Toàn Chức Pháp Sư

Chương 292: Chương 292: Thu Thập 7 viên




Dịch: Le Hoang (mobilepolice)

Độc Nhãn Ma Lang kỳ tiến cấp có tốc độ cùng phản ứng nhanh hơn rất nhiều, Mạc Phàm biết rõ loại sinh vật giảo hoạt có thể né tránh được hỏa hệ ma pháp của mình.

Như vậy thì trực tiếp dùng chiêu đơn giản mà thô bạo, Độc Nhãn Ma Lang kỳ tiến cấp có phản ứng nhanh hơn đi nữa cũng đừng mơ tưởng nhanh hơn được Phích Lịch!

Sấm sét màu tím đen ầm ầm rơi xuống, ánh chớp nhìn thấy mà giật mình kèm theo một loạt tia lửa trong không khí, hơn nữa lại có hiệu quả từ Thiên Quân, khí thế càng bá đạo hơn.

Chỉ một đòn sét, căn bản không cần phải nữa bổ sung thêm bất kỳ kỹ năng nào, con Độc Nhãn Ma Lang kỳ tiến cấp kia căn bản không có cơ hội phản ứng, thân thể bị Phích Lịch cuồng bạo đánh trúng đã biến thành vô số giọt máu, hoàn toàn phân giải!

Máu văng tung tóe, rơi vãi ở trên người những con Độc Nhãn Ma Lang khác đứng xung quanh, cả đám trợn tròn mắt còn lá gan đều teo nhỏ, bất luận như thế nào tên to xác kia là kẻ mạnh nhất trong đám bọn nó, kết quả là bị con người tiêu diệt chỉ bằng một chiêu như vậy, tên con người này có cần thiết phải mạnh đến như thế không?

“Lôi Ấn!”

Ma pháp vô tình cũng chứng tỏ bản thân Mạc Phàm rất lạnh lùng đối với mấy con Độc Nhãn Ma Lang kia, không chờ mấy con Độc Nhãn Ma Lang còn đang kinh hoảng kia xuất thủ, hắn liền ra tay trước, lợi dụng Lôi Ấn cuồng Sách đem khống chế toàn bộ mấy con Độc Nhãn Ma Lang còn lại.

Chờ bắp thịt chúng nó không ngừng co quắp, Mạc Phàm liền hoàn thành cực nhanh 3 cái Hỏa Tư!

Hỏa Tư nối liền nhau bay tới, trên căn bản không có kỹ thuật gì, chỉ đơn giản là dùng hỏa cùng lôi thô bạo bắn giết chúng nó.

“Có ánh sáng màu xanh nhạt??”

“Đúng là tinh phách, ha ha ha, vận khí không tệ, rốt cuộc lại xuất hiện tinh phách.”

Khắp khuôn mặt Mạc Phàm tràn đầy nụ cười mừng rỡ, lần rèn luyện này giết chết không ít yêu ma cấp nô bộc, nhưng vẫn không thấy rớt tinh phách, cái này làm cho Mạc Phàm rốt cuộc hiểu được tại sao Tinh Trần Ma khí lại hiếm hoi và đắt giá đến như vậy.

Chỉ có kẻ nắm giữ bốn hệ như Mạc Phàm mới dám đại khai sát giới, làm càn như vậy, những tên ma pháp sư trung cấp khác mà gặp phải mười con yêu ma cấp nô bộc trở lên, nếu không nắm vững tốt ma pháp, thì chỉ còn cách chạy trốn để bảo toàn mạng...

Lại lấy được một cái tinh phách, như vậy hạt sao thứ sáu cũng có thể cường hóa.

Hơn nữa nãy giờ giết Độc Nhãn Ma Lang cũng có tàn phách, phỏng chừng cũng có thể luyện hóa hơn nửa cái tinh phách rồi...

“Ngao ô ~~~~~~!!!!”

Tật Tinh Lang gầm lên một tiếng, chấp nhận bị thương cắn một cái vào cổ họng của Tam Nhãn Ma Lang.

Vừa cắn một cái, máu tươi đã phun ra như suối, đỏ tươi vô cùng bắt mắt...

Tam Nhãn Ma Lang dùng móng vuốt che cổ họng, nó tự hiểu mình không phải là đối thủ của Tật Tinh Lang, Tam Nhãn Ma Lang rốt cuộc bắt đầu chạy thoát thân, nó nâng một chiếc xe hơi cũ nát bên cạnh lên rồi hung hăng ném về hướng về Tật Tinh Lang, sau đó dùng hai chân to lớn bắt đầu chạy như điên.

“Muốn chạy sao??” Mạc Phàm đã sớm phát hiện ý đồ của nó, dưới chân nổi lên tinh đồ hắc ám.

Cự Ảnh Đinh xuất hiện trước ngực, Mạc Phàm hơi lay động ý nghĩ một chút, Ảnh Đinh nhanh chóng biến mất trong không khí...

Bên trong từng vũng nước phía trước, có một bóng màu đen giống như một thanh kiếm nhỏ vượt qua, lặng yên không một tiếng động, lóe lên một cái rồi biến mất.

Ngay lúc Tam Nhãn Ma Lang muốn chạy trốn vào khu rừng cỏ dại, thân thể to lớn đột ngột ngừng lại, giống như có thứ gì đó cực mạnh tóm chặt lấy rồi.

Chân Tam Nhãn Ma Lang điên cuồng cố đi lên, mặt đất đều đã bị nó đạp lún xuống, đáng tiếc cả thân thể nó vẫn bị cố định chắc chắn ở nơi đó, vô cùng quỷ dị.

“Nhanh chóng giải quyết nó đi, sức mạnh của tên này rất khủng bố.” Mạc Phàm vội vàng nói với Tật Tinh Lang.

Tam Nhãn Ma Lang sức mạnh rất lớn, Cự Ảnh Đinh đóng vào thân thể to lớn của nó đã có dấu hiệu nới lỏng, Mạc Phàm không chắc có thể cầm cố lại nó được bao lâu nữa.

Tốc độ của Tật Tinh Lang tốc độ trong nháy mắt liền bộc phát, bốn chân phi nước đại, không giống với Tam Nhãn Ma Lang là loại sinh vật mà mỗi bước chân đều có thể tạo ra một cái hố lớn, Tật Tinh Lang bay đạp như thế nhưng không hề nhìn thấy dấu chân, đúng là người nhẹ như Yến, chạy nhanh như gió!

Lông sói thật dài của Tật Tinh Lang tung bay, mũi tên vọt ra cũng đã tích tụ đầy đủ sức mạnh, thời điểm còn cách Tam Nhãn Ma Lang còn có 20m liền nhảy lên một cái, hoàn toàn biến thành một cái móng vuốt sắc bén lạnh lùng!

“Bạch!!!”

Thân thể như một lưỡi dao, lạnh lẽo xuyên qua không khí, băng ngang qua chỗ bị thương ở cổ của Tam Nhãn Ma Lang.

Tam Nhãn Ma Lang cố giơ lên hai cánh tay to lớn, định dùng cánh tay để chặn lại, ai ngờ đôi cánh tay trực tiếp bị cắt đứt bởi lưỡi dao dài của Tật Tinh Lang.

Hai cánh tay sói to lớn bay lên không trung, máu tươi phun ra từ chỗ bị cắt đứt.

Lưỡi dao cũng không vì cánh tay sói này mà dừng lại, nó đâm xuyên qua vết thương trên cổ họng của Tam Nhãn Ma Lang, vết thương không ngừng chảy máu thoáng cái đã hóa thành một cái vết cắt rõ ràng, nơi cổ họng đã có nhiều mạch máu lộ ra...

Đầu theo vết cắt từ từ trượt xuống, thoáng cái đã rơi xuống đất, thân thể của Tam Nhãn Ma Lang lại bị Cự Ảnh Đinh của Mạc Phàm khóa chặt, vì vậy một con sói không đầu đứng sừng sững ở nơi đó, dáng vẻ tàn bạo cùng kiêu căng trước đó thoáng cái biến thành tử khí!

Mấy giây sau, máu tươi từ chỗ vết cắt phun ra, tác dụng của Cự Ảnh Đinh đã dần dần biến mất, con Tam Nhãn Ma Lang như một cái nhà ầm ầm sụp đổ.

Tật Tinh Lang ưa thích sạch sẽ nên đứng lùi ra xa, chờ đến khi máu phun ra gần hết nó mới chậm rãi đi đến bên cạnh thi thể, dùng móng vuốt rạch một cái, nhanh chóng xé mở ra lồng ngực của Tam Nhãn Ma Lang, móc trái tim của nó ra.

Một phát nuốt chửng, nội tạng của đồng loại vô cùng có lợi cho sự phát triển của Tật Tinh Lang, trong thế giới sinh tồn giữa kẻ mạnh và yếu này, Tật Tinh Lang đã không còn lòng thương xót đối với bất kỳ cái gì.

Tam Nhãn Ma Lang vừa chết, Độc Nhãn Ma Lang đã hoàn toàn tan rã, bọn chúng căn bản không còn dũng khí để đối kháng Mạc Phàm cùng Tật Tinh Lang nữa, chạy trốn tứ phía.

“Ngươi ngừng được rồi, để ta xem một chút con Tam Nhãn Ma Lang này có thứ gì đáng tiền hay không.” Mạc Phàm nói với Tật Tinh Lang.

Tật Tinh Lang rất giống con người, liếc mắt lên tỏ vẻ xem thường, kẻ mạnh nhất là do nó giải quyết, vậy mà khi chiến đấu xong, nó trở thành kẻ thu thập tàn cuộc, đùa bố à?

“Thứ đáng giá nhất là trái tim đã bị ngươi ăn rồi, đi đi đi...” Mạc Phàm thúc giục.

...

Một cái xác của sinh vật cấp chiến tướng nếu như đào móc kỹ, thế nào cũng có thể tìm ra đồ vật trị giá mấy vạn, vận khí tốt có thể xuất hiện dị cốt, dị vuốt, dị bì các loại, lúc đó thì không còn là mấy vạn nữa, mà những thứ này đều là nguyên liệu chủ yếu dùng để chế tạo Ma cụ, Ma khí, có thể bán được rất nhiều tiền!

Thật đáng tiếc, Tam Nhãn Ma Lang sau khi chết cũng chưa từng xuất hiện một cái dị cốt, ngược lại tàn sát những con Độc Nhãn Ma Lang kia cũng được một con có xuất hiện một cái xương sườn đặc biệt, thứ này làm nguyên liệu chế tạo Thuẫn ma cụ cũng tốt, bán với giá hai chục vạn cũng không thành vấn đề.

“Tàn phách không đủ sao??”

“Hạt sao thứ 6 đã được cường hóa, bây giờ đã có thể lột xác được Lôi Ấn rồi.”

“ Được rồi, đi tới một địa điểm khảo sát khác đi, gom một ít tàn phách nữa là đủ rồi!”

Mạc Phàm thu hồi trang bị khảo sát, phát hiện nó đã lóe lên màu xanh lục, chứng tỏ đã thống kê xong mật độ yêu ma trong vòng ba cây số xung quanh rồi, bây giờ chỉ cần mang về cho các chuyên gia tiến hành phân tích là OK.

Điểm khảo sát tiếp theo cách nơi này không xa lắm, Mạc Phàm dựa theo bản đồ đi tới, lập tức có thể thu thập đủ bảy viên kêu gọi thần rồng... nhầm, là cường hóa Lôi Ấn, không hoàn thành xong có hơi không cam lòng!

Bọn họ phải đi thành đoàn mới có thể thực hiện nhiệm vụ, còn mình chỉ cần trực tiếp càn quét.

Có thực lực, thật là tự do sảng khoái mà!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.