Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 346: Chương 346: Có vấn đề (2)




“Một tia khí cơ này rất nhỏ, nếu không phải ta đã giao thủ với cường giả Nguyên Thần Cảnh thì ta không thể phát hiện ra được.”

“Hắn thân là trang chủ Giang Nam Nhân Nghĩa Trang, trước kia còn lấy cớ trọng thương nên cả đời này không thể đột phá Nguyên Thần Cảnh, tu vi của hắn hiện tại giải thích như thế nào?”

“Nếu hắn thật ngoài ý muốn khôi phục thương thế và có kỳ ngộ đột phá Nguyên Thần Cảnh, có lẽ Giang Hạc Lưu nên công bố trước mặt mọi người mới đúng.”

“Dù sao sao có một Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư tọa trấn, Giang Nam Nhân Nghĩa Trang bọn họ sẽ có thanh danh lớn hơn nữa, thế lực cũng mạnh hơn hiện tại nhiều.”

“Nhưng hắn lại gạt đi, ngươi cảm giác trong đó không có vấn đề hay sao?”

“Vậy bây giờ chúng ta nên làm cái gì?”

Thiết Dao Hoa hỏi.

Tô Tín chỉa chỉa lên trên và nói: “Nhiệm vụ của chúng ta hoàn thành rồi, hiện tại nên do người cấp trên quan tâm, báo cáo với người tổng bộ Lục Phiến Môn đi, chúng ta không nên quản những chuyện khác.”

Thiết Dao Hoa nói: “Thế nhưng mà. . .

Nàng còn chưa nói xong đã bị Tô Tín cắt ngang: “Không có thế nhưng mà, trước kia ngươi nói cho ta nhiệm vụ Lục Phiến Môn là cái gì? Chỉ là thám thính tin tức mà thôi.”

“Hiện tại đã dò xét tin tức xong rồi, ta có thể trăm phần trăm cam đoan Nhân Nghĩa Trang tuyệt đối có quan hệ với chuyện lúc trước, mà bây giờ trang chủ Nhân Nghĩa Trang Giang Hạc Lưu chính là Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư, hắn không phải chúng ta có thể giải quyết, cho nên nhất định phải nhờ cấp trên phái người tới.”

“Ta là người tự biết bản thân mình, có bao nhiêu khẩu vị thì ăn nhiều bao nhiêu chén cơm, nếu không sẽ bị no chết, cũng không có người nào nhặt xác cho ngươi.”

Thân phận của Tô Tín hiện tại chính là người Lục Phiến Môn, hắn cũng sẽ không bán cái mạng của mình vì Lục Phiến Môn.

Cho nên vừa rồi trong Nhân Nghĩa Trang phát hiện Giang Hạc Lưu có tu vi Nguyên Thần Cảnh thì hắn lập tức xoay người rời đi, sẽ không trì hoãn chút nào.

Thiết Dao Hoa còn muốn nói cái gì đó nhưng thấy thái độ kiên quyết của Tô Tín cho nên nàng đành phải thôi.

Sau khi trở lại khách sạn, Tô Tín liền tự giam mình trong phòng, nói là muốn viết báo cáo cho Lục Phiến Môn, nhưng hắn không có viết, ánh mắt nhìn cửa phòng giống như chờ cái gì đó.

Thẳng tới khi nửa đêm, bên tai Tô Tín có động tĩnh nhỏ, hắn lập tức mặc theo y phục dạ hành và đi ra ngoài, hắn đi không xa, thình lình phía trước có một thân ảnh đang lao đi, người nọ chính là Thiết Dao Hoa!

Tốc độ Thiết Dao Hoa rất nhanh, nhưng Tô Tín có Phong Thần Thối cho nên tốc độ không chậm hơn Thiết Dao Hoa bao nhiêu, hắn sợ bị Thiết Dao Hoa phát giác cho nên vẫn âm thầm theo sau nàng..

Một đường bay nhanh, Thiết Dao Hoa đi vào một thanh lâu trong phường thị Giang Nam phủ, thân hình ẩn vào trong chỗ tối, nếu không phải Tô Tín vẫn đi theo sau nàng, hắn thậm chí còn không phát hiện ra Thiết Dao Hoa đang nấp trên mái nhà thanh lâu.

Thiết Dao Hoa ẩn nấp thân hình, sau khi dò xét mỗi phòng của thanh lâu, dường như nàng tìm được mục tiêu, thân thể hành động chui vào bên trong, thanh lâu đèn đuốc sáng trưng nhưng không có người nào phát hiện ra thân ảnh của nàng.

Lúc này trong thanh lâu có tiếng nói của Nhạc Phương gặp tại Nhân Nghĩa Trang vang lên, Tô Tín phát hiện Nhạc Phương đang chiêu đãi những võ giả trẻ tuổi trong thanh lâu.

Thân phận Nhạc Phương không coi vào đâu nhưng ca ca Nhạc Thanh Bình của hắn là nhân vạt thành danh.

Tuy Nhạc Thanh Bình là tán tu nhưng sư phụ hắn là Dung Thần Cảnh, địa vị cũng không kém gì đệ tử đại phái.

Hơn nữa hắn làm người phóng khoáng, giao du rộng lớn, vẫn tâm đầu ý hợp với võ giả khác, người này nhân mạch còn lớn hơn cả ‘ Đao Kiếm Song Tuyệt ’ Trầm Tấn nhiều lắm.

Nhạc Phương thân là đệ đệ Nhạc Thanh Bình, hắn mở miệng mời mọi người uống rượu, đại bộ phận võ giả sẽ cho hắn mặt mũi.

Trong quán rượu, một gã võ giả rót rượu cho Nhạc Phương và nói: “Nhạc huynh, nghe nói hôm nay Tô Tín xông vào trong Nhân Nghĩa Trang, lại còn đại náo trong Nhân Nghĩa Trang một hồi, làm cho mấy tiền bối Giang Nam đạo bị thương, chuyện này là thật sao?

Nhạc Phương hừ lạnh một tiếng nói: “Là thật, lúc ấy ta cũng ở đó, nếu không phải đại ca ta không có mặt, Tô Tín chắc chắn không dám hung hăng càn quấy như vậy.”

“ Đao Kiếm Song Tuyệt ’ Trầm Tấn và ‘ Dạ Lưu Thủ’ Lưu kiêu căn bản chính là phế vật, hoàn toàn không dám động thủ, nếu có đại ca ta ở đó sẽ phế Tô Tín rồi.”

Nghe hắn nói lời này đám người lập tức xem thường.

Cùng là hai huynh đệ, Nhạc Phương làm và nói chuyện hoàn toàn kém xa đại ca của hắn.

Nhạc Thanh Bình giao du rộng lớn, Nhạc Phương đang làm chính là dựng lên địch nhân thay ca ca của mình.

Chuyện xảy ra trong Nhân Nghĩa Trang hôm nay đã truyền ra ngoài, nhưng truyền từ miệng người khác và từ miệng Nhạc Phương lại không giống nhau, ngươi bây giờ công khai nói ra, những tông môn có mặt tại đó mất mặt sẽ oán hận ngươi, thậm chí còn ảnh hưởng tới Nhạc Thanh Bình.

Hơn nữa vừa rồi Nhạc Phương còn trực tiếp nói thẳng tên của Trầm Tấn cùng Lưu Kiêu, đây là hành vi đắc tội người ta rất lớn.

Lưu Kiêu chính là thiếu chủ Kim Ngọc Lâu, ngươi nói người ta là phế vật, còn trào phúng hắn không bằng Nhạc Thanh Bình, cho dù hai người chưa gặp mặt nhưng đã kết thù với nhau.

Mặc dù địa vị Trầm Tấn không lớn bằng Lưu Kiêu nhưng nươời ta bài danh mười tám Nhân Bảng hàng thật giá thật, nếu hắn sinh lòng oán hận sẽ có một đống rắc rối sinh ra.

Nhạc Phương nói vài câu đã dựng lên không ít đại địch cho đại ca hắn, cũng không biết Nhạc Thanh Bình biết được sẽ có cảm tưởng gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.