Dịch: Thiên Hạ Địa Thượng
Biên: Tiếu Diện Tà Thần
Mấy vị giáo viên của các hệ vẻ mặt kinh ngạc nhìn sang chủ nhiệm Triệu Hoán hệ Dịch Ngọc Tuyền, hiếu kỳ xúm lại xem nàng đang muốn nói cái gì.
“Cái kia… Trong ấn tượng của ta, có một tên tân sinh viên mới nhập học từ năm ngoái gọi là Mạc Phàm, hắn chính là sinh viên của Triệu Hoán hệ chúng ta. Hơn nữa ngay hôm nay ta còn vừa nhận được đơn xin chuyển hệ của hắn…” Chủ nhiệm Dịch Ngọc Tuyền nghi hoặc nói.
Thầy giáo Bạch Mi lão sư, chủ nhiệm Ngụy Vinh, chủ nhiệm Tiễn Khôn nghe xong đều không khỏi bật cười. Bởi vì bọn hắn cảm thấy Dịch Ngọc Tuyền là đang nói đùa.
“Nếu chiếu theo lời ngươi nói, vậy thì tiểu tử này không phải là một tên cao cấp pháp sư nắm giữ ba hệ rồi hay sao?” Ngụy Vinh cười nói.
Bạch Mi cũng gật gật đầu. Toàn bộ sinh viên đạt tới cao cấp ở Chủ giáo khu trên căn bản đều đã tốt nghiệp, tên Mạc Phàm này không có lý nào lại đạt đến cảnh giới cao như vậy.
“Các ngươi tự mình xem đi, trong điện thoại di động của ta còn lưu lại tin nhắn viện trưởng vừa mới gửi tới đây nè!” Dịch Ngọc Tuyền vừa nói vừa mở điện thoại của mình lên cho mấy tên đồng nghiệp này xem.
Chuyển hệ văn kiện vô cùng rõ ràng, trên đó ghi rõ học viên Mạc Phàm chuyển từ Triệu Hoán hệ sang Hỏa hệ, ngay cả thời gian chuyển cũng là tuần trước.
Sau khi một đám giáo viên xem xong cái văn kiện này, bọn họ liền bắt đầu trố mắt nhìn nhau. Sau đó, mấy cặp mắt có chút không dám tin nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm vẫn như cũ muốn tiếp tục chiến đấu đang đứng trên sàn kia.
…
“Loại người ngông cuồng lại còn không hiểu được cách làm người giống như ngươi rất khó mà tồn tại ở nơi như Chủ Giáo Khu này.” Lưu Kiềm đã triệt để mất đi sự hữu hảo đối với Mạc Phàm.
“Cũng chỉ có kẻ thực lực tầm thường như ngươi mới cần đi lấy lòng người khác. Còn nếu như là ta, ai không phục thì ta liền đánh cho hắn một trận.” Trong lúc Mạc Phàm vẫn còn đang nói chuyện thì quanh thân của hắn đã dần dần xuất hiện những viên tinh tử màu trắng bạc.
Thứ ánh sáng do loại tinh tử kỳ lạ này phát ra cũng có sự khác biệt nhất định với ánh sáng rực rỡ do những viên tinh tử Nguyên Tố Hệ bình thường phát ra.
Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện được dịch và update mới nhất tại đây. Mong mọi người ủng hộ cho trang web
Hào quang của nó nội liễm ở trong một phạm vi nhất định, thật giống như đang bảo vệ vùng không gian chỉ thuộc về nó vậy, vừa cao ngạo lại vừa thần bí.
Tổng cộng có bảy viên tinh tử màu trắng bạc, chúng nó cấp tốc liên kết với nhau thành một đạo quỹ tích cong vút như ánh trăng lưỡi liềm, nhẹ nhàng cắt ra không gian trước mắt, mở ra cánh cổng thông sang một thế giới khác.
Trên khán đài, mọi người đầy mặt nghi hoặc nhìn Mạc Phàm triển khai ra thứ ma pháp kỳ lạ này. Đối với không ít sinh viên, Triệu Hoán hệ hi hữu quả thực là xa lạ cực kỳ.
Ngay thời điểm mà mọi người đang không biết Mạc Phàm sắp sửa bày ra thủ đoạn gì để có thể tiếp tục đau khổ chống đỡ xuống, từ trong vết nứt truyền ra một tiếng sói tru khiến cho người người phải sợ hãi!
Từng luồng yêu phong đột ngột xuất hiện bao phủ lấy sàn thi đấu, một loại khí tức đầy dã tính cũng nương theo thanh âm gào thét đó mà tràn ngập khắp các khán đài.
Loại đồ vật như khí tức là thứ mà kết giới không có cách nào ngăn cản được, nó khiến cho khuôn mặt của các sinh viên ngồi đây đều lộ ra vẻ hoảng sợ. Bởi vì bọn họ chỉ cần một điểm kiến thức liền sẽ biết đây chính là lực uy nhiếp của sinh vật cấp chiến tướng!
“Triệu… Triệu Hoán hệ!!!” Chủ nhiệm Ngụy Vinh cả kinh thất sắc nói.
Vào lúc này, từ trong đạo vết rách không gian kia, một đầu chó sói uy phong lẫm liệt cả người phủ đầy tinh văn nhanh chóng nhảy ra ngoài.
Thân hình của nó có thể không to lớn như những đầu yêu ma loại hình thiên về sức mạnh khác. Thế nhưng những đường nét trên cơ thể nó lại lộ ra vẻ thuôn gọn rắn chắc mà lại không mất đi cảm giác tràn đầy lực lượng!
Bộ lông thật dài đón gió tùy ý lay động, móng vuốt vô cùng sắc bén chôn sâu vào trong lòng đất, còn có cái đầu vừa tuấn dật lại vừa uy mãnh khẽ ngẩng lên.
Nó ngưng mắt nhìn sang đối thủ của nó, Lưu Kiềm, nhưng có vẻ như đối thủ này vẫn chưa đáng để nó phải để ý như vậy.
“Tổ cha nó!!! Tiểu tử này thật sự nắm giữ ba hệ…” Ngụy Vinh buộc miệng chửi thề, khuôn mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
“Tên Mạc Phàm này lẽ nào là tên xếp hạng năm trên Thiên Phú Bảng, cái kẻ sỡ hữu trời sinh song hệ kia?” Lôi hệ chủ nhiệm Tiễn Khôn hét lớn.
“Thật không thể tin được! Không phải mọi người đều đồn rằng hắn đã chết trong chuyến rèn luyện trao đổi sinh rồi hay sao?” Mấy vị giáo viên khác đều cảm thấy có chút ngây người.
Bọn họ đều cho rằng bởi vì Lôi hệ và Hỏa hệ ma năng của Mạc Phàm đều đã bị tiêu hao hầu như không còn cho nên hắn chắc chắn sẽ bị tên Lưu Kiềm kia đến chấm dứt.
Thế nhưng hiện tại lại xuất hiện một đầu Tật Tinh Lang khí thế lăng nhiên lên sàn. Việc này khiến cho bọn họ không thể không lại một lần nữa ngồi xuống xem kỹ cuộc chiến này.
…
Trên khán đài, những khán giả vốn là đang ngồi xem lúc này đều đã đứng hết cả dậy. Bọn họ hai mắt trợn tròn nhìn chằm chằm về phía sàn đấu, trong nội tâm càng là dâng lên từng hồi từng hồi sóng lớn.
Đây là chuyện lạ gì thế! Thoáng cái có cảm giác như mình nên đi học lại phép cộng!
Hệ… hệ thứ ba???
“Người này là cấp cao pháp sư à!!!” Hoàng Tinh Lệ kinh ngạc thốt lên.
“Thì ra là vậy! Thảo nào mình lại cảm thấy cái tên này quen tai như vậy…” Đinh Vũ Miên hai mắt chăm chú nhìn kỹ Mạc Phàm lẩm bẩm.
“Hắn rốt cuộc là ai vậy?” Hoàng Tinh Lệ hỏi.
“Người xếp thứ năm trên Thiên Phú Bảng, trời sinh song hệ. Trước đây cực kỳ nổi tiếng ở Thanh giáo khu của trường đại học Minh Châu chúng ta…” Đinh Vũ Miên ánh mắt có chút loé lên nói.
“Hắn chỉ dựa vào Triệu Hoán hệ một mình khiêu chiến sinh viên toàn trường cho nên được bọn họ đặt cho biệt hiệu Minh Châu Đại ma đầu.”
Vốn là một sinh viên của Chủ giáo khu, vì vậy từ xưa đến nay Đinh Vũ Miên cũng không quan tâm đến sự tình ở Thanh giáo khu.
Chỉ là có một lần em gái của nàng bất ngờ bị cuốn vào sự kiện sân vận động khiến người người kinh hãi kia. Khi em gái của nàng nhớ lại tình hình lúc đó đã nói với nàng rằng, người cứu cô ấy chính là tên Mạc Phàm này. Vì vậy nên Đinh Vũ Miên mới biết một chút về Mạc Phàm như thế.
Lúc trước nàng nghe người ta đồn rằng không lâu sau khi hắn bạo lộ ra song hệ thiên phú của mình thì đã bị người khác giết chết. Thật không ngờ hắn vẫn còn sống, hơn nữa vẫn trước sau như một thích hung hăng gây sự như thế!
Trên sàn đấu, vẻ mặt bình tĩnh như thường của Lưu Kiềm đã bị diễn biến này quét sạch không còn sót lại chút gì. Thậm chí hắn còn đang hơi hơi cảm thấy sợ hãi nữa.
Chó chết! Rõ ràng là một tên đèn sắp cạn dầu, bỗng dưng mọc ra thêm một cái hệ mới!
Nếu chỉ là gọi ra một con yêu ma bình thường thì cũng thôi đi, Lưu Kiềm hắn cũng không phải loại người vừa nhìn thấy yêu ma thì chân tay liền mềm nhũn.
Thế nhưng kết quả hắn lại gọi ra một con lang thú có huyết thống khá cao là Tật Tinh Lang. Loại sinh vật triệu hồi có tốc độ cực nhanh này đối với người không có kỹ năng phòng ngự như hắn mà nói quả thực chính là khắc chế cứng!
“Hống ~~~~~~~~!!!”
Tật Tinh Lang cũng không khách khí với Lưu Kiềm. Nó lập tức bùng nổ ra tốc độ kinh người, hóa thành một đạo hư ảnh lông mềm tung bay bổ nhào về phía hắn.
Hơn nữa tại thời điểm cặp móng vuốt kia sắc bén sắp chạm vào người Lưu Kiềm, Tật Tinh Lang lại nhanh chóng vũ động móng vuốt của nó thêm một lần nữa, biến đòn tấn công của mình thành một cái tấm lưới cắt với mong muốn xé vụn tất cả những thứ đang ngáng đường nó!
Lưu Kiềm không ứng phó kịp, vì vậy hắn phải vội vàng gọi ra thuẫn ma cụ của mình. Một tấm khiên hình tròn đột ngột xuất hiện trước mặt Lưu Kiềm, từng đạo từng đạo trảo phong chằng chịt liên tục đánh lên tấm khiên kim loại này khiến nó ngay lập tức phát ra những âm thanh vô cùng chói tai.
Lưu Kiềm rất không cam tâm, loại thuẫn ma cụ giống như thế này thông thường sẽ được Ma Pháp Sư để dành làm át chủ bài.
Hắn thì tốt rồi… chỉ mới vừa vào trận liền bị đối thủ ép phải sử dụng ra! Kế tiếp chỉ cần hắn hơi bất cẩn một chút sẽ liền bị đầu chó sói hung mãnh này đánh cho trọng thương.
Lưu Kiềm chung quy là đã quá khinh thường thực lực của Tật Tinh Lang, những diễn biến tiếp theo cũng không có quá nhiều điều để nói.
Tật Tinh Lang dựa vào tốc độ của mình không ngừng vờn xung quanh Lưu Kiềm, liên tục tấn công hắn ở những góc độ khác nhau khiến cho hắn không thể huy động kịp tấm thuẫn ma cụ dày nặng của mình để chống đỡ.
Lưu Kiềm muốn lấy công bù thủ thế nhưng những luồng ma pháp do hắn bắn ra ngay cả bộ lông của Tật Tinh Lang còn không đụng tới chứ đừng nói đến việc làm cho nó bị thương! Trong lúc nhất thời, Lưu Kiềm chỉ có thể phòng ngự một cách vô cùng chật vật!
Với thực lực của hắn, đi đối phó mấy tên trung cấp pháp sư phổ thông cùng lúc cũng không có vấn đề gì. Thế nhưng nếu phải đơn đả độc đấu với một đầu yêu ma cấp chiến tướng rất khó đối phó như Tật Tinh Lang thì quả là quá làm khó hắn rồi.
Toàn bộ quá trình chiến đấu đã khắc họa một cách sinh động thực lực của hai bên, hoàn toàn là do một phương tới nghiền ép!
———————————————————————————————————————————————————–*
Cảm ơn các bạn đã thưởng thức!
Nếu các bạn thấy hay thì hãy nhấn tim hay thả đề cử để mình có động lực dịch tiếp nha.ơ