Editor: Lăng
"Khi nào mua? Chị có thể đi với em, sẵn nhìn thử chiếc xe của chị sửa đến đâu rồi."
Sẵn tiện gì đó đều là lấy cớ. Quý Thiển Ngưng cũng không vạch trần ý đồ của chị, suy nghĩ một chút rồi nói: "Mấy ngày nữa đi đi."
5 giờ hơn đến nhà Mạc Hạm, khoảng 8 giờ thì Quý Thiển Ngưng rời đi.
Mạc Hạm tiễn cô xuống lầu, đưa cô lên xe, lúc gần đi chị vẫn còn chưa nỡ buông tay, chị hỏi: "Hôm nay hẹn hò có vừa lòng không em?"
Trừ bỏ lúc cúp điện bị chị đùa giỡn có hơi khó chịu, thì nói chung hôm nay hai người ở chung rất hòa hợp. Quý Thiển Ngưng gật nhẹ đầu.
Mạc Hạm khẽ cong môi, nói: "Rảnh rỗi thì chị lại tìm tòi thêm mấy món mới nữa."
"Vậy chị cứ thong thả tìm hiểu, em đi đây."
Mạc Hạm đột nhiên cúi người hôn lên má cô, đối diện với ánh mắt kinh ngạc của cô, chị dịu dàng vô hại nói: "Lái xe cẩn thận nha."
"......"
Hai ngày sau, Lương Ninh dẫn Quý Thiển Ngưng đi với ký hợp đồng với Chu Hồng.
Ký hợp đồng xong, vì để cảm ơn Lương Ninh nên Quý Thiển Ngưng muốn mời cô ấy ăn một bữa cơm.
Lương Ninh nói: "Để tôi nói với Thanh Hoan nói một tiếng, để em ấy đến chung luôn, vừa hay tôi cũng có việc tìm em ấy."
"Chị Thanh Hoan?" Quý Thiển Ngưng sửng sốt.
"Đúng vậy, em không vui sao?"
"...... Không phải ạ, được hết chứ." Quý Thiển Ngưng kéo kéo khóe miệng.
Cũng không biết Lục Thanh Hoan có muốn tới không nữa đây.
Lục Thanh Hoan đồng ý.
Đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau kể từ lần cô từ chối Lục Thanh Hoan, trong lòng hai người ít nhiều cũng đều có chút xấu hổ, nhưng cả hai người đều là diễn viên nên diễn cảnh hòa hợp vẫn rất tốt.
Do muốn bàn về công việc nên các cô chọn một phòng riêng.
Lương Ninh thấy tinh thần Lục Thanh Hoan không tốt lắm, hỏi: "Không nghỉ ngơi đủ sao?"
Lục Thanh Hoan nói: "Cả đêm hôm qua ạ."
"Không hề." Salsa nói: "Không hiểu sao đêm qua chị ấy lại thành ra như thế, trốn trong nhà tự chuốc say mình, em còn nghĩ là chị ấy thất tình nữa đó."
Quý Thiển Ngưng nhìn về phía Lục Thanh Hoan theo bản năng. Vừa nãy không chú ý, bây giờ nhìn kỹ thì mới phát hiện sắc mặt Lục Thanh Hoan đúng là không tốt lắm, dù có lớp trang điểm che giấu nhưng vẫn nhìn ra được sự tiều tụy.
Là do bị mình từ chối sao? Quý Thiển Ngưng lại bắt đầu áy náy trong lòng.
Lục Thanh Hoan như là cố ý tránh né ánh mắt cô, cô ấy liếc nhìn Salsa lỡ miệng một cái, Salsa tỏ ra khó hiểu.
Lương Ninh vội hỏi: "Thanh Hoan, không phải là em yêu đương thật rồi chứ?"
"...... Không phải." Lục Thanh Hoan lại khôi phục thái độ bình thường, cười nói: "Nếu yêu đương sao em có thể giấu chị chứ, chỉ là chưa thoát vai hẳn thôi, nên đến tối thì có hơi u uất thôi."
Diễn viên khi đóng phim thường nhập vai rất sâu và rất khó thoát ra được, nên Lương Ninh không nghi ngờ gì cả, khuyên nhủ: "Có thể ra ngoài dạo phố với Thiển Ngưng nhiều hơn, em đừng có ở nhà một mình tự kỷ nữa."
"......" Quý Thiển Ngưng không nói gì.
"Em biết rồi." Lục Thanh Hoan trả lời qua quýt.
"Đúng rồi Thiển Ngưng, tôi muốn hỏi em một chuyện." Lương Ninh đổi đề tài về phía Quý Thiển Ngưng, "Có phải em lén lút quen Mạc Hạm không?"
Quý Thiển Ngưng giật mình, không chút suy nghĩ liền nói: "Không có mà!"
"Không có?" Lương Ninh nửa tin nửa ngờ, "Mấy ngày hôm trước An Huệ liên hệ với tôi, nói có tài nguyên hai bộ điện ảnh muốn giới thiệu cho em thì tôi đã thấy không thích hợp rồi. Lần trước khi em nằm viện, Mạc Hạm có đến thăm em, lần này cô ấy xảy ra chuyện thì em lại đến thăm cô ấy. Tôi muốn em chạy show thì em lại không đi. Quan hệ của hai người thật sự rất mờ ám, nhìn thế nào thì cũng không giống là bạn bè đơn gản đâu."
Lúc trước khi từ chối tiết mục kia thì Lương Ninh có hỏi cô là vì sao, Quý Thiển Ngưng ăn ngay nói thật bảo là do Mạc Hạm gặp tai nạn giao thông nên Lương Ninh mới không ép cô nữa.
Cô không nghĩ là Lương Ninh lại nhạy bén như thế.
Lương Ninh thân là người đại diện của cô thì có hỏi chuyện tình cảm của cô cũng là chuyện hợp lý, nếu đã bị phát hiện thì Quý Thiển Ngưng cũng không giấu diếm nữa, nói châm chước: "Em và chị ấy...... Chỉ là thử quen nhau, vẫn chưa xác định quan hệ."
Trừ bỏ Salsa từ nãy giờ không hiểu gì nên có hơi kinh ngạc, thì hai người kia đều lộ ra biểu cảm "Tôi biết ngay là không đơn giản mà".
"Mặc kệ có xác định quan hệ hay không, sau này hai người nên chú ý nhiều hơn." Lương Ninh dặn dò.
Quý Thiển Ngưng gật đầu dạ vâng.
Đang ăn thì Lương Ninh đi toilet.
Quý Thiển Ngưng làm bộ vùi đầu ăn liên tục, bất ngờ nghe thấy Lục Thanh Hoan hỏi: "Nếu hai người đều thích nhau thì vì sao không trực tiếp ở bên nhau?"
Quý Thiển Ngưng biết là cô ấy hỏi chuyện của mình và Mạc Hạm, nhanh chóng chớp chớp mắt, nói: "Cơ hội chưa tới."
"Là do để ý đến thân phận của Mạc Hạm, hay là do mẹ của cô ấy?"
Quý Thiển Ngưng vội ngẩng đầu: "Sao chị lại biết?"
"Chị đoán." Lục Thanh Hoan cười một tiếng, có chút cô đơn, nói: "Ngày đó khi ở bệnh viện, Triệu Hân Nhiên có nói qua một chút, trong lời nói để lộ ra ý có vẻ mẹ Mạc Hạm không thích em cho lắm."
"......" Quý Thiển Ngưng hoàn toàn không nhớ Triệu Hân Nhiên đã từng nói gì.
Lương Ninh rất nhanh đã quay lại, các cô nhanh chóng kết thúc đề tài.
Kịch bản đã chọn xọng, kế tiếp lại phải bận rộn. Quý Thiển Ngưng quyết định mua xe.
Mạc Hạm chỉ có một chiếc xe, bị đưa đi sửa thì không có gì để đi nữa. Hôm qua Quý Thiển Ngưng đã hẹn với chị nên đến đó chở chị đi.
Sau khi Mạc Hạm lên xe thì phát hiện tài xế là Cố Tâm Mỹ, chị nhíu mày, hỏi: "Em cũng đi?"
Cố Tâm Mỹ cười hì hì nói: "Em biết em là bóng đèn, nhưng hai người có thể coi như em không tồn tại mà, muốn làm gì thì làm đó."
Mạc Hạm nhìn chằm chằm cái gáy Quý Thiển Ngưng đang ngồi ở ghế phụ không hề nhúc nhích, chị nhắc nhở: "Em tính để mình chị ngồi ở ghế sau sao?"
Quý Thiển Ngưng đành phải chuyển ra hàng sau ngồi chung với chị, cô hắng giọng, nói: "Nếu có xe ngay thì trực tiếp lái về luôn, em lái một chiếc, Tâm Mỹ lái một chiếc, cho nên mới dẫn em ấy theo."
Mạc Hạm miễn cưỡng "Ừm" một tiếng.
Có Cố Tâm Mỹ ở đây nên đương nhiên hai người cũng thể làm gì, hơn nữa quan hệ còn chưa xác định, làm gì là làm gì?
Ba người câu được câu không nói chuyện với nhau.
Trò chuyện được một lúc thì Quý Thiển Ngưng cảm giác có thứ gì đó lạnh như băng chui vào túi cô, bỗng nhìn về người đang giở trò bên cạnh: "Chị làm gì đó?"
Mạc Hạm sờ bàn tay mềm mại ấm áp của cô trong túi, nói: "Đồ chị không có túi nên xài ké của em đó."
Quý Thiển Ngưng lạnh đến mức hít sâu một hơi, hỏi: "Không phải chị không sợ lạnh sao?"
"Lớn tuổi rồi, không thể như trước được." Mạc Hạm nghiêm túc nói.
Quý Thiển Ngưng: "......"
Hai bàn tay trong chiếc túi nhỏ, một lạnh một nóng, chờ tới cửa hàng 4S thì bàn tay lạnh như băng của Mạc Hạm cũng đã được cô làm ấm lên.
Các cô đi xem chiếc xe của Mạc Hạm trước, quả nhiên là vẫn chưa xong.
Quý Thiển Ngưng không có yêu cầu gì với xe cộ cả, nhìn ưng ý, lái thử vài vòng thấy thì ổn liền mua.
Hơn 13 vạn, nằm trong dự tính của cô. Cô đi chung với nhân viên để quẹt thẻ rồi làm các thủ tục khác.
Cố Tâm Mỹ và Mạc Hạm ngồi ngoài sảnh uống trà, đang chờ phát chán thì bỗng nghe được có người gọi cô: "Tâm Mỹ?"
Cố Tâm Mỹ giương mắt lên nhìn, xuyên qua cửa kính, thấy hai bóng người quen thuộc, vui vẻ nở nụ cười: "Salsa, chị Thanh Hoan!"
Mạc Hạm đang quay lưng về phía cửa, chị quay đầu lại thấy Lục Thanh Hoan dừng chân trước cô ấy, ánh mắt chị hơi đổi, chậm rãi đứng lên.
Lục Thanh Hoan cho rằng người ngồi cùng Cố Tâm Mỹ là Quý Thiển Ngưng, không nghĩ tới lại là Mạc Hạm, vẻ kinh ngạc cùng mất mát lướt qua mặt cô ấy, cô ấy nở một nụ cười hoàn mỹ, chủ động chào hỏi: "Đã lâu không gặp."
Vẻ mặt Mạc Hạm lạnh nhạt, nói: "Xin chào."
Lục Thanh Hoan: "......" Sự lạnh lùng và xa cách trước sau như một này thật khiến người ta khó có thể chống đỡ.
Cố Tâm Mỹ chạy tới hỏi: "Hai người cũng tới mua xe sao?"
Salsa nói: "Không mua xe, chỉ là đem xe chị Thanh Hoan tới bảo dưỡng thôi, đang chuẩn bị về."
Cố Tâm Mỹ: "Ồ."
Lục Thanh Hoan bắt được từ mấu chốt, hỏi: "Hôm nay em đi mua xe với Thiển Ngưng sao?"
"Đúng vậy." Cố Tâm Mỹ nói: "Chị ấy đi làm thủ tục, chị muốn đợi chị ấy sao?"
Lục Thanh Hoan: "Chị......"
"Tâm Mỹ." Mạc Hạm xen vào, vẻ mặt vô cảm nhìn Lục Thanh Hoan, chị nói: "Làm thủ tục không nhanh như vậy đâu, đừng trì hoãn thời gian quý giá của cô ấy nữa."
Cố Tâm Mỹ ngây thơ ngươi ngác: " Chị Thanh Hoan, chị rất bận sao?"
Lục Thanh Hoan mím môi, không trả lời.
Vốn dĩ đã hẹn với Quý Thiển Ngưng là đi mua xe cùng cô ấy rồi, sau khi tỏ tình thì lại bị từ chối nên Lục Thanh Hoan không có lý do chính đáng để đi tìm cô được. Bây giờ người đi mua xe cùng Quý Thiển Ngưng lại biến thành Mạc Hạm, trong lòng Lục Thanh Hoan cũng có đôi chút khó chịu, trầm ngâm một chút rồi nói: "Tôi cũng không vội. Nhưng mà tôi thấy cô có vẻ nhàn rỗi lắm."
Mạc Hạm cong cong khóe môi, nói: "Bạn gái muốn mua xe, cho dù có bận thì cũng phải đi cùng chứ."
"Bạn gái?" Tim Lục Thanh Hoan đập mạnh, nỗ lực ổn định tinh thần, cô nói: "Nhưng hôm qua khi gặp nhau thì Thiển Ngưng còn nói hai người vẫn chưa xác định quan hệ. Trong lòng em ấy băn khoăn nhiều thứ như vậy, sao có thể đồng ý với cô nhanh như vậy được?"
Chẳng lẽ chỉ trong một đêm mà hai người đã ở bên nhau? Lục Thanh Hoan không thể tin được, nên câu cuối của cô ấy có chút ý muốn dò xét.
Mạc Hạm không biết là ngày hôm qua Quý Thiển Ngưng đã gặp Lục Thanh Hoan, càng không biết là hai người đã nói gì.
Trong khoảng thời gian này, Mạc Hạm luôn nghĩ cách hàn gắn quan hệ với Quý Thiển Ngưng, thế nên chị quên vị tình địch Lạc Thanh Hoan này mất tiêu.
Chị cũng không biết Quý Thiển Ngưng đã từ chối Lục Thanh Hoan, chỉ cảm thấy câu nói kia là sự khiêu khích lộ liễu, mặt hơi trầm xuống, có hơi không vui, nói: "Có băn khoăn hay thì đó cũng là chuyện giữa tôi và em ấy. Tôi biết là cô có ý với Thiển Ngưng, nhưng em ấy không thích cô đâu, tôi khuyên cô đừng tốn công tốn sức nữa."
Giờ khắc này, Lục Thanh Hoan mới cảm giác rõ ràng địch ý của đối phương.
Từng câu từng chữ Mạc Hạm nói đều như những mũi kim đâm vào tim cô ấy, Lục Thanh Hoan siết chặt bàn tay, hít sâu rồi nói: "Chỉ cần Thiển Ngưng vẫn không ở bên cô, thì dù là ai, bao gồm cả tôi, cũng đều có cơ hội theo đuổi em ấy. Cô vẫn chưa phải là bạn gái của em ấy, thì có tư cách gì mà bảo tôi từ bỏ chứ?"
- --
Để em order người khác cho chị Hoan.