Bốn nghệ nhân đang hot đều muốn rời đi, tin tức này đối với Tinh Quang chẳng khác nào sấm sét giữa trời quang. Cao tầng Tinh Quang lập tức phái đi vô số thuyết khách dùng tài nguyên dụ dỗ, muốn giữ bọn họ lại. Thế nhưng thái độ của bốn nghệ nhân vô cùng kiên quyết, Đinh Thành Bân vừa vặn hết hạn hợp đồng với Tinh Quang, sau đó không chịu ký tiếp; Trầm Triệt thì ngay từ đầu đã ký hợp đồng cá nhân với Sở Tự; còn Phan Nghiên Nghiên cùng Tô Khuyết, cho dù phải bồi thường tiền hủy hợp đồng cũng nhất quyết phải đi theo Sở Tự…
Cao tầng Tinh Quang đã dùng mọi biện pháp, thế nhưng cuối cùng chỉ có thể chấp nhận sự thật này.
Bốn nghệ nhân đang hot nhất hiện giờ cùng lúc rời đi quả thực làm cao tầng Tinh Quang tức tới hộc máu, sau đó bắt đầu mua thủy quân cùng blogger điên cuồng bôi đen Sở Tự cùng bốn nghệ nhân kia, lên án bọn họ là kẻ vong ân phụ nghĩa… làm trên mạng bắt đầu nổi lên vô số lời nghị luận.
Có người chửi rủa Sở Tự, cũng có người duy trì… đủ lời lẽ.
Sở Tự rời khỏi Tinh Quang cũng không phải ngọn đèn cạn dầu, lúc Tinh Quang ra chiêu công kích Sở Tự cũng liên lạc với bạn bè blogger tiến hành phản công.
Nhóm đối thủ Tinh Quang cũng nhân cơ hội này hùa theo Sở Tự công kích Tinh Quang, đồng thời gởi lời mời, hi vọng Sở Tự cùng bốn nghệ nhân kia gia nhập công ty bọn họ. Sở Tự trực tiếp từ chối, đồng thời nói rõ mình muốn tự lập công ty. Đối phương nghe vậy cũng không cưỡng cầu, ngược lại nhân cơ hội này thiết lập quan hệ hợp tác với Sở Tự, đôi bên cùng có lợi.
Sự việc càng lúc càng nháo lớn, blogger cùng fan của bốn vị minh tinh kia cũng bắt đầu gia nhập chiến trận.
Phan Nghiên Nghiên là nữ minh tinh hot nhất Tinh Quang, Tô Khuyết hiện giờ cũng là minh tinh trẻ nổi tiếng nhất, Trầm Triệt cùng Đinh Thành Bân cũng đang là ngôi sao chạm vào có thể bỏng tay, bọn họ rời đi rồi, Tinh Quang không còn bao nhiêu nghệ nhân tên tuổi.
Cả bốn người quyết tâm đi cùng Sở Tự, nhóm dân mạng cùng truyền thông lập tức kinh hô:‘Này là tiết tấu Tinh Quang bị đào rỗng à?’
‘Tinh Quang bị đào rỗng sao?’ Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà giá cổ phiếu Tinh Quang đã giảm mạnh.
Ngay cả tổng tài Tinh Quang vì cứu vãn tính thế mà phải lên tiếng: ‘Đi mất một người đại diện với vài nghệ nhân tính cái gì, Tinh Quang thiếu ai cũng được, không có vụ bị đào rỗng đâu, trừ phi người đi chính là tôi!’
Theo vụ việc được mở rộng hơn, các nhà truyền thông trong nước cũng bắt đầu tranh nhau đưa tin, vì muốn bôi đen Sở Tự, tổng tài Tinh Quang thập chí còn công khai tiếp nhận phỏng vấn: ‘Sở Tự bất quá chỉ là một người bảo mẫu, một người đại diện, căn bản không có khả năng làm ông chủ.’
‘Năng lực dẫn dắt nghệ nhân của Sở Tự quả thực không tệ, thế nhưng những điều thần kỳ mà báo chí đưa tin đều là phóng đại mà thôi, tôi thậm chí còn cảm thấy may mắn khi Sở Tự rời khỏi Tinh Quang, Tinh Quang chúng tôi không thiếu nghệ nhân cùng người đại diện xuất sắc. Cứ chờ xem đi, nhóm nghệ nhân rời khỏi Tinh Quang sớm muộn gì cũng có ngày hối hận.’Lời lẽ rõ ràng có ý hạ thấp Sở Tự cùng bốn nghệ nhân đã rời đi.
Ngoại trừ đám antifan của Sở Tự cùng fan Đàm Thành, nhóm dân mạng khách quan giống như đang xem một trò hề, càng xem lại càng cảm thấy Tinh Quang quá tệ.
Có người cho rằng điều quan trọng trong kinh doanh chính là thấu tình đạt lý, nếu người ta không muốn hợp tác nữa, cũng đã bồi thường phí tổn đàng hoàng thì thôi đi, việc gì cứ sinh sự công kích hạ thấp người ta? Dù sao cũng từng hợp tác với nhau, tỏ thái độ khó coi như vậy làm gì?
Cũng có vài người đứng ở phía trung lập, bất quá vì Sở Tự muốn lập công ty nên họ nghĩ rằng những lời ngông cuồng cùng những xì căng đan trước đó là do cậu cố ý gây ra để lấy danh tiếng.
Họ cho rằng Tinh Quang đã tiếp nhận Sở Tự lúc cậu khó khăn nhất, thế nhưng Sở Tự chẳng những bỏ đi mà còn kéo theo nhóm nghệ nhân hàng đầu của Tinh Quang, hành vi này quá vong ân phụ nghĩa, hảo cảm dành cho Sở Tự lập tức kém đi.
Thậm chí ngay cả nhóm nghệ nhân Sở Tự mang theo cũng bị vạ lây.
****
Đối với đủ loại tin tức được đăng trên mạng, Sở Tự mắt điếc tai ngơ, giao toàn quyền xử lý cho nhóm blogger của mình. Mà cậu thì tập trung vào việc thành lập công ty, thứ cậu muốn không phải là một văn phòng làm việc mà là một công ty quy mô chính quy, một vương quốc giải trí thuộc về riêng cậu.
Hiệu suất làm việc của Sở Tự rất nhanh, sau khi xác định chuyện lập công ty, cậu lập tức bỏ vốn đăng ký công ty, mua đất, hoàn thành một loạt chuyện.
Nhóm nghệ nhân cậu đang mang đều rất tốt, rất có nghĩa khí, biết cậu muốn tự ra riêng thì không hề hỏi tới tiền lương, ngược lại thực kiên định ủng hộ cậu. Tô Khuyết cùng Phan Nghiên Nghiên có tình cảm khá thân thiết với Sở Tự, chẳng những không đòi tiền mà còn sợ cậu không đủ tiền nên đã đầu tư vào một ít.
Sở Tự không thể từ chối ý tốt của mọi người nên đành đáp ứng, để Tô Khuyết cùng Phan Nghiên Nghiên tham gia, trở thành cổ đông công ty.
Sở Tự đặt tên công ty là‘Tây Sở’, cứ vậy công ty được thành lập.
Thế nhưng đây chỉ mới là bước đầu tiên mà thôi, bởi vì cậu mở công ty chứ không phải phòng làm việc nên chỉ có mỗi một người đại diện cùng vài nghệ nhân khẳng định là không đủ… Vì thế Sở Tự lập tức chiêu binh mãi mã, sống trong giới này mười mấy năm, cậu cũng quen biết được không ít bằng hữu, blogger, người đại diện, nghệ nhân… từ số này chọn lựa những người đại diện, nghệ nhân, biên kịch, đạo diễn có tiềm lực nhưng chưa nổi tiếng để mời chào.
Tuy nhiên số người lập tức đồng ý bỏ chỗ cũ đầu quân vào công ty mới thành lập của Sở Tự không nhiều, đại đa số mọi người vẫn đang trong trạng thái xem xét…
Bất quá cũng có không ít bạn bè thân thiết trong giới không nói hai lời lập tức chuyển qua công ty Sở Tự.
Trong số đó có vài người là người yêu cũ của Sở Tự trước kia. Quan hệ của bọn họ cùng Sở Tự không quá kém, mặc dù lúc Sở Tự khó khăn đã không ra mặt bênh vực, chỉ biết bo bo giữ mình nhưng ít ra cũng không bỏ đá xuống giếng, hơn nữa cũng lén hỏi Sở Tự có cần bọn họ giúp đỡ gì không.
Hơn nữa bọn họ cũng chia tay trong hòa bình nên sau này gặp lại cũng không quá xấu hổ, với lại hiện giờ đại đa số bọn họ cũng không có ý tưởng gì khác với Sở Tự.
Tưởng Duyệt là một trong số đó, là một vị đạo diễn không có tiếng tăm bên mảng văn nghệ, có thể xem là một tài năng thất bại, Sở Tự rất thưởng thức những tác phẩm của Tưởng Duyệt, quay rất tốt, ánh mắt chọn kịch bản cũng tốt, thế nhưng lại không được yêu thích, cuộc sống khá nghèo khó… Khoảng thời gian ở cùng Sở Tự, vì áp lực kinh tế mà Tưởng Duyệt muốn liều mạng quay một bộ phim điện ảnh, Sở Tự cảm thấy không ổn nên khuyên can vài câu, Tưởng Duyệt không nghe, sau đó hai người liền chia tay.
Mới đây một bộ phim điện ảnh của Tưởng Duyệt vừa đạt được thành công lớn, có chút danh tiếng, trong tay cũng có chút tiền. Nghe nói Sở Tự mở công ty liền hủy hợp đồng với công ty đang hợp tác, cố ý tìm bằng hữu liên hệ với Sở Tự, chủ động chạy tới cửa.
Theo năm tháng trôi qua, mọi người không còn là đám nhóc phản nghịch nữa, Sở Tự quả thực hoan nghênh một nhân tài như Tưởng Duyệt gia nhập.
Bàn bạc, ký hợp đồng hợp xong, Tưởng Duyệt đột nhiên hỏi: “Cậu bây giờ…. còn độc thân không?”
“Sắp kết hôn rồi.” Sở Tự nhìn Tưởng Duyệt, thẳng thắng giơ tay lên để đối phương nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay mình.
Ánh mắt Tưởng Duyệt tối sầm, bất quá rất nhanh đã khôi phục lại bình thường: “Ừm.”
Hai người không nói nhiều nhưng trong lòng đều hiểu rất rõ, sau này giữa bọn họ chỉ có quan hệ hợp tác mà thôi.
“Hợp tác vui vẻ!” Sở Tự hữu nghị vươn tay tới, tuy không thể làm người yêu nhưng cậu vẫn thực thưởng thức tài hoa của Tưởng Duyệt, đồng thời cũng thực luyến tiếc nếu tài năng đạo diễn của đối phương bị mai một.
Tưởng Duyệt mỉm cười bắt tay Sở Tự: “Hợp tác vui vẻ.”
Không chỉ mời chào nhóm nghệ nhân, đại diện, biên kịch cùng đạo diễn, Sở Tự còn mời một số quản lý của Hán Ngữ trước kia về làm giám đốc quản lý, đồng thời còn có một số lượng lớn trợ lý thực tập. Mà trợ lý Tiểu Giang, Sở Tự cảm thấy năng lực của đối phương không tệ nên bảo cậu ta thử chuyển qua làm người đại diện, thử dẫn dắt những nghệ nhân mà công ty mới ký kết… Còn phía công ty thì liên hệ với các lò đào tạo nghệ nhân, tìm kiếm người mới…
Ngoài ra, Sở Tự còn từ nhóm nhân viên bắt đầu chiêu mộ những vị quản lý ở các công ty khác, thuận tiện lôi kéo cả nhân viên phục trang, blogger… Ngay cả những người bạn bên giới truyền thông cũng bị cậu lôi về công ty, mở rộng con đường phát triển…
Tới lúc này, công ty giải trí Tây Sở đã bắt đầu có được hình thức cùng quy mô ban đầu.
Bận bịu hồi lâu, tuy công ty đã ký kết không ít nghệ nhân, thế nhưng thân là người đại diện hàng đầu kiêm chủ tịch công ty, trong tay Sở Tự chỉ có bốn nghệ nhân là Phan Nghiên Nghiên, Tô Khuyết, Trầm Triệt và Đinh Thành Bân mà thôi.
Khoảng cách tới lúc dẫn dắt ra vị ảnh đế thứ hai thứ ba của Sở Tự vẫn còn khá xa.
Sở Tự đã xem xét số nghệ nhân mới, bất quá không có ai vừa ý nên đã chia ra cho các người đại diện khác dẫn dắt. Đúng lúc này, Phan Nghiên Nghiên với danh nghĩa là cổ đông công ty đã đưa một nghệ nhân tới cho cậu: “Anh Sở, không phải anh nói muốn dẫn dắt ra ảnh đế thứ hai thứ ba có thể đè bẹp Đàm Thành, dập tắt uy phong của Tinh Quang sao? Em để cử một người cho anh, được không?”
Phan Nghiên Nghiên chớp chớp mắt nhìn cậu.
Sở Tự khẽ thở dài, chỉ đành thỏa hiệp: “Em đã nói tới mức này anh còn có thể cự tuyệt sao, trưởng công chúa?”
Nghệ nhân mà Phan Nghiên Nghiên muốn đề cử cho Sở Tự chính là Giang Diệc Thần, người sắm vai Hưng vũ đế trong‘Phong Hoa Ký’.