Tuyển thủ hai bên đã đồng loạt ra sân.
Đoàn đội là màn quan trọng, thắng thua của trận quyết đấu này sẽ
quyết định toàn bộ sinh tử của hai chiến đội. Sinh là thiên đường, còn
tử là địa ngục kéo dài suốt một năm dằng dặc. Mà đối với chiến đội Gia
Thế, địa ngục ấy lại càng sâu thẳm. Trôi nổi liên tục hai năm trong vòng khiêu chiến? E rằng chính bản thân Gia Thế cũng sẽ ngại vỗ ngực tự xưng mình là ông lớn. Những tuyển thủ hàng đầu cấp ngôi sao như Tôn Tường và Tiêu Thời Khâm hy sinh thời gian một năm vì họ xem trọng tương lai của
Gia Thế, nhưng nếu tương lai đó là một năm kế tiếp trong vòng khiêu
chiến, khó nói liệu họ có còn kiên nhẫn nữa không.
Nhất định phải thắng!
Không cần đến Đào Hiên nhắc nhở, chắc chắn ai cũng sẽ tự nhủ với
lòng. Tương lai là thứ mà họ xem trọng, nhưng tương lai cũng cần phải
được tạo ra và nắm giữ bởi chính đôi tay của mình.
Còn chiến đội Hưng Hân? Từ lúc trở thành một đội hoàn chỉnh đến nay
còn chưa đầy năm nữa kìa. Trong mắt ngoại giới, bất kỳ một bước nào mà
họ đi đến được cũng như thể đã là cực hạn. Nhưng hiện tại, họ đã đi được đến bước cuối cùng của vòng khiêu chiến, chỉ thế thôi nhưng đã làm cho
biết bao nhiêu người bất ngờ. Chiến thắng Gia Thế? Trong mắt dân tình,
đó là chuyện trên trời. Ngay cả những kẻ rất mong mỏi chuyện này xảy ra
cũng không tin tưởng cho lắm.
Mạnh yếu quá chênh lệch.
Có rất nhiều người rõ ràng việc này, thậm chí trong đó còn bao gồm cả Hưng Hân.
Nhưng sở dĩ thi đấu thú vị là vì chưa đến kết thúc thì sẽ không ai
dám nhận định 100% người thắng kẻ thua. Nếu mạnh yếu trên lí thuyết có
thể quyết định thắng thua, vậy còn thi đấu chi nữa?
Thắng lợi luôn luôn được đánh ra từ mồ hôi nước mắt, chứ không phải từ so kèo.
Tuyển thủ hai đội tổng cộng 12 người, lúc này đã chia nhau tiến vào
phòng thi đấu của riêng mình. Bản đồ dùng cho trận thi đấu đoàn đội đang dần dần hiện ra dưới dạng hình chiếu. Trên màn hình điện tử cũng thể
hiện tiến độ tải của 12 nhân vật, trong lúc đó còn tranh thủ giới thiệu
số liệu của từng nhân vật.
Ngũ Thần chưa từng ra trận trong vòng đấu LAN nên tần suất nhân vật
lộ diện cũng cực thấp, bây giờ đột nhiên xuất hiện trong đội hình ra
trận, khán giả không khỏi tò mò với nhân vật Hiểu Thương của hắn. Ngóng
trông thật lâu mới nhìn thấy, thấy rồi ai nấy lại đều thất vọng.
Hiểu Thương vốn cũng là một nhân vật rất quan trọng của chiến đội Vô
Cực, nhưng sau khi Vô Cực giải tán, xả hàng bán tháo, trang bị nào chỉ
cần có chút giá trị là sẽ cuốn theo chiều gió. Trong quá trình Hưng Hân
nâng bi nhân vật nhà mình không hề nhập hàng trang bị bạc cho nghề bậc
thầy pháo súng, chỉ có một ít trang bị cam cấp 75 để chọn lựa.
Nhờ đó Ngũ Thần cũng đắp được cho Hiểu Thương đủ set trang bị cam cấp 75, nếu thả vào game sẽ là hàng trâu chó chính hiệu. Nhưng trên sàn thi đấu chuyên nghiệp, nhất là trước mặt chiến đội đại gia như Gia Thế, một nhân vật với trang bị cam từ đầu đến đuôi, thuộc tính vừa nhìn là thấy
ngay thì có đáng nhắc tới không? Nếu nhìn vào nhân vật mà xét, thực sự
Ngũ Thần chả có gì giống với “vũ khí bí mật” mà Hưng Hân muốn đem ra để
đối phó với Gia Thế cả.
Nhân vật đều đã tải xong bản đồ, đội hình chốt sổ của đôi bên đã xuất hiện. Chiến đội Gia Thế có Vương Trạch đảm nhiệm người thứ sáu, năm
người còn lại vào trận.
Người thứ sáu của chiến đội Hưng Hân là Bánh Bao.
Ngũ Thần thế mà lại là một trong năm người đầu tiên?
Khán giả một lần nữa bàn tán sôi nổi. sau khi nhìn thấy nhân vật của
Ngũ Thần, mọi người càng thêm tin rằng việc hắn ra trận chỉ là hành động bất đắc dĩ của Hưng Hân trong bước đường cùng. Do đó khi thấy hắn lù lù xuất hiện trong đội hình năm người đầu tiên thì ai cũng khá bất ngờ.
Lúc này, quá trình đếm ngược của hệ thống kết thúc, trận đoàn đội chính thức bắt đầu.
Bản đồ Đường Cổ Rừng Phong.
Là bản đồ được chỉ định sử dụng trong trận quan trọng nhất của vòng
đấu LAN, Đường Cổ Rừng Phong cũng có tính tổng hợp rất lớn như bản đồ
lôi đài, chỉ khác là đã đổi chiến trường từ thị trấn thành rừng rú. Một
con đường cổ dài thăm thẳm xuyên thẳng hai góc bản đồ, hai bên đường
tràn ngập cây phong, lá phong đỏ tươi theo gió vang lên xào xạc làm nên
cái tên cho bản đồ. Nhưng một bản đồ không có khả năng chỉ được tạo
thành bởi một con đường cổ. Hai bên đường, sau lưng rừng phong có sườn
dốc, có sông, có vũng bùn, có bãi đá. Những đặc điểm địa hình bất đồng
cùng nhau tồn tại trong một khu vực, có hợp logic hay không không quan
trọng. Bản đồ thi đấu chỉ quan trọng làm sao để chiến trường đa địa hình nhất có thể, đặc biệt là bản đồ chỉ định, tuyệt đối không được thiên vị cho bất kỳ phong cách nào, nếu không thì chiến đội quen dùng phong cách đó coi như được thi đấu trên sân nhà rồi.
Trận đấu bắt đầu.
Nhân vật song phương từng người xuất hiện ở hai cuối con đường. Điểm
đăng nhập này cũng là khu vực thay đổi mặc định dành cho người thứ sáu,
ngoài ra trong bản đồ còn bốn vị trí đổi người khác, phân bố đều ở hai
bên đường cổ.
Năm nhân vật của chiến đội Gia Thế vừa vào bản đồ thì lập tức tiến về phía trước, kết thành trận hình thành thạo di chuyển, chứng tỏ họ đã
từng luyện tập rất nghiêm chỉnh bản đồ này.
Cách Thức Chiến Đấu của Khưu Phi đi trước mở đường, Diệt Sinh Linh
của Tiêu Thời Khâm bám sát cậu, khoảng cách không hề cố định. Mục sư
Chức Ảnh của Trương Gia Hưng di chuyển dưới sự che chở của hai nhân vật
này. Chức Ảnh cũng là một nhân vật mục sư có tên tuổi lẫy lừng trong
liên minh. Ở nơi nhà giàu Gia Thế, căn bản không hề có ai là kẻ yếu.
Thân Kiến có biểu hiện nát bét trong trận lôi đài, bây giờ không dám
có bất kỳ sơ xuất nào. Nhân vật nhà quyền pháp Liên Tiến theo sát Chức
Ảnh, nửa bước không rời như bảo kê riêng. Sau họ, mới là nhân vật át chủ bài thật sự của chiến đội Gia Thế - Nhất Diệp Chi Thu, đi ở cuối đội
hình như đại tướng quân áp trận.
Bố trí trận thế có vẻ lộn xộn, nhưng mỗi một người đều phân bố rõ
ràng, dọc theo đường cổ tiến về phía trước. Gia Thế duy trì trận hình,
trong đó nhân vật tương đối linh hoạt và tự do nhất chính là Diệt Sinh
Linh của Tiêu Thời Khâm.
Trái lại, phía Hưng Hân không hề có tính kỷ luật, hoàn chỉnh và ăn ý
như của Gia Thế. Còn may hành động của họ cũng coi như chỉnh tề. Tất cả
các nhân vật đồng loạt hướng về phía cánh trái, rõ ràng không muốn đối
đầu trực diện với Gia Thế.
“Hai đội rốt cuộc sẽ thể hiện thế nào?”Bình luận viên Phan Lâm đã
nhịn hết nổi, từ trước khi trận đấu chính thức bắt đầu tới giờ đã nói
câu này đến lần thứ tư.
“Hưng Hân chọn lối di chuyển chiến thuật, việc này cũng phải nói là
không hề ngoài dự đoán. Giữa đôi bên rõ ràng tồn tại chênh lệch về mặt
thực lực, họ cần phải sử dụng chiến thuật linh hoạt mới có thể tranh thủ được cơ hội thắng trong trận này.” Lý Nghệ Bác nói.
“Thế nhưng trong đội hình Gia Thế cũng có một bậc thầy chiến thuật,
xem ra hôm nay đang trong trạng thái rất tốt, liệu chiến thuật của Hưng
Hân có thể có hiệu quả không?” Phan Lâm nói.
“Chúng ta cùng nhau xem cách bố trí của Hưng Hân trước đi!” Lý Nghệ Bác nói.
Năm nhân vật của chiến đội Hưng Hân đi vòng ra cánh trái đường cổ,
phương hướng di chuyển cực kỳ rõ ràng, chứng tỏ đây cũng là hành động
chiến thuật đến từ việc nghiên cứu bản đồ. Nhưng bước chân của chiến đội Gia Thế vào lúc này đã dừng lại. Người từng nghiên cứu bản đồ sẽ biết
chắc chắn đến vị trí nào thì có thể từ trong tầm nhìn mà thấy được đội
còn lại nếu đôi bên đều chọn cách đụng độ trực tiếp. Vị trí lúc này của
Gia Thế không phát hiện bất kỳ mục tiêu nào đi vào tầm nhìn, vậy rõ ràng là Hưng Hân không định đánh đôi công với họ.
Dĩ nhiên, việc đó cũng không hề ra khỏi dự liệu của Gia Thế. Toàn đội lập tức thay đổi phương hướng, rẽ vào một bên của đường cổ. Bình luận
viên Phan Lâm nhìn thấy cảnh này lập tức phấn khích, vì phương hướng mà
Gia Thế chọn là trùng khớp với Hưng Hân. Đôi bên sẽ có cơ hội gặp gỡ ở
khu vực Tây Bắc. Tổ ghi hình cũng nhanh chóng cắt cảnh khu vực này, zoom gần khắp mọi nơi, trước khi hai phe chạm trán nhau thì tranh thủ cho
khác giả làm quen với địa hình.
Khán giả trong nhà thi đấu cực kỳ khẩn trương. Trên hình chiếu 3D thu nhỏ, nhân vật của hai đội đều trở thành những người tí hon, đang từng
người chạy về phía mà mình muốn đến. Năm nhân vật của chiến đội Gia Thế
vẫn duy trì đội hình, mà năm nhân vật của Hưng Hân trông vẫn cứ lổn hết
cả nhổn. Theo khoảng cách càng lúc càng gần của hai đội, hình chiếu 3D
cũng càng lúc càng phóng to lên, cảnh tượng xung quanh và nhân vật bắt
đầu trở lên chân thực, rõ ràng hơn.
Sắp rồi!
Lúc mọi người đang lầm nhẩm câu này trong lòng, bỗng nghe “Ầm!” một
tiếng vang lên, bên phía Hưng Hân, tuyển thủ “gây bất ngờ nhất” là Ngũ
Thần đã khai hoả hit đánh đầu tiên của trận đấu.
Hiểu Thương nổ một phát pháo nhưng có vẻ như không vì bất kỳ mục đích gì. Quả pháo bắn tuỳ ý đó rơi xuống đất nổ tung, nhìn không khác nào
cướp cò bởi thao tác sai.
Nhưng chiến đội Gia Thế lại có điều chỉnh rất rõ ràng, vì khoảng cách giữa đôi bên đã gần đến mức có thể nghe được tiếng phát pháo này.
“Phương hướng của chiến đội Hưng Hân đã bị phát hiện rồi!” Phan Lâm
gào lên khi nhìn thấy chiến đội Gia Thế có cử động. Nghe tiếng nổ, chiến đội Gia Thế ổn định đội hình, sau đó liền có mục tiêu rõ ràng: hướng về vị trí của chiến đội Hưng Hân.
“Hưng Hân đang định đánh du kích à?” Lý Nghệ Bác nhìn thấy hành động
của Hưng Hân cũng không dám vội vàng ra kết luận. Một trận 5v5, sức mạnh của anh hùng Núp sẽ không quá lớn, cao lắm chỉ có thể cướp được cơ hội
chủ động bởi bất ngờ. Nhưng trong một trận quyết đấu có thực lực quá
cách xa, quyền chủ động của một đợt công kích không đủ để đem về chiến
thắng cho bên yếu. Gia Thế hoàn toàn dư xăng chơi áp đảo, đoạt lại thế
thượng phong.
“Hình như…không phải đâu...” Phan Lâm nói.
Nhân vật của Hưng Hân không hề tản ra để kiếm chỗ núp mà lập tức lùi
về sau, nên Gia Thế chạy tới nhưng không thấy ai. Tuy vậy, nhờ vào âm
thanh, họ có thể xác nhận Hưng Hân thực sự đã xuất hiện ở vị trí này
trước đó. Họ bắt đầu thăm dò khả năng Hưng Hân mai phục xung quanh. Hành động thận trọng này nhìn vào trong mắt khán giả có hơi buồn cười, mà
fan Gia Thế thì chỉ hận không cách nào báo cho tuyển thủ nhà mình biết
rằng đối thủ đã di chuyển rồi.
Nhưng Gia Thế rất nhanh chóng đoán ra rằng Hưng Hân đã bỏ đi. Họ có
sự điều chỉnh nhỏ bằng cách dàn rộng đội hình để tăng phạm vi quan sát
và tìm kiếm. Nào ngờ ngay vào lúc này đột ngột có một tiếng pháo vang
lên, Hiểu Thương của Ngũ Thần lần thứ hai chẳng hiểu ra sao lại bắn một
phát.
Gia Thế cũng lần thứ hai đuổi theo tiếng pháo, nhưng Hưng Hân lại
tiếp tục di chuyển khiến họ bắt hụt. Gia Thế khi vừa đến nơi lập tức
khép đội hình, dáng dấp thận trọng đề phòng khiến khán giả trong nhà thi đấu ai nấy nhìn nhau không biết nói gì.
Nếu trông vào việc làm đi làm lại trò này để bào mòn tinh thần Gia
Thế, cái gọi là chiến thuật của Hưng Hân có phải là quá ấu trĩ rồi
không? Quấy rối kiểu này, chỉ cần đách care thì nó có thể gây ra sát
thương gì cơ chứ? Thế nhưng, Hiểu Thương của Ngũ Thần lại cứ cố chấp bắn ra phát pháo thứ ba. Chiến đội Gia Thế có vẻ vẫn rất kiên nhẫn, tiếp
tục đuổi theo lần nữa. Trong khi đó, chiến đội Hưng Hân vào lần này rốt
cuộc đã có chút ít thay đổi: đội hình Hưng Hân tách làm đôi, Hiểu Thương bất ngờ lìa đàn, đập cánh bay riêng.
.............
1. Tên mục sư Chức Ảnh của Trương Gia Hưng có nghĩa rất hay: Dệt Bóng.
2. Hồi trước chắc một số bạn từng đọc thấy Lá viết một bài ngắn trên
blog, có nhắc đến đoạn cuối của chương 1028 vừa qua và dịch câu của Diệp thần là “Sau này cứ để anh lo”, nhưng đến khi dịch full chương 1028 thì trong tình trạng mệt mỏi, quên mất câu này, lại dùng một câu hơi dài
dòng. Cho nên báo với cả nhà là đã sửa lại.