, bởi lure quái thành công đồng nghĩa với tăng cao hiệu suất giết.
Đạn Đông Cứng cooldown xong, Quân Mạc Tiếu tắt Chong Chóng Máy nhảy xuống,
khi tới gần mặt nước thì rút kiếm ra chiêu Sóng Kiếm Phá Đất quét ngang
lớp tảo, ngay sau đó là Áo Choàng Bóng Đêm. Lần này Áo Choàng bọc được
một ụ tảo lớn hơn hẳn, nhưng khi bắt đầu tấn công, Diệp Tu mới thấy tạch mẹ nó rồi...
Tảo bị gom càng nhiều thì HP càng dày, một thiết
lập rất logic. Đương nhiên Diệp Tu không ngu tới mức không biết. Hắn lùa quái là để thăm dò thử, thử xong mới biết không thể nào giết nó kịp
trong thời gian đông cứng.
Thời gian hiệu lực của Đạn Đông Cứng
là 2 giây, dù có tăng cấp kỹ năng cũng không lên thêm được nhiêu, vì
trạng thái đông cứng là một debuff quá zâm, cho đông cứng 8 hay 10 giây
chắc thôi nghỉ game chứ chơi chi nữa. Kỹ năng Đạn Đông Cứng nâng đến max level cũng chỉ tăng thời gian đông cứng lên 3.5 giây, do đó nâng cấp
đến bao nhiêu là tùy xem người chơi sử dụng nó thế nào, hoặc tỉ suất
dùng nó nhiều hay ít. Đạn Đông Cứng của Quân Mạc Tiếu chỉ có một cấp,
hiệu ứng đông cứng 2 giây, trong vòng 2 giây ra được 4 kỹ năng đã là
super siêu, chỉ cần Diệp Tu không tập trung chút thôi cũng không làm
nổi. Bây giờ HP của ụ tảo này dày hơn, sát thương mà Quân Mạc Tiếu gây
ra không đủ để giết nó.
Diệp Tu tiếc đứt ruột, nhưng sau khi thử
nghiệm xong hai đợt, hắn coi như đã nắm được nên gom bao nhiêu tảo một
lần. Vậy cũng ngon rồi, chỉ cần nhảy lên nhảy xuống đánh tới khi nào hết thì thôi.
Quỷ tảo bị Diệp Tu xé lẻ thịt dần. Mặt sông từ từ trở về trạng thái trong vắt ban đầu.
Sắp xong rồi.
Nhìn hai bãi tảo cuối cùng gần đó, Quân Mạc Tiếu ra sức bơi qua. Cùng lúc,
Diệp Tu nghe thấy trên bờ sông truyền đến tiếng người nói chuyện.
”Ở đây nè!”
”Không biết con quỷ tảo đã nuốt bao nhiêu người, giờ chắc nó mạnh lắm, mọi người nhất thiết phải cẩn thận.”
”May mà mình mò ra cách giết nó, ma đạo với đạn dược phải chú ý phối hợp, mấy ông là mấu chốt đó.”
Một nhóm người rất đông xuất hiện trên bờ sông. IQ của người chơi đâu có
kém, họ cũng tìm ra cách đối phó với quỷ tảo như Diệp Tu, chẳng qua
không thể một mình thực hiện mà phải kêu thêm 500 anh em tới. Vấn đề là
anh em kéo nhau chạy tới xong chỉ thấy nước sông trong vắt thấy đáy, con quỷ tảo nghe đồn phủ đầy mặt sông đâu mất tiêu rồi?
”Đuệt! Không phải chứ?”
Có người chơi tinh mắt phát hiện sự tồn tại của Quân Mạc Tiếu. Hắn đang
khí thế bơi đến một bãi tảo, sau đó Áo Choàng Bóng Đêm, Đạn Đông Cứng,
một đợt liên kích vèo vèo vèo... Đấy không phải chiến thuật mà mình đã
nghe dặn dò suốt trên đường đi đó sao?
”Giỡn hay chơi?!”
Người hô hào 500 anh em đến giết quỷ là một chuyên gia đạn dược. Lần đầu gã
đi ngang qua con sông này đã hiến một mạng cho quỷ tảo, từ thành chạy ra đây báo thù, tế thêm mạng nữa. Gã không cam tâm nên vẫn cứ quay lại,
quỷ tảo lên level, gã đương nhiên không phải đối thủ của nó. Nhưng sau
lần thứ ba gã đã phát hiện được cách giết quỷ. Lần thứ tư, gã cho rằng
mình có thể solo nó, ai ngờ vẫn tèo vì đánh giá thấp sức trưởng thành
của quỷ tảo. Chết liền bốn mạng, gã đành bất đắc dĩ lập team đi hốt quỷ
theo cách mình đã nghĩ ra. Lập xong chạy tới nơi mới phát hiện quỷ bị
hốt gần hết cmnr, đã vậy người giết quỷ còn dùng đúng đấu pháp mà gã hi
sinh oanh liệt hết bốn cây máu mới mò được.
”Đứa nào dám hớt tay
trên của bố?!” Chuyên gia đạn dược nổi giận. Gã cho rằng thằng kia nhất
định đã nhìn lén mình, một thằng cờ hó đê tiện học lóm!
Chạy dọc
bờ sông đuổi theo bóng dáng người nọ, chuyên gia đạn dược giơ súng định
bắn, nhưng đột nhiên va phải một đồng bọn trong đội. Cả hai lảo đảo, hit bắn của gã lệch mục tiêu.
”Làm quái gì thế?” Chuyên gia đạn dược giận dữ.
”Bị ngu hả ba? Áo Choàng Bóng Đêm rồi Đạn Đông Cứng, rồi liên kích một mạch có cả Rút Đao Trảm, một nhân vật có thể sử dụng nhiều chiêu đến vậy là
ai mà ông cũng không nghĩ ra?” Đồng bọn cản đường gã nói.
Chuyên
gia đạn dược đơ mặt. Trước đây nếu gặp một ai đó dùng kỹ năng của nhiều
nghề khác nhau, mọi người sẽ cho rằng là NPC. Nhưng giờ khác rồi, vì
toàn dân đều biết trong game có một nhân vật như vậy tồn tại: đại thần
Diệp Tu và tán nhân Quân Mạc Tiếu của hắn.
Chuyên gia đạn dược run
run đi thêm mấy bước trên bờ sông. Quân Mạc Tiếu lúc này đang bơi bơi
đến bãi tảo cuối cùng, ID trên đầu hiện rõ mồn một.
Quân Mạc Tiếu. Quả nhiên là Quân Mạc Tiếu.
Chuyên gia đạn dược hết dám nói người ta học lỏm đấu pháp của mình nữa. Đấu
pháp cỏn con này mà không nghĩ ra thì đâu phải đại thần Diệp Tu? Thế
nhưng mình vất vả tạch hết mấy mạng, lại hô hào anh em hùng hổ đến đây
hốt hàng, kết quả là máng còn không có để vét, chời má...
”Vẫn còn một bãi kìa!” Gã không cam lòng, “Ma đạo học giả lên! Áo Choàng Bóng Đêm!”
Ma đạo học giả đứng im thin thít.
”Sao không lên? Rớt mạng à?” Chuyên gia đạn dược gào to.
”Ks đại thần Diệp Tu? Bị điên hả ba?” Ma đạo học giả kinh ngạc.
”Rõ ràng là tui gặp quái trước mà!!” Chuyên gia đạn dược khóc.
”Gặp quái trước...” Cả team cạn lời. Anh hai, tụi tui thông cảm cho anh lắm, anh gặp quái trước thật đấy, nhưng anh giết không nổi thì đâu có tính
là của anh. Vấn đề quá dễ hiểu, ok?
”Lên đi, lên cho tuiiiiiii!” Chuyên gia đạn dược nói không được ma đạo học giả, quay qua hò hét người khác.
Người này khá thân với gã, không nỡ dội nước lạnh, bèn lúc la lúc lắc bước
lên, chỉ giơ cây chổi thôi cũng mất hết mấy giây, pose hình đã đời xong
thì Quân Mạc Tiếu dưới sông đã hốt gọn ổ quỷ, cậu chàng lập tức thung
thướng quay đầu lại: “Ể, hết kịp ồi...”
Chuyên gia đạn dược đau
như bò đá. Thật ra nếu muốn gây sự với Diệp Tu, gã cũng không đủ khả
năng, chưa kể gã đâu có lý lẽ gì. Nhưng chuyện đáng để gã thèm khát
không chỉ dừng ở đó. Sau khi cào hết tảo, thứ hạng của Quân Mạc Tiếu
trên bảng tổng sắp bất ngờ vượt lên vị trí số một.
Cả đội của gã cũng không ai chú ý, cho đến khi kênh thế giới đột nhiên có người gào ầm lên.
”Đệt đệt đệt! Diệp Tu anh hack à?! Tự nhiên vọt thẳng lên hạng nhất? Anh
giết GM à?! Xờ lờ vãi, report đi, GM đâu tui muốn report!”
Nói
chuyện như loli giành bú với shota thế này chỉ có thể là Dạ Vũ Thanh
Phiền của Hoàng Thiếu Thiên. Cả Thần Chi Lĩnh Vực đều phải tĩnh lặng,
không ai ngờ rằng đời mình lại có thể thưởng thức được lời rác rưởi của
Hoàng Thiếu Thiên trên kênh thế giới trong game.
Hoàng Thiếu
Thiên trước đó bị Chu Trạch Khải vượt mặt, chẳng bao lâu sau lại gặp may kick ass Chu Trạch Khải khỏi hạng nhất. Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu lẹt
đẹt tận dưới top 30, Hoàng Thiếu Thiên đã khinh không để vào mắt từ lâu
rồi. Thế mà đánh xong một con quỷ, định mở bảng xếp hạng ra xem thành
tích hiển hách của bản thân, hắn lại thấy cái tên Quân Mạc Tiếu to đùng
trên đầu Dạ Vũ Thanh Phiền mình.
Nhìn nhầm hả ta?
Hoàng Thiếu Thiên dụi dụi mắt xác nhận lại lần thứ hai, sau đó lập tức xù lông trên kênh thế giới.
Diệp Tu còn phát hiện sớm hơn. Con quỷ tảo này đẩy hắn lên hẳn hạng nhất,
bản thân hắn cũng quá bất ngờ. Hắn đang nghĩ đến việc đem cả xô clone
tới nuôi một con quỷ rồi lấy acc chính giết nó, thì nhìn thấy Hoàng
Thiếu Thiên khóc lóc trên kênh thế giới.
”Hehe.” Diệp Tu trả lời.
Câu trả lời này người chơi đọc vào không thấy có gì, nhưng đám tuyển thủ chuyên nghiệp cười muốn hỏng não.
Vừa nãy trong group chat tuyển thủ chuyên nghiệp, Hoàng Thiếu Thiên phun
lời rác rưởi khi bị Chu Trạch Khải vượt mặt, Chu Trạch Khải chẳng phải
đã trả lời như vậy sao? Bây giờ Diệp Tu học theo y hệt, Hoàng Thiếu
Thiên ắt phải tức hộc máu. Nhưng mà kênh thế giới trong game có cooldown giữa hai lần chat, không thể bắn rap liên thanh, thế là hắn lập tức
chạy vào group chat bắn cho đỡ bấn.
Diệp Tu thấy group chat báo
tin liên hồi, biết chắc là Hoàng Thiếu Thiên đang lên cơn. Hắn đâu có
ngu mà vào hít rác? Hắn còn đang suy xét tính khả thi của kế hoạch nuôi
quỷ kìa. Điều cần làm rõ trước mắt là nuôi một con quỷ lớn tới mức này
tốn bao nhiêu cơm, có nên làm thí nghiệm không nhỉ?
Diệp Tu vừa
khiển Quân Mạc Tiếu bơi lên bờ vừa nghĩ. Trên đó đang đứng một đội người chơi ngơ ngác nhìn hắn. Nhìn mấy dòng chat trên kênh thế giới, họ đã
phát hiện Quân Mạc Tiếu nhảy vọt lên hạng nhất, có thể thấy rõ lượng
điểm mà quỷ tảo đã feed cho hắn. Nếu họ thành công giết con quỷ này thì
lượng điểm chia đều, mỗi người chắc chắn không ngon như Quân Mạc Tiếu
nhưng vẫn quá thơm bơ rồi. Giờ thì sao? Trắng tay! Ai nấy đều tiếc rụng
rốn, nhưng đó là đại thần Diệp Tu, họ có thể nói gì được đây?
”Đại thần lợi hại quá ~”
”Đại thần đi ạ?”
”Đại thần đi thong thả nha...”
Cả bầy người chơi lẽo đẽo theo nịnh hót Quân Mạc Tiếu như cún.