“Nuôi quỷ?”
Kế hoạch nuôi quỷ dĩ nhiên không thể được thực hiện
bởi một mình Diệp Tu, mà cần đến sự giúp sức của công hội. Kêu hẳn người chơi ra hi sinh vì nhân vật chiến đội thì vô nhân đạo quá, cho nên căn
bản phải nhờ cậy acc clone.
Diệp Tu đang định bàn bạc với Ngũ
Thần những thứ cần làm, ai ngờ vừa mới nghe đến ý tưởng của hắn, Ngũ
Thần đã trả lời luôn: “Việc này không dễ đâu.”
”Sao thế?” Diệp Tu hỏi.
”Tôi cũng có test thử rồi. Một người chơi tự mình giết một con quỷ sẽ được
100 điểm, ngược lại quỷ giết một người chơi thì chỉ được 1 điểm lên cấp. Giờ tạm khoan bàn về việc kiếm người, kiếm acc gì đó, chỉ tính hiệu
suất thôi. Một acc lột hết đồ để giảm điểm phòng ngự xuống mức thấp
nhất, cho một con quỷ giết cũng cần đến mười mấy hai mươi giây, thậm chí lâu hơn. Giết 100 người mới được 100 điểm, mình tính trung bình một
người 15 giây đi, thì 100 người cần tổng cộng 25 phút. Đương nhiên nếu
bị một con quỷ đã lớn hoặc một bầy quỷ cùng hiếp chết thì nhanh hơn,
nhưng xét đến lượng acc chúng ta có trong tay, thêm vào không phải không có khả năng nguy hiểm, tôi thấy việc nuôi quỷ đối với chúng ta mà nói
là không dễ thực hiện.” Ngũ Thần trình bày.
”Ồ, tui hiểu.” Diệp
Tu trả lời. Thật ra với kinh nghiệm của hắn, nghe đến chỗ quỷ giết một
người chơi chỉ được 1 điểm thì đã hiểu kế hoạch fail mnr. Khỏi nói đến
những con số Ngũ Thần đưa ra, chỉ riêng đầu người đã là cả một vấn đề
với Hưng Hân. Trong tay Hưng Hân không cầm quá nhiều acc, tiệm net dưới
lầu cũng có một đống người chơi Vinh Quang đấy, nhưng ai rảnh đâu mà
giúp? Nhất là giờ đang trong event, người chơi nào chả bận tối mặt cày
cuốc cho chính bản thân? Cách cuối cùng là vung tiền ra thuê người, khả
năng tài chính hiện nay của Hưng Hân cũng có thể chơi sang một chuyến,
nhưng tính kỹ thì liệu có lợi thật không?
Diệp Tu tính toán trong lòng, nghĩ tới nghĩ lui lại nhớ đến con quỷ tảo mà mình mới giết. Hóa
cốt nó xong, Quân Mạc Tiếu nhận được hẳn 625 điểm, nghĩa là nó đã nuốt
được 525 người chơi? Từ lúc event bắt đầu đến nay chẳng qua chỉ hơn một
tiếng, hiệu suất đó không hợp lý lắm khi ướm theo phép thử của Ngũ Thần. Con quỷ tảo làm cách nào? Không lẽ ngay từ lúc spawn ra, điểm của nó đã cao sẵn? Spawn ra đã là level boss nhỏ? Đâu thấy có thể loại này trong
nội dung thông báo event đâu nhỉ?
Diệp Tu đang nghĩ ngợi, bỗng
thấy một nhóm người rần rần chạy tới từ cuối con đường. Dẫn đầu là một
cái tên khá thân nhưng không quen: hội trưởng công hội Luân Hồi, Tam
Giới Lục Đạo.
Nhóm người chạy đến đầu cầu vội nhìn xuống sông,
ngay lúc đó Diệp Tu liền ý thức được chuyện gì xảy ra. Còn Tam Giới Lục
Đạo? Vừa thấy Quân Mạc Tiếu, gã khỏi cần xem dưới sông, mở miệng mắng
luôn: “Khốn nạn!!!”
”Ặc... Là của mấy ông nuôi hả?” Diệp Tu nói.
Hắn hiểu rồi. Con quỷ trưởng thành bằng cách nuốt 525 người này vốn không
phải tự nhiên mà lớn. Có người đã cố tình nuôi nó. Đâu chỉ có mình Diệp
Tu mới nghĩ ra trò nuôi quỷ, thấy Ngũ Thần không? Trước khi Diệp Tu hỏi, hắn đã test thử rồi, nghĩa là cũng phát hiện cách luồn lách trong event lần này. Người chơi các công hội có kinh nghiệm về game phong phú hơn
tuyển thủ chuyên nghiệp nhiều, đương nhiên phát hiện ra còn trước cả
hắn. Họ lại có đầy đủ nhân sự, tài khoản, không cần phải lo ngại tùm lum như Hưng Hân, thế nên họ không nuôi quỷ mới lạ.
Luân Hồi không những đã nuôi, còn nuôi được một con quỷ rất béo.
Chỉ cần đánh đúng cách, điểm phòng ngự và HP của quỷ tảo cũng kém như mấy
con quỷ khác. Xem ra đây là đặc điểm chung của lũ quỷ trong event Bách
Quỷ Dạ Hành. Nhưng ngoài khuyết điểm thì ưu điểm của nó là sống trên mặt nước, sức tấn công rất mạnh, trò đẻ tảo con hội đồng nạn nhân có thể
nói không ai đỡ nổi. Đúng là một con quỷ mau ăn chóng lớn.
Nhưng đã nuôi thì phải...
”Sao không trông em?” Diệp Tu thành tâm đặt câu hỏi. Đó chính là một trong
những khả năng xảy ra nguy hiểm mà Ngũ Thần nói tới. Giờ sự thật là Diệp Tu đớp mẹ nó cái khả năng đó rồi, còn hỏi han lo lắng cho Luân Hồi đúng trọng điểm nữa.
Tam Giới Lục Đạo khóc một dòng sông.
Mình nuôi em mà không trông hả? Ban đầu dĩ nhiên có trông, nhưng càng lúc
quỷ tảo càng lớn, ai dám nghía tới nó đều thành đồ ăn cho nó cả. Lương
thực tự dẫn xác tới, Luân Hồi ngu đâu mà cản, còn hoan nghênh là đằng
khác! Thế nên cuối cùng cái đứa được phân công trông em thấy hết còn gì
để trông, bèn tự nhảy sông cắt thịt nuôi em để tăng hiệu suất luôn.
Nào ngờ Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu không sớm không trễ, ngay lúc này đi
ngang qua, bị quỷ tảo tóm. Hắn lại là tán nhân, một mình có thể thực
hiện kỹ năng nhiều nghề, thế là quỷ tảo bị hắn xử đẹp. Người Luân Hồi
cũng mãi đến khi nhìn thấy Dạ Vũ Thanh Phiền chửi bới trên kênh thế giới mới cảm giác có gì đó sai sai. Họ không biết công hội khác có nuôi quỷ
không, nhưng mình thì có. Tam Giới Lục Đạo vội pm hỏi ku bảo mẫu xem
cháu nhà mình có mạnh khỏe không, ku bảo mẫu trầm mình tuẫn tiết vì
tương lai chiến đội lúc này đang trên đường chạy về nên nào có biết, trả lời ú ú ớ ớ.
Tam Giới Lục Đạo liền thấy không ổn, đích thân chạy đến xem. Trong lúc đám đệ của gã lo nhìn xuống sông, Tam Giới Lục Đạo
đã phát hiện: Ồ ai kỉa ai kia, trông như Quân Mạc Tiếu? Hắn ở đây, hắn
lại vừa mới hốt hơn 600 điểm vọt thẳng lên vị trí đầu bảng... Đứa nhỏ
quỷ tảo nhà mình nắng mưa dãi dầu nuôi lớn đã bị tên khốn này cướp thật
rồi sao?
Tam Giới Lục Đạo đoạn trường tân thanh! Nhưng chửi hai tiếng “khốn nạn” xong cũng không biết nói gì thêm.
Gã trách sao được Diệp Tu? Được cái đếu, bởi Diệp Tu đã giành nói trước
với lời lẽ đanh thép: “Phải trông em chứ! Nuôi một con zâm vãi thế này,
biết bao nhiêu người chơi không rõ đầu cua tai nheo đã phải ăn vạ, tui
lúc nãy cũng suýt dính trấu! Lần sau đừng vậy nữa nghen!”
Lần sau, tên này còn nghĩ đến cả lần sau!
Nếu đổi thành người khác, Tam Giới Lục Đạo đã hê một tiếng cho anh em nhào
lên chặt nó thành mười tám khúc rồi. Nhưng Diệp Tu... Cũng không phải gã tôn kính hay kiêng nể gì Diệp Tu, vấn đề nằm ở chỗ là chặt không nổi.
Hiện giờ số anh em gã dắt theo không nhiều, đã vậy đều là cờ nhôn để làm cơm nuôi quỷ, tháo phòng ngự, lột sạch đồ, dọn rỗng túi. Muốn dùng vũ
lực giải quyết? Phơi mình ra cho người ta chặt ngược thì có!Tam Giới Lục Đạo cắn muốn nát răng, đành nhịn chứ chẳng còn cách nào. Chỉ trách bọn
mình tham quá, nham hiểm quá, muốn lợi dụng cả người qua đường. Nếu mình phái người trông nom cẩn thận, ai qua đường cũng nhắc nhở một tiếng,
hoặc ít nhất nhắc nhở phần tử nguy hiểm như Diệp Tu... Mẹ nó, nhắc hắn
thì hắn sẽ không cướp sao? Tam Giới Lục Đạo thật không cho là vậy. Tác
dụng của bảo mẫu trông em vốn không phải để nhắc nhở người đi đường. Nói một tiếng, người ta sẽ không cướp của mình nữa? Từ khi nào Thần Chi
Lĩnh Vực hòa bình đến thế? Nhất là các công hội lớn với nhau...
Cướp giật công khai cũng chẳng có lý lẽ gì để tranh cãi chứ đừng nói là tình huống người ta chỉ tự vệ. Bắt người ta đền? Tam Giới Lục Đạo cũng không đến nỗi quá ấu trĩ. Thế là chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt, trơ mắt nhìn
Quân Mạc Tiếu nghênh ngang đi mất, còn mình thì ôm một đống “cơm” cởi
truồng đứng trên cầu đờ đẫn nhìn xuống mặt sông đã trống huơ trống hoác.
Phải báo cáo với bên chiến đội thôi. Lúc đầu Tam Giới Lục Đạo muốn thể hiện
nên có nói mình định nuôi một con siêu quỷ, đợi nó lớn thì chiến đội cho người tới múc. Giờ bị người ta múc dùm, cũng phải báo cáo một tiếng.
Thật ra không phải chỉ có mình Luân Hồi mới biết nuôi quỷ. Những câu lạc bộ
có bộ phận chuyên môn lo về game, không lẽ không nghiên cứu kỹ những
event thế này? Chỉ cần đọc qua quy tắc cuộc chơi, các công hội lớn đã
lập kế hoạch nuôi quỷ tận trước khi event bắt đầu cơ. Chẳng qua lúc đó
chỉ lập kế hoạch chay chứ không tính toán được số liệu, bắt tay vào làm
thử mới biết quỷ giết một người chỉ được 1 điểm, hiệu suất quá thấp nên
mỗi công hội chỉ có thể tập trung nhân lực và vật lực nuôi một con mà
thôi. Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu đột ngột nhảy lên hạng nhất, đám công
hội lớn lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra. Tuy Hoàng Thiếu Thiên chửi bới trên kênh thế giới, nhưng hắn cũng không phải không biết nội tình.
Có điều, sao Hưng Hân ra tay sớm thế nhỉ? Tự múc con quỷ nhà nuôi nhanh đến vậy?
Ai thật thà tí sẽ nghĩ vậy. Nhưng có một số người nhớ đến lịch sử đen tối
và máu me của Diệp Tu sẽ nhảy ngay đến chân tướng: Thằng trời đánh này
không phải cướp con nhà người ta chứ?!
Vì thế lúc nãy không chỉ
Tam Giới Lục Đạo của Luân Hồi mới pm nhà mình hỏi tình hình, hội trưởng
các công hội lớn đều tất tả tìm hiểu cấp dưới. Tin dữ cuối cùng giáng
xuống Luân Hồi.
Các nhà khác nghe thấy con mình mạnh khỏe thì yên lòng yên dạ, nhưng cũng muốn hóng hớt xem có phải nhà nào gặp xui xẻo không.
Muốn biết cũng chẳng khó lắm, thậm chí chả cần đến spy hay clone gì cả,
trong group các hội trưởng công hội có người hỏi thẳng luôn.
”Ê
cho hỏi phát... Mới vừa rồi có phải Quân Mạc Tiếu cướp con nhà ai
không?” Người lên tiếng chính là Tưởng Du của Mưu Đồ Bá Đạo. Là tử địch
cũ của Gia Thế, người bên Bá Đồ xưa nay luôn nhìn về Diệp Tu với ánh mắt bất thiện.
Tưởng Du đã hỏi, người khác có tò mò cũng không cần mở miệng nữa, chỉ dồn dập trả lời “Không phải nhà tui.”
Cuối cùng Tam Giới Lục Đạo bắn liên tọi một tràng emo khóc lóc đầy ắp màn
hình. Dân tình nhìn thấy đều “À ra thế” trong lòng, vừa lẳng lặng cười
khoái trá vừa vờ vịt an ủi: “Ối chà, sao không cẩn thận gì hết vậy nà?”
Tam Giới Lục Đạo sao có thể không biết đám hội trưởng kia đang sướng đến cỡ nào, nhưng gã đang rất cần giải tỏa nỗi lòng. Đám đối thủ cạnh tranh
cùng đẳng cấp với gã chính là những người tốt nhất để trút bầu tâm sự.
Nghe xong câu chuyện bi thảm của Tam Giới Lục Đạo, bà con lại ra sức an ủi
thêm một loạt. Tuy Diệp Tu cũng vô tình thôi, nhưng với ấn tượng không
hay ho lắm của họ về hắn, dĩ nhiên sẽ không ai bênh vực dùm Diệp Tu cả
mà chỉ toàn thêm dầu vào lửa.
”Chắc chắn thằng chả phải biết!”
”Đó đó, rõ như ban ngày, sao không biết được?”
”Đúng không phải con người!”
”Kẻ bại hoại trong giới đại thần!”
”Mọi người phải cẩn thận hơn nha!”
Hội trưởng các công hội lớn một tay chat trong group, tay còn lại vào game
chỉ thị cho êkip nuôi quỷ nhà mình: “Cảnh giác cao độ, đặc biệt đề phòng Quân Mạc Tiếu và người của Hưng Hân, với lại Luân Hồi nữa!”
Tam
Giới Lục Đạo được quan ái trong group chat thôi, chứ thực tế bị đồng
nghiệp đối xử bằng thái độ bất thiện chả kém gì Diệp Tu đâu. “Bây giờ
con quỷ nhà Luân Hồi nuôi đã mất, tụi nó có sẽ đi cướp của nhà khác
không?” - ai chẳng nghĩ thế.
Đồng thời nội dung trong group chat
đã khiến mọi người ý thức được rằng chả phải chỉ có nhà mình mới nuôi
quỷ. Nhà nào cũng làm cả, vậy... lũ quỷ nuôi ở đâu? Coi cướp được không, hay mình cướp thử?
Các thể loại cờ nhôn, xì pai trong các công hội bắt đầu hoạt động hăng say.