Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công

Chương 123: Chương 123: Giao lưu tinh thần




Editor: Aminta.

Đích đến của chiếc thuyền bay của Ash là vương tọa Trắng Xám, lãnh địa của tháp phù thủy thứ năm.

Trong cuộc hành trình, Ash đã được phổ cập sơ sơ tình hình của tháp thứ năm.

Gia tộc Prince nằm trong lãnh địa tháp thứ năm. Họ đã đoạt vị trí chủ nhân tháp thứ năm rất nhiều năm.

Trải qua nhiều đời kinh doanh phát triển bởi gia tộc Prince, toàn bộ lãnh địa bây giờ có lẽ đã trở thành vương quốc nhỏ của gia tộc Prince.

Dù có người ngoài đến quản lý lãnh địa này, e là không ai ở đó hài lòng.

Bởi vậy một tình trạng kỳ lạ đã xảy ra ở tháp thứ năm: Khi đến cuộc chiến đoạt tháp, không có phù thủy bên ngoài nào đăng ký tham gia cả. Người tham gia cuộc chiến đều là người trong gia tộc Prince. Cuộc chiến đoạt tháp giống như là một hoạt động giao lưu trong gia tộc, bất kể thắng hay thua, vị trí chủ nhân tháp phù thủy đều xoay vòng trong những người trong gia tộc.

Sở dĩ gia tộc Prince cắm rễ nhiều đời ở nơi này là bởi vì vùng lãnh địa này sát bên dãy núi gần Vực Thẳm, tiếp giáp đầm lầy linh hồn, tuy hai nơi này đều cực kỳ hung hiểm, nhưng lại có vô số thực vật ma pháp quý giá, chẳng khác gì một khu vườn nguyên liệu dồi dào đối với gia tộc thuốc phép như Prince.

Ash nghe Evan và Elena lần lượt giới thiệu về tháp thứ năm cho cậu, nghe được phân nửa, cậu chợt cảm thấy địa danh dãy núi gần Vực Thẳm rất là quen tai.

Trí nhớ của cậu rất tốt, cậu nhanh chóng nhớ Sigourney đã từng nhắc tới nó. Sigourney đã dùng trận pháp dịch chuyển từ tháp phù thủy của Rachel đến dãy núi gần Vực Thẳm.

Và lúc ở học viện, hình như Lawton Bloomer – cháu của chủ nhân tháp thứ nhất đã từng nói với cậu trong lúc gây hấn rằng “Hâm mộ? Hâm mộ tên quỷ hút máu kia ư? Ai mà không biết năm đó hắn đã giết sạch tất cả phù thủy và sinh vật ma pháp ở dãy núi gần vực thẳm? Người cũng giết, đồng loại cũng giết! Xác chết trên núi chất chồng thành núi! Hắn chỉ là đồ mọi rợ quen thói tàn sát mà thôi!”

Đương nhiên, Ash đã biết lời đồn của người đời có thể bẻ cong chân tướng như thế nào từ lâu, cậu không đến mức tin răm rắp lời nói xấu xa của Lawton Bloomer. Nhưng tóm lại một điều: đã có một số chuyện xảy ra với Sigourney ở dãy núi gần Vực Thẳm.

Cậu lặng lẽ nhìn Sigourney đã nhắm mắt nghỉ ngơi từ lúc lên thuyền bay. Sigourney đã nói cho cậu về quá khứ của anh nhưng anh chỉ nói một phần, bắt đầu từ lúc ở tháp phù thủy của Rachel, đến khi anh chạy thoát khỏi tháp phù thủy và gặp được chú Mon.

Vậy những chuyện trước đó thì sao? Sigourney là tinh linh của bộ tộc nào, người nhà hay người trong tộc của anh còn sống không? Anh đã rơi vào tay Rachel như thế nào?

Những chuyện sau đó thì sao? Anh gặp ngài Nance như thế nào? Anh đã nhặt được hai anh em Evan và Elena như thế nào? Sau đó anh đã đến đoạt tháp vương tọa Rực Rỡ ra sao?

Không biết là do ánh mắt của cậu quá nóng cháy hay là Sigourney quá nhạy cảm. Sigourney nhanh chóng tóm được cái nhìn lén lút của cậu.

Quỷ hút máu xinh đẹp tao nhã miễn cưỡng mở mắt, nhìn cậu một cái, sau đó lại nhắm lại.

Đồng thời, một giọng nói vang lên trong đầu cậu.

“Chuyện gì?”

Ash hơi trợn to hai mắt, chuyện này là sao? Dường như cậu nghe thấy tiếng của Sigourney thì phải? Nhưng Sigourney cũng đâu có mở miệng nói chuyện, mọi người cũng không có phản ứng gì...

“Tập trung.” Giọng nói vang lên trong đầu cũng mang theo một chút lạnh lẽo giống chủ nhân của nó: “Dùng sức mạnh tinh thần chạm vào khế ước trên tay.”

Ash mờ mịt làm theo, khi sức mạnh tinh thần chạm vào khế ước, bỗng nhiên đầu óc cậu trở nên sáng tỏ: “Sigourney?”

“Ừ.”

“Đây là cái gì?”

“Công dụng của khế ước.”

“Giống như khi anh vào thế giới tinh thần của tôi ở khu rừng thủy tinh lúc trước đó hả?”

“Cũng gần như vậy.”

“Thần kỳ quá! Sau này chúng ta có thể nói chuyện qua thế giới tinh thần đúng không? Anh phát hiện ra khi nào vậy?”

“...Mới đây thôi.”

Thật ra anh phát hiện ra từ lâu rồi. Đi vào thế giới tinh thần của người khác còn khó và cao cấp hơn giao lưu tinh thần nhiều. Hai người đã làm được việc đi vào thế giới tinh thần cao cấp hơn, đương nhiên giao lưu tinh thần cấp thấp chẳng là gì cả.

Nhưng Sigourney cho là không cần thiết phải xây dựng cầu nối giao tiếp thế này, bình thường dùng miệng nói chuyện, anh đã sắp bị Ash làm nghẹn chết, anh thật sự không muốn để Ash tiếp tục làm mưa làm gió trong đầu mình.

Anh sợ anh phải đè Ash đánh đòn ba lần một ngày mới hả giận.

“Nói dối.” Ash vạch trần.

Sigourney: “...” Xem đi, là như thế đó.

Cho nên anh đã nghĩ kỹ trước khi Ash phát hiện ra khế ước có công dụng này, anh chắc chắn sẽ không chủ động nhắc đến, nhưng vì sao lúc nãy bị Ash nhìn lén mấy lần anh đã không nhịn được tự làm bại lộ bản thân?

“A, tôi xin lỗi.” Ash cuống quýt nói, “Tôi không thể khống chế suy nghĩ được...”

Ash hơi buồn rầu, nếu như là cuộc nói chuyện bình thường, cậu sẽ không trực tiếp vạch trần lời nói dối của Sigourney, cậu đã rời thôn lâu như vậy nên cũng phải tiến bộ một chút. Nhưng bây giờ hai người đang giao lưu tinh thần, cậu không thông thạo lắm nên có vài lời không kiềm lại được, đáng lẽ không nên nói nhưng cuối cùng vẫn nói.

Sigourney: “...”

“Sigourney, tôi muốn biết...” Ash thông minh chuyển đề tài, ban đầu Sigourney hỏi cậu có chuyện gì không, cậu vẫn chưa trả lời, nhưng cậu có nên hỏi Sigourney về quá khứ mà anh không đề cập không?

Ash do dự một chút, nhưng do không thành thạo giao lưu tinh thần thế là cậu lại truyền đạt suy nghĩ của mình cho Sigourney lần nữa.

“Quá khứ?” Giọng của Sigourney không chứa cảm xúc gì: “Cậu muốn biết à?”

Nếu suy nghĩ đã bại lộ, Ash cũng không giải thích nữa, cậu khẳng định: “Muốn.”

“...” Sigourney im lặng một hồi: “Đến dãy núi gần Vực Thẳm, tôi dẫn cậu đến một nơi.”

Ash: “Ừ.”

Cuộc giao lưu của hai người đã lặng lẽ kết thúc như vậy.

Nửa ngày sau, thuyền bay đã tới lãnh địa tháp thứ năm của vương tọa Trắng Xám, nó tạm thời đáp xuống một thị trấn nhỏ tên là Dante cho đoàn người Ash đi xuống.

Ash vừa xuống thuyền bay, cậu lập tức nhìn thấy Yang Prince chờ ngay bên cạnh sân thuyền bay cỡ nhỏ.

Cậu ta không cao lắm và có một gương mặt ngọt ngào đáng yêu. Dường như cậu ta cố ý đến đây chờ họ, khi thấy đến họ, cậu ta lập tức quơ tay mãnh liệt, cười rạng rỡ.

Thú nhân trăn rừng bên cạnh cậu ta cũng vẫn như trước đây, khuôn mặt lạnh lẽo tuấn tú như nhân vật phản diện, nhưng vẻ mặt chất phác trung thực, trông chẳng có chút uy hiếp nào.

“Đúng là một người hiếu khách.” Yolande cười nói: “Xem ra chúng ta không cần phải đến trang viên Prince cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ chuyển hàng.”

Vật phẩm nhiệm vụ do anh ta giữ, bởi vậy anh ta nhanh chóng đi ở phía trước, chuẩn bị giao vật phẩm nhiệm vụ cho Yang, có trời mới biết trong cái hộp đó chứa gì.

Ash thì ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Tuy cùng nằm ở Bắc Địa, đều bị Cực Dạ bao phủ, nhưng bầu trời của vương tọa Trắng Xám vẫn rất khác với vương Tọa Rực Rỡ.

Bầu trời đêm ở vương Tọa Rực Rỡ thường rất trong, dễ dàng nhìn thấy chỗ sâu trong ngân hà.

Mà bầu trời ở đây lại có một lớp mây đen dày, trĩu nặng ở trên không, có thể quan sát rõ ràng dù đang là ban đêm, chờ khi Cực Dạ kết thúc, e là ánh nắng của mặt trời mọc lên trên vùng đất cũng không thể chiếu xuyên qua tầng mây này, cũng chẳng thể chiếu khắp mặt đất.

Trong truyện du ký mà cậu từng đọc có viết rằng trong phạm vi được tháp phù thủy bảo vệ ở vương tọa Trắng Xám, bầu trời luôn luôn có một đám mây đen bao phủ. Đám mây đen này đương nhiên không phải hình thành tự nhiên, mà nó là kết giới pháp thuật của tháp phù thủy.

Dưới đám mây đen này, tất cả sinh vật bóng tối đều được che chở, họ có thể đi lại vào ban ngày.

Theo lý thuyết, lãnh địa của vương tọa Trắng Xám là nơi thích hợp nhất cho Sigourney sinh sống.

Nhưng khi Ash đề cập đến chuyện này, Sigourney bật cười một tiếng: “Nơi đó không thể quan sát tinh tú đúng không? Nance vốn đã rất vô dụng rồi, nếu để ông ta đến một nơi không thể thấy tinh tú, vậy ông ta làm được gì nữa?”

Cho nên dù bọn họ có sức đoạt tháp vương tọa Trắng Xám, nhưng cuối cùng hai người vẫn lựa chọn đoạt tháp vương tọa Rực Rỡ.

Dù ở vương tọa Rực Rỡ, Sigourney chỉ có nửa năm hoạt động tự do.

Đến khi nửa năm Cực Dạ qua đi, mặt trời mọc lên lần nữa, quỷ hút máu sẽ buộc phải ở trong tháp phù thủy.

Tính ra chỉ còn khoảng một tháng nữa là Cực Dạ trên Bắc Địa sẽ kết thúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.