Tội Ái An Cách Nhĩ – Ám Dạ Thiên

Chương 71: Chương 71: Sai lầm của bậc cha chú




“An Cách Nhĩ, sai lầm gì?” Mạc Phi hỏi.

“Suy nghĩ của chúng ta sẽ biến hóa theo không gian.” An Cách Nhĩ nói, “Ví dụ như, chúng ta phát hiện một căn nhà đang mở cửa, chúng ta sẽ bước vào trong, nhìn quang cảnh phòng khách hỗn độn, suy nghĩ đầu tiên chính là có trộm. Sau đó chúng ta tiếp tục đi, bước vào phòng ngủ, phát hiện một bà cụ đã chết, lúc đó chúng ta sẽ nghĩ, kẻ trộm đã giết người. Càng đi về phía trước sẽ phát hiện cửa sau đã mở, chúng ta sẽ đoán, hung thủ đã đào tẩu bằng cửa này.”

Mạc Phi cùng Cửu Dật gật đầu, đây đúng là suy đoán thông thường.

“Nhưng mà trái lại, chúng ta đi vào từ cửa sau, chúng ta sẽ nhìn thấy một bà cụ chết trong phòng, như vậy chúng ta sẽ nghĩ, bà cụ bị hung thủ giết chết, lại đi tới phòng khách, thấy xung quanh lộn xộn, chúng ta sẽ nghĩ hung thủ đã tìm một thứ gì đó.” An Cách Nhĩ nói, “Thứ đầu tiên chúng ta thấy sẽ là nguyên nhân dẫn đến những suy nghĩ lúc sau!”

Mạc Phi cùng Cửu Dật đều nhíu mày, gật đầu, đúng là thế.

“Cha tôi và nhóm cảnh sát tra vụ án này, đầu tiên tìm được thi thể của nhóm phụ nữ và trẻ em đã được mai tang, sau đó tìm được thi thể của cha Black JK bị chôn sống, cho nên cảm thấy ông ta là hung thủ, bị người nhà của nạn nhân chôn sống, đây là điều rất phù hợp với nhân tình. Nhưng mà nếu bọn họ tìm được thi thể của cha Black JK trước thì sao?”

Mạc Phi cùng Cửu Dật đều sửng sốt, Mạc Phi vươn tay sờ cằm, “An Cách Nhĩ ý của em là, đại khái có thể đem tất cả xâu chuỗi ngược lại?”

“Xâu chuỗi lại cho tôi nghe xem.” Cửu Dật thật sự không thích cái loại lao động trí óc cường độ thế này, hắn cần manh mối cùng phân tích dễ hiểu, chỉ cần nói cho hắn biết sự thật là xong, đừng có phân tích tùm lum thế này, hắn bây giờ rất rối.

“Nếu muốn tôi tổng kết lại chân tướng của vụ án năm đó, vậy thì theo suy đoán của tôi.” An Cách Nhĩ nói, “Mạc Phi vốn là một trong những hung thủ không rõ ràng, bọn họ ước hẹn với nhau, tối nay thực hiện kế hoạch phạm tội, nhưng mà trong lúc làm thì xảy ra biến cố, Mạc Phi mất đi suy nghĩ ban đầu, hắn không hề giết vợ con mình, mà là vận dụng kỹ năng giúp bọn họ thoát được một kiếp. Nói cách khác, Mạc Phi phản bội lại nhóm hung thủ.”

“Đương nhiên, hung thủ là người trong thôn, bọn họ sát hại thân nhân của mình, hơn nữa còn làm rất oanh động, làm cho mọi người cảm thông đồng thời cũng làm cho họ bất an. Vì thế bọn họ lập ra một nhóm bảo vệ vợ con mình. Một ngày trôi qua, ai cũng đứng ngồi không yên, mà Mạc Phi cũng phải mang vợ con ‘đã chết’ của mình đem đi, nói cách khác, một khi phải mang xác đi mai táng thì mọi việc sẽ bại lộ.”

“Hành động của Mạc Phi rất có thể bị bại lộ, làm người ta hoài nghi thân phận của hắn. Đồng thời hung thủ thật sự cũng có thể phát hiện ra vấn đề, vì thế Mạc Phi trở thành hung thủ bị hiềm nghi. Chúng ta cũng thấy rồi, nhà của Mạc Phi so với những người khác có lẽ khó khăn hơn, điều này cũng làm cho hắn có điều không giống người bình thường.Mọi người bắt đầu phân công nhau hành động, một nhóm đi truy kích, một nhóm ở lại bảo vệ.”

“Vì thế, vụ án phát triển thêm một bước, có hung thủ xen lẫn trong nhóm ở lại bảo vệ người nhà, cũng có hung thủ lẫn trong nhóm truy kích Mạc Phi, vì thế, nhóm hung thủ này bắt đầu tiến hành việc giết người.”

“Bọn họ giết chết đám người trông giữ, hơn nữa còn giết sạch phụ nữ và trẻ em, sau đó đem thi thể về nhà, tại sao phải biến hiện trường thành như vậy?Tôi nghĩ chỉ có một nguyên nhân vô cùng tối nguyên thủy mà thôi.”

“Tiền sao?”Mạc Phi hỏi.

“Đúng thế!” An Cách Nhĩ gật đầu, “Nhưng tôi có một chút tương đối không thông, những người đó đều bỏ đi, còn rất vội vàng, vàng bạc gì cũng mang đi hết, nhưng mặt khác lại để lại những món đồ trân quý, ví dụ như, giá nến bằng vàng, hoặc là một ít đồ cổ.”

“Đúng là không thông.”Cửu Dật nói, “Nếu là bản thân thu dọn tất nhiên tuyệt đối sẽ không quên, trừ phi, người lấy đi không phải chủ nhà.”

“Chính xác!”An Cách Nhĩ gật đầu, “Đây không phải là thu dọn bỏ đi mà hoàn toàn là một hành vi trộm cướp.”

“Hắn và nhóm hung thủ cùng đi bắt Mạc Phi, phỏng chừng cũng gặp không ít bất trắc.” Cửu Dật nói.

“Đây là chỗ thông minh của hung thủ!” An Cách Nhĩ nói, “Trong quá trình đuổi bắt, tất nhiên là cùng nhau hành động, nhưng vẫn có lúc phải phân tán.”

“Đúng vậy.”Cửu Dật gật đầu, “Truy bắt một người ở trong rừng, tuy rằng là hành động thống nhất, nhưng một khi đã phát hiện con mồi, khó tránh khỏi sẽ phân tán ra, lúc này cũng rất dễ bị ám toán.”

“Nói cách khác, trong đó vẫn còn người chết?”Mạc Phi hỏi.

An Cách Nhĩ gật đầu, “Thi thể trong rừng, xử lý tương đối dễ dàng, nếu có người muốn thi thể biến mất thì rất dễ dàng làm được.”

“Cuối cùng?” Cửu Dật hỏi, “Bọn họ bắt được cha Black JK, hơn nữa còn đem hắn đi chôn sống, lúc mọi người phải trở về, liền bị hung thủ thật sự phản kích, bọn họ bị giết, hủy thi diệt tích, hung thủ cướp sạch tài sản trong thôn, sau đó bỏ chạy sao?”

“Đây đúng là một suy đoán vô cùng đầy đủ.”Mạc Phi nói, “Cơ bản đều đã rõ.”

“Xem ra làm thám tử còn cần một trí tưởng tượng phong phú.” Cửu Dật nhún vai, “Vậy, sát hại cha xứ, cũng là mấy người kia? Bọn họ trở lại rồi sao?”

An Cách Nhĩ nghe xong, hơi hơi mỉm cười, hắn như có điều suy nghĩ, nói, “Ân, có một vấn đề, từ lúc bắt đầu tới bây giờ vẫn làm tôi khó hiểu.”

“Vấn đề gì?”Mạc Phi cùng Cửu Dật đều khó hiểu nhìn hắn.

“Mẹ của tôi rất đẹp.”An Cách Nhĩ đột nhiên nói.

Cửu Dật cùng Mạc Phi liếc mắt nhìn nhau, nếu như theo lời Emma nói, mẹ của An Cách Nhĩ rất giống hắn thì bà tuyệt đối là một đại mỹ nhân.

“Bà còn là một họa sĩ tài ba, có rất nhiều người từng theo đuổi bà.” An Cách Nhĩ nói.

“Cái này là đổi đề tài sao?”Cửu Dật hỏi hắn.

An Cách Nhĩ cười cười, không trả lời mà tiếp tục nói, “Nhưng mẹ tôi đều từ chối, duy chỉ có một người là mẹ tôi còn thật sự suy nghĩ.”

“Điều kiện của người đó rất tốt sao?”Hai người lên tiếng hỏi.

“Không phải, người đó rất bình thường, là một nhà hảo tâm rất thiện lương, yêu thích nghề nhà giáo, là một người ôn hòa được nuôi dưỡng rất đàng hoàng.”

“Người phù hợp với điều kiện này có rất nhiều a.”Cửu Dật ngẩng mặt suy nghĩ.

“Người kia cũng không có gì quan trọng, mà là suy nghĩ của mẹ tôi trong lúc thi giải toàn quốc mới quan trọng.”An Cách Nhĩ khẽ cười, “Thân thể của mẹ tôi không được tốt lắm.”

Mạc Phi cùng Cửu Dật đều hiểu rõ, “Nga, bởi vì người kia về sau có thể chăm sóc bà đúng không?”

“Đúng vậy.” An Cách Nhĩ gật đầu, “Tôi còn có Emma chăm sóc, nhưng Emma dù sao cũng lớn tuổi, thân thể cũng không tốt, là một người mẹ, đặc biệt là người bị bệnh nặng, sẽ không biết lúc nào mình chết, bà duy nhất không yên lòng chỉ có đứa con của mình, trừ khi không có trái tim, không có người mẹ nào không lo cho con.”

Mạc Phi cùng Cửu Dật nhìn An Cách Nhĩ, có chút không rõ, hắn nói chuyện này là có mục đích gì?

“Mẹ của Jack không có người thân, thân thể của cô hẳn là cũng không khỏe hơn mẹ tôi bao nhiêu. Mọi người cũng thấy rồi, trong nhà tuy rằng nghèo, nhưng được quét dọn rất sạch sẽ, cô cũng không phải người vụng về.Mặt khác, gia đình của cô rất nghèo, có thể cũng là vì lấy tiền mua thuốc chữa bệnh cho cô.”An Cách Nhĩ nói, “Cô ta sẽ không đi hỏi kết cục của chồng mình, nếu biết hắn đã chết, cô sẽ rất đau khổ, về phương diện khác, tôi cảm thấy cô hẳn là sẽ đi tìm một người chăm sóc cho Jack.”

Mạc Phi cùng Cửu Dật nghe xong, nhịn không được nhíu mày, Cửu Dật nghĩ nghĩ, “Cái kia, cô ta hình như không thương Jack, hơn nữa Jack cũng không thân mật với cô ta.”

“Sai.”Mạc Phi lắc đầu nói, “Không thân mật mới có thể nhìn ra cô ta rất thương Jack.”

Cửu Dật khó hiểu.

“Cô ta có bệnh về phổi, đó là một căn bệnh dễ lây.” An Cách Nhĩ nói, “Mẹ con không thể thường xuyên ở cùng nhau, nếu không bệnh sẽ lây sang đứa nhỏ.”

“Nga…” Cửu Dật gật đầu, nghĩ lại hỏi, “Có thể tìm ra không?”

“Ít nhất sẽ tìm một người thân để nương nhờ, hoặc là tìm một gia đình tốt nhờ người ta thu dưỡng.” An Cách Nhĩ nói, “Vào năm đó không có nhiều gia đình có con, Jack lại là một đứa trẻ có khuôn mặt xinh đẹp, huống chi nó còn mất trí nhớ, nếu không tìm được ai chăm sóc nó, tôi cảm thấy nếu là một người mẹ, chắc chắn sẽ không cho phép bản thân mình chết trước.”

“An Cách Nhĩ…” Mạc Phi đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn, “Em muốn nói điều gì?”

An Cách Nhĩ khẽ cười, nói, “Thôn trang này, ngoại trừ hung thủ, toàn bộ đều chết sạch, đúng không?”

Mạc Phi cùng Cửu Dật đều gật đầu.

“Ha hả, hai người quên dòng chữ viết trong quan tài rồi sao?”An Cách Nhĩ lắc đầu nói, “Không có căn cứ chính xác người chết nằm trong đó chính là cha của Black JK.”

Hai người còn lại đều mở to mắt nhìn hắn.

“Mà Black JK lại là một người cẩn thận.”An Cách Nhĩ tiếp tục nói, “Tôi cảm thấy, sau khi đào được thi thể của cha mình, hắn sẽ đi xác nghiệm DNA.”

“Vậy còn kết quả?”Mạc Phi hỏi.

“Sở dĩ hắn muốn tạo ra trò chơi này, lý do hẳn là rất nhiều.”An Cách Nhĩ hỏi Mạc Phi, “Nếu anh là cha Black JK, anh sẽ làm gì?”

Mạc Phi nhíu mày, nói, “Nếu tôi không chết, tôi sẽ đi tìm hung thủ, sau đó giết chết bọn họ.”

“Đi đâu tìm?”An Cách Nhĩ hỏi.

“Về gia hương.”

“Gia hương chuẩn bị dỡ bỏ?”

“Trước khi bị dỡ bỏ sẽ cố gắng dùng khả năng để nó tồn tại.”Mạc Phi ngẩng đầu, “Nếu có năng lực.”

“Black JK có.”An Cách Nhĩ nhợt nhạt cười, “Mặt khác, chỉ sợ còn phải đi tìm một số người phiền phức.”

“Thám tử kia sao?”Cửu Dật hỏi, “Là tên thám tử làm hắn phải đeo tội danh giết người trên lưng?”

“Nếu người đó ẩn núp rồi thì sao?” An Cách Nhĩ cười hỏi, ” Mà chỉ tìm được đứa con của hắn.”

Hai người đều cả kinh, bừng tỉnh đại ngộ.

“An Cách Nhĩ, cha em có gặp nguy hiểm không?” Mạc Phi hỏi.

“Bây giờ bọn họ có thể đang ở trong rừng, đợi cho cha Black JK xử quyết từng người một, cuối cùng mới xử tới cha tôi.”An Cách Nhĩ nói xong, nâng tách trà lên uống một miếng.

“Chúng ta tới xem đi!”Cửu Dật sốt ruột, “Cậu còn tâm tư uống trà sao?”

“Tôi không biết chúng ta có còn cơ hội tới đó xem họ quyết đấu hay không.” An Cách Nhĩ chỉ chỉ cửa sổ.

Cửu Dật cùng Mạc Phi lập tức nhìn ra ngoài, liền thấy đám người ‘đã chết’ vây quanh lấy chủ nhân trò chơi.

Trước cửa nhà được đặt một chiếc ghế màu trắng, Black JK đang ngồi ở đó, nhìn về phía cánh rừng.

“An Cách Nhĩ?” Mạc Phi nhìn An Cách Nhĩ.

“Tôi rất muốn giúp, Mạc Phi.”An Cách Nhĩ thành thật nói, “Nhưng dù sao cũng là sai lầm của bậc cha chú, thân là đàn ông, bọn họ có phương thức giải quyết của riêng mình. Sở dĩ bảo chúng ta đến, phỏng chừng là muốn chúng ta hiểu được chân tướng của vụ án năm đó, hơn nữa nếu có một người bất hạnh ra đi, còn có thể nói cho chúng ta biết lời trăn trối, đúng không?”

Mạc Phi nhíu mày, đúng lúc này, từ phía xa đột nhiên truyền đến tiếng còi cảnh sát.

“Oss bọn họ đại khái đã tới.” Cửu Dật vừa dứt lời, mọi người liền nghe thấy tiếng súng vang lên.

“Truyền ra từ trong rừng!”Mạc Phi nói.

An Cách Nhĩ nhíu mày.

“An Cách Nhĩ, thật sự không đi sao? Nếu em không đi anh sợ em sẽ hối hận suốt đời!”Mạc Phi nói.

An Cách Nhĩ có chút do dự nhìn Mạc Phi.

“Người lớn cũng có lúc bốc đồng mà.”Cửu Dật nói xong, đứng lên lấy chiếc áo khoác màu đen treo trên giá, nói, “Không thể để bọn họ phóng túng quá mức.”Nói xong, phủ áo khoác lên, dùng ghế đập nát lớp cửa thủy tinh, phi thân nhảy ra ngoài, chạy vọt đi.

Hành động của hắn đều khiến cho đám người vây quanh chú ý, Black JK hơi chần chờ, cuối cùng gật đầu, ý bảo — Mọi người đuổi theo đi.



Trong lúc nhất thời, mọi người đều chạy đi, Black JK đứng lên.

Cửa chính được mở ra, Mạc Phi kéo An Cách Nhĩ ra ngoài, cùng Black JK liếc mắt nhìn một cái.

Black JK nhìn An Cách Nhĩ, trong lòng tán thưởng, “Không nghĩ tới, cậu chỉ dựa vào chút manh mối đã có thể hiểu được sự việc xảy ra năm đó, tôi tra xét cả 10 năm cũng không được bao nhiêu.”

An Cách Nhĩ chưa kịp mở miệng nói chuyện, Mạc Phi đã kéo hắn chạy vào trong rừng, Ace chạy ở phía trước, nó ngửi được mùi thuốc súng còn có mùi máu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.