Người dịch: Hoangforever
Chỉnh sửa: Le Hoang
Bọn họ tiếp tục đi về phía trước. Phía trước liền xuất hiện bậc thang.
Bậc thang này nhìn qua vô cùng đáng sợ. Đó là bởi vì nó chỉ có những mặt bậc cầu thang được treo lơ lửng giữa bầu trời mờ mờ phía trước. Cao hơn một chút ở chính diện phía trước là một cái sân thượng hình tam giác được treo lơ lửng giữa bầu trời.
“Tôi chỉ có thể đưa cậu tới đây được thôi. Chuyện còn lại là phần của cậu rồi. Cậu cứ đi theo bậc thang này mà tiến lên phía trước.”
Học trưởng thân mật nói.
“Được. Cảm ơn.”
Sau khi chờ vị học trưởng thủ hộ rời đi, Mạc Phàm mới dè dặt, nhẹ nhàng bước lên bậc thang treo lơ lửng trên bầu trời kia. Hắn bước nhẹ vì sợ mình một khi dẫm lên không chừng sẽ bị ngã.
Cảm giác giống như chơi trò Super Mario trước kia vậy. Hay có nghĩa rằng hắn dẫm lên bậc thang này thì ngay lập tức phải nhảy lên bậc thang kế tiếp. Nếu không những bậc thang này liền lập tức rơi xuống phía dưới….
Sự thật thì những bậc thang này vô cùng kiên cố. Mạc Phàm cũng không biết những bậc thang này là do lực lượng nào chống đỡ. Nhưng những bậc thang này lại có thể cao ngạo lơ lửng giữa không trung được. Cho dù có dùng sức đạp nó xuống thì nó vẫn không có nhúc nhích.
Mạc Phàm sau khi biết nó kiên cố liền yên tâm bước lên. Dựa theo vị học trưởng kia nói, khi đi tới sân thượng có kích cỡ bằng sân bóng rổ hình tam giác ở phía trên kia thì lúc đó mới tính là tầng thứ nhất. Ở trong thiên địa, bất kỳ vị ma pháp sư nào có lực lượng nguyên tố hùng mạnh thì cũng phải tu luyện ở nơi tương ứng với Tinh Vân của mình. Lúc đó tốc độ bành trướng của Tinh Vân sẽ nhanh hơn rất là nhiều so với tốc độ bình thường.
Mạc Phàm theo bậc thang đi lên, vừa mới bắt đầu đi thì còn trôi chảy, không có trở ngại gì…
Cũng không biết tại sao, khi Mạc Phàm vừa mới bước lên tới bậc thang thứ 5 liền cảm thấy choáng váng đầu óc, nôn nao trong người.
Càng tiếp tục đi lên, hô hấp càng nặng nề hơn…
“Tình huống gì đây? Tại sao ma năng của ta lại bị tiêu hao liên tục?”
Rất nhanh, Mạc Phàm liền phát hiện ra vấn đề nằm ở đâu.
Ma năng bị tiêu hao!!
Hắn căn bản không có sử dụng bất kỳ ma pháp nào. Cũng không có tiến hành luyện tập khống chế. Thế nhưng ma pháp của hắn lại tiêu hao không ngừng.
“Kệ mẹ nó đê. Cho dù phải tiêu hao ma năng nhiều như vậy đi chăng nữa. Đạt được mục đích trước rồi tính sau.”
Mạc Phàm tăng nhanh tốc độ. Hắn muốn một hơi leo lên tới sân thượng hình tam giác kia.
Tốc độ leo lên của hắn càng lúc càng nhanh khiến cho tốc độ tiêu hao ma năng cũng càng nhanh theo. Đương nhiên ma năng Hỏa hệ Tinh Vân cũng muốn khô kiệt tới nơi rồi.
Lên được tới sân thượng hình tam giác. Ngay lập tức một cỗ nguyên tố Hỏa hệ nồng đậm liền đập thẳng vào mặt hắn. Bọn nó giống như một đám tiểu tinh linh có tính mạng nhảy múa xung quanh thân hắn vậy.
Lượn lờ vô cùng thân mật, thậm chí còn chủ động chui vào trong thế giới tinh thần của hắn….
Cảm giác có năng lượng vọt tới, Mạc Phàm lập tức tiến vào trạng thái Minh Tu. Mặc dù hắn biết tu luyện ở đây không thua kém gì khi hắn tu luyện ở Địa Thánh Tuyền. Thế nhưng lúc đó hắn đang còn ở cấp bậc Sơ Cấp. Năng lượng mà Địa Thánh Tuyền cung cấp thì cũng bị giới hạn tới Trung cấp mà thôi. Hiện tại hắn đã là Trung Cấp, thế mà tốc độ tu luyện vẫn đạt tới tốc độ kinh người mà ngày trước hắn tu luyện trong Địa Thánh Tuyền kia….
“Mới chỉ có tầng 1 mà đã khiến cho tốc độ tu luyện của mình tăng lên gấp 20 lần so với bình thường. Nếu như mình lên tới tầng 2 thì???”
Mạc Phàm không khỏi suy nghĩ.
Ở đây, hơi thở nguyên tố nồng đậm tới nỗi cao hơn bên ngoài gấp 20 lần. Cho nên khi hắn Minh Tu để tăng trưởng Tinh Vân thì đương nhiên tốc độ của nó cũng tăng lên gấp 20 lần.
Ở trong này tu luyện nhiều hơn một canh giờ, thì tương đương với việc ở bên ngoài Minh tu cả ngày!
“Đã như vậy thử đi lên chỗ cao hơn thì sao???”
Viện trưởng cũng đã nói. Tư cách được tiến vào Tam Bộ Tháp vô cùng có hạn, cũng chỉ được có mấy lần. Nếu như càng lên cao nguyên tố càng nồng đậm hơn nữa, thế thì mình cần phải lên tầng cao hơn nữa.
Khiêu chiến tầng thứ 2! Lên!!
……….
Bên ngoài Tam Bộ Tháp, vị học trưởng nhìn qua vô cùng thân mật kia liền trở về vị trí bảo vệ của mình.
Vị bảo vệ ở bên cạnh nhìn qua có vẻ đạm mạc liếc hắn một cái, sau đó nói:
“Cậu lại không nói cho tên ma mới này biết cứ lên được 1 tầng, trọng lực được sinh ra từ tầng đó càng gia tăng, càng mạnh mẽ hơn khiến cho ma năng của hắn tiêu hao nhanh hơn sao???”
“Chuyện này cần gì phải giải thích. Cứ đi lên là biết.”
Học trưởng thân mật bất mãn nói lại.
“Đáng lẽ cậu nên nói cho ma mới này biết rằng không được tự tiện lên tầng 2. Trọng lực ở không gian tầng 2 này so với tầng 1 không chỉ tăng lên gấp 2 lần. Trung cấp Ma pháp sư bình thường đi được nửa đường thì ma năng đã tiêu hao sạch sẽ không còn gì nữa rồi… Một khi ma năng tiêu hao hầu như không còn. Hơn phân nửa Ma pháp sư sẽ xuất hiện tình huống bất tỉnh. Sẽ không có cách nào tiếp tục Minh Tu cũng như luyện tập khống chế nữa.”
Vị bảo vệ đạm mạc nói.
“Ta không có nói. Cậu cũng biết có nhiều kẻ tự cho rằng mình thanh cao và không biết tự lượng sức mình. Mặc dù cậu có nhắc nhở hắn không được tự ý lên tầng 2. Thế nhưng bọn họ có nghe cậu nói không. Chắc chắn bọn họ sẽ tiến lên tầng 2. Ai bảo tư chất nguyên trong Tam Bộ Tháp quá mức mê người cơ chứ. Cứ lên được mỗi tầng, nguyên tố càng nồng đậm thêm gấp bội….”
Tên học trưởng kia nở nụ cười. Trong nụ cười hiện ra mấy phần giảo hoạt.
“Cậu làm như vậy cũng không hay cho lắm.”
“Có gì mà không tốt cơ chứ. Tại sao một tên mới chỉ đang ở Thanh Giáo Khu lại có thể được vào Tam Bộ Tháp. Chúng ta ở đây thủ hộ suốt hai năm trời mới có cơ hội đối lấy một lần tiến vào Tam Bộ Tháp!”
Nụ cười của tên học trưởng kia liền tắt ngấm. Từ trên mặt hiện ra sự oán niệm và mấy phần ghen tỵ!
……..
Ngày trước Mạc Phàm cũng rất là say mê chơi game.
Một loại trò chơi chính thống. Đánh quái tăng cấp có thể nói là vô cùng chậm chạp. Đây là vì trò chơi muốn tạo ra sự cân bằng và sự kéo dài. Chẳng hạn ví dụ hắn giết một con quái thì nhiều nhất nhận được 100 exp kinh nghiệm.
Nhưng sau khi kiếm được 1 số trang bị thì người chơi bắt đầu khai phá trò chơi, kiếm trang bị tốt hơn. Lúc này người chơi tùy tiện giết một con quái thì cũng nhận được mấy vạn kinh nghiệm rồi. Cấp bậc lúc này không khác gì ngồi trên hỏa tiễn phóng lên vậy. Lần đầu nhận được kinh nghiệm nhiều như vậy, chỉ có một chữ có thể hình dung được vô cùng sảng khoái!!
Mà lúc này, hắn đang ở Tầng 2 Tam Bộ Tháp, cái con mẹ nó chứ tăng cấp không khác gì có trang bị tốt đánh quái trong trò chơi kia vậy!!
Tu hành bình thường, Mạc Phàm do có Tiểu Nê Thu mới đạt được 2.5 lần tốc độ tu luyện tăng lên Tinh Vân. Tinh Trần là 4 lần tốc độ tu luyện.
Nhưng mà ở đây, bên trong tầng 2 của Tam Bộ Tháp này nguyên tố nồng đậm đạt tới 40 lần so với bình thường. Khiến cho tốc độ tu luyện tăng lên Tinh Vân của Mạc Phàm tăng cao gấp 100 lần. Tốc độ Tinh Trần thì lại càng cao hơn, cao tới 160 lần!!
Địa Thánh Tuyền cũng không có biến thái tới như vậy!!!
Ở trong này tu luyện một ngày, chẳng khác nào tu luyện bên ngoài suốt 3 tháng!!!!
Vốn Tinh trần hệ Triệu Hoán tiến triển tương đối chậm. Mạc Phàm muốn dành thời gian nhiều cho Hỏa hệ Tinh Vân và Lôi hệ Tinh Vân. Cho nên đoạn thời gian này hắn cũng không có quan tâm tới hệ Triệu Hoán. Kết quả là hắn chỉ hơi chiếu cố một chút cho Tinh Trần hệ Triệu Hoán, thế mà Tinh Trần hệ Triệu Hoán giống như muốn đột phá gông cùm xiềng xích rồi….
Chỉ trong vòng một ngày, Tinh Trần hệ Triệu Hoán liền mở rộng, an toàn không có đau đớn gì đạt tới cấp bậc Tinh Vân!!
Nếu như hắn luyện tập khống chế Tinh Đồ hệ Triệu Hoán ở chỗ này thì chắc chắn sẽ tăng lên rất nhanh. Nhưng suy nghĩ tới việc hắn cũng chưa có quen tay trong việc khống chế hệ Triệu Hoán này, hắn liền bỏ qua, không cần lãng phí thời gian trên lĩnh vực này. Sau đó hắn liền lấy Lôi hệ và Hỏa hệ ra tiếp tục tu luyện……..
Lôi hệ và Hỏa hệ đột phá mới chính là thứ quan trọng nhất trong lần tu luyện này. Ở bên trong này luyện cấp không khác gì ở bên trong trò chơi đánh quái luyện cấp vậy. Sảng khoái như thế này không phải lúc nào cũng có!!!