Dịch: Hoangforever
Bên trong trại an dưỡng tư nhân Tĩnh An, một nam tử trung niên đứng bên cạnh giường một bệnh nhân. Hai con mắt hắn nhìn chăm chú vào một người toàn thân đều băng bó bằng thạch cao.
“Phó Thiên Minh. Ta hỏi ngươi lại một lần nữa. Có phải người đã bị bại lộ rồi hay không?”
Nam tử kia lạnh lùng hỏi.
( ahaha. Anh Phàm nhà ta gọi là mèo mù vớ trúng cá gián…)
” Không có. Ta xin lấy tính mạng ta ra thề. Lần này ta đã đi thăm dò thử trước rồi mới hành động. Ta chỉ đơn thuần lấy danh nghĩa trợ giúp cái tên Cổ Văn Thanh kia hành động mà thôi. Tuyệt đối giáo viên nhà trường ở bên kia không phát hiện ra được điều gì cả. Chỉ là ta thật sự không hiểu tại sao người kia lại ra tay tàn nhẫn với ta như vậy.”
Cái tên cả người băng bó bằng thạch cao nói.
Người này chính là Phó Thiên Minh, bị Mạc Phàm tung một cước đá vỡ hết xương. Hai con mắt của hắn có vẻ e ngại người đang đứng trước mặt hắn lúc này.
” Ta sẽ có an bài khác. Nhiệm vụ của ngươi lúc này chính là dưỡng thương cho tốt. Sau khi khỏi hẳn rồi, ngươi dùng người của ngươi đi tìm hắn báo thù rửa hận, đánh lừa dư luận cho ta.”
Nam tử đứng ở một bên toát ra sát khí nồng đậm nói.
” Tu sĩ đại nhân, tên này ở trong học phủ Minh Châu vốn có rất nhiều địch thủ. Cho dù các người không ra tay với hắn thì hắn cũng là bốn bề thọ địch. Theo ta thấy thời cơ thích hợp nhất chính là kiểm tra vào Chủ giáo khu. Ta có nhận được tin tức có mấy đệ tử thế gia dự định liên thủ đối phó với hắn trong kỳ kiểm tra vào Chủ giáo khu.”
Phó Thiên Minh toàn thân băng bó thạch cao nói.
” Không cần người phải dạy khôn ta. Ta tự có chủ ý của mình.”
Nam tử kia lạnh lùng nói.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện. Nam tử tỏa ra sát khí kia liền rời đi. Phó Thiên Minh vô cùng miễn cưỡng mới chống đỡ được thân thể nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Nhưng khi nhìn thấy, hắn liền hoảng sợ. Hắn phát hiện sau khi vị tu sĩ đại nhân này đi vào một mảnh tối tăm liền có mấy thân ảnh dữ tợn đi theo phía sau….
Hiển nhiên những thân ảnh dữ tợn kia chính là đám Hắc Súc Yêu mà vị giáo sĩ này nuôi. Nghe nói cái đám Hắc Súc Yêu này được luyện chế từ nửa người nửa thi mà ra. Sinh vật này quả thực là một sinh vật xấu xí, hèn hạ và thảm thương nhất trong cái thế giới này!!!
………………
” Mạc Phàm, để xem lần này người có trốn thoát được nữa không?”
Âm u trong bụi cỏ. Vị tu sĩ đại nhân kia đột nhiên đứng im tại chỗ. Hai con mắt hắn nhìn chằm chằm vào ngọn đèn dầu vẫn chiếu sáng học phủ Minh Châu kia.
Hắn chậm rãi bỏ cái mũ đội trên đầu xuống. Sau khi chiếc mũ được bỏ ra, một khuôn mặt mang mặt nạ liền hiện ra. Vẻ mặt của người này vặn vẹo khiến cho ai nhìn vào cũng phải nổi cả da gà.
” Người trốn vào học phủ cũng vô dụng. Ta đã nói rồi, ta sẽ biến người thành nô lệ của ta. Giống như cái đám sinh vật chó chết bị ta thao túng này. Ta đã nói là làm!!”
Tên đeo mặt nạ nửa mặt dữ tợn nói.
Hắn nhìn lướt qua cái đám Hắc Súc Yêu bên cạnh đang lấy lòng mình kia. Sau đó liền đá một cước thô bạo vào cổ con Hắc Súc Yêu. Trong ánh mắt hắn căn bản không có một tia thương hại nào!
Vũ Ngang có một ham muốn, đó chính là đem người mà hắn vô cùng thống hận nhất biến thành một con quái vật người không ra người, quỷ không ra quỷ. Nó sẽ vì hắn mà bán mạng, bị hắn hành hạ không khác gì một con súc vật!
……….
Tam bộ tháp tọa lạc tại Chủ giáo khu của học phủ Minh Châu. Đó chính là nơi các tinh anh trong Chủ giáo khu Minh Châu không ngừng tranh đoạt tài nguyên!
Tam Bộ Tháp giống như Địa Thánh Tuyền. Chính là thiên tài địa bảo.
Địa Thánh Tuyền là do tự nhiên dưỡng dục mấy nghìn năm mà thành. Năng lượng tích trữ trong đó có thể tẩm bổ cho một tòa thành, từ đó có thể cho ra rất nhiều Ma pháp sư xuất sắc.
Tam Bộ Tháp, nó cũng giống như Địa Thánh Tuyền, đều có lịch sử lâu đời. Là sự tập hợp trí tuệ của mọi người mới xây dựng lên ngọn tháp này. Nó có thể đem năng lượng phiêu tán trong thiên địa tụ tập về nơi này. Đây là một kiến trúc ma pháp vô cùng đặc thù.
Nguyên tố, ở nơi nào cũng có. Sở dĩ có Linh Chủng xuất hiện. Nguyên nhân là vì ở nơi đó có năng lượng nguyên tố vô cùng dày đặc, trải qua năm tháng trùi rèn dần dần tạo ra. Tam Bộ Tháp có vị trí và cấu tạo khiến cho năng lượng trong phương viên mấy ngàn dặm hội tụ về đây…..
Giống như rễ cây khổng lồ lan tràn dưới mặt đất mấy ngàn cây số vậy. Chỉ sợ vùng đất nhìn như vô cùng thiếu thốn này thế nhưng lại bao trùm năng lượng ngưng tụ rất là lớn. Từ trước tới nay, nó luôn cung cấp năng lượng liên tục không ngừng cho cái cây khô này.
Loại ngưng tụ này của Tam Bộ Tháp có thể nói là mấu chốt đào tạo ra thiên tài ma pháp của học phủ Minh Châu.
Vốn nhà trường qui định chỉ có sinh viên tiến vào được Chủ giáo khu và đồng thời là tân sinh viên mới có biểu hiện khá là ưu việt trong Chủ giáo Khu mới đạt được tư cách tiến vào Tam Bộ Tháp. Thế nhưng Mạc Phàm lại là trường hợp đặc biệt!
Cơ hội này Tiêu Viện trưởng cũng có dặn dò qua Mạc Phàm rồi. Hắn có một lần cơ hội tiến vào. Cho nên phải hảo hảo quý trọng nó.
Mạc Phàm biết con đường phía trước của hắn có một nguy cơ trọng đại. Hắc Ám Giáo Đình đã chỉ đích danh hắn và muốn đối phó với hắn. Cho nên hắn không thể nán đợi thêm được nữa. Hắn phải đem thực lực của mình tăng lên bậc tiếp theo.
………..
Tam Bộ Tháp. Đúng như tên gọi của nó. Nó là một tòa tháp hình tam giác. Nhìn từ bên ngoài nó đứng sừng sững và được bao phủ bởi một lớp kim khí màu bạc. Chỉ cần bước chân vào Chủ Giáo Khu là có thể dễ dàng nhìn thấy được nó.
” Viện trưởng.”
Đứng cạnh lối vào Tam Bộ Tháp là hai gã nam tử. Bọn họ nhìn thấy Tiêu viện trưởng liền khom lưng, cúi chào rất là lễ độ.
” Hôm nay tới phiên các người bảo vệ ở đây à? Các người cũng thấy rồi đấy, học sinh này đã được sự đồng ý của ta. Cho nên các người dẫn hắn vào trong đi.”
Tiêu viện trưởng nói.
” A! Vị này chính là tân sinh viên của Thanh Giáo Khu. Nhớ ngày trước, sau khi vào được Chủ giáo khu ta phải mất hai năm mới có cơ hội tiến vào Tam Bộ Tháp. Cơ duyên của học đệ thật đúng là khiến cho chúng ta phải ngưỡng mộ.”
Trong đó có một vị bảo vệ nhìn có vẻ thân mật cười nói.
Mạc Phàm khiêm tốn cười cười.
” Đi theo ta. Ta sẽ nói cho ngươi biết làm sao để vào được tháp.”
Người bảo vệ liền dẫn Mạc Phàm đi về phía Tam Bộ Tháp.
Mạc Phàm đi theo hắn tiến vào. Đột nhiên xuất hiện một lối đi dài, có ánh sáng màu kim khí.
Mạc Phàm đi ở trong lối đi này mới có mấy phút, liền không nhịn được phát ra một tiếng hiếu kỳ.
Cái lối đi này thật là kỳ quái. Hình như hắn vẫn luôn đi về phía trước. Nếu như dựa theo tốc độ đang đi lúc này của hắn thì có lẽ hắn đã đi xuyên qua Tam Bộ Tháp từ lâu rồi mới phải chứ? Tại sao hắn có cảm giác đi mãi mà không thấy cuối con đường vậy nè trời?? Cái Tam Bộ Tháp này nhìn từ bên ngoài cùng lắm chỉ có đường kính 50 m chứ mấy!
” Người có biết vì sao nơi này lại có tên là Tam Bộ Tháp không?”
Vị học trưởng bảo vệ thân mật kia liền lên tiếng nói.
” Chẳng lẽ nơi này không khác gì một trận đồ mê hoặc?? Nhìn thì có vẻ chúng ta đi thẳng về phía trước. Nhưng thật ra chúng ta đang đi đường vòng vòng. Từ lúc bắt đầu đi vào cho tới bây giờ chí ít chúng ta cũng đi được 500m. Mà Tam Bộ Tháp kia dài rộng lắm cũng chỉ có 50m!”
Mạc Phàm nói.
” Không phải. Quả thật từ nãy tới giờ chúng ta vẫn đi theo một đường thẳng. Người vẫn còn đang là sinh viên Thanh Giáo Khu. Cho nên có lẽ ngươi cũng chưa có tiếp xúc qua lý thuyết về Không Gian hệ. Trong không gian có một khái niệm: một bước ngàn trượng, hai bước vạn dặm, ba bước vô biên! Thật ra Tam Bộ Tháp còn có một tên gọi khác là Tháp Vô Biên. Bởi vì nó nhìn từ bên ngoài cũng không có vẻ to lớn bao la và hùng vĩ vô cùng. Nhưng không gian bên trong thì lại khó mà đi được tới hết tận cùng.”
Học trường thân mật giải thích cho Mạc Phàm nghe.
” Không gian học?”
Mạc Phàm cũng là lần đầu tiên nghe thấy cái danh từ này.
” Đúng vậy. Tam Bộ Tháp này là do một vị Đại hiền giả chủ tu Thổ hệ, thứ tư Không Gian hệ kiến tạo ra. Nơi này có một ma trận pháp không gian nguyền rủa rất là kỳ diệu. Cho tới bây giờ vẫn chưa có ai hoàn toàn hiểu được nguyền rủa đó. Cho nên chúng ta chỉ có thể dựa theo các phương thức mà các tiền bối lưu lại để sử dụng.Tam Bộ Tháp có rất nhiều tầng không gian. Mỗi một tầng không gian có khả năng ngưng tụ năng lượng lại khác nhau. Người là trung cấp Ma pháp sư. Cho nên cao nhất chỉ có thể ở tầng 1 và tầng 2 tu luyện, nếu như người đi lên các tầng trên… người có thể sẽ bị các năng lượng nơi đó xâm nhập tới bạo thể mà chết.”
Học trưởng thân mật nhắc nhở Mạc Phàm.
” Như vậy….. ta làm sao mà phán đoán ra được mình đang tu luyện ở tầng không gian thứ mấy?”
” Cái này người cứ thể nghiệm là biết được.”