Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 347: Chương 347: Thân phận Thiết Dao Hoa (1)




Nhạc Phương và một đám võ giả ở trong thanh lâu thóa mạ Tô Tín hung hăng càn quấy cuồng vọng, lại vừa uống rượu nói nhảm, nhưng lúc này có một thân ảnh xông vào trong phòng, lúc này có một đạo kiếm quang huyết sắc bộc phát.

Dưới sát cơ đáng sợ, Nhạc Phương không kịp phản ứng liền bị kiếm quang huyết sắc xé rách.

Bên cạnh hắn còn có vài tên võ giả cũng bị tai bay vạ gió, bọn chúng đều bị một kiếm chém giết.

Sau khi dùng một kiếm chém giết Nhạc Phương, thân ảnh kia lập tức thoát ra khỏi nơi này.

Động tác của người này quá nhanh, nhanh tới mức tất cả mọi người không kịp phản ứng.

Đợi đến vài tên ca cơ trong phòng kinh hãi kêu lên, mọi người lúc này mới kịp phản ứng và biết rõ xảy ra chuyện gì.

“Huyết Hà Thần Kiếm, là Huyết Hà Thần Kiếm! Đó là Tô Tín!”

Có người cả kinh nói ra.

Kiếm quang huyết sắc quá dễ làm người ta chú ý, không phải Huyết Hà Thần Kiếm là cái gì?

Nhạc Phương vừa rồi mới mắng chửi Tô Tín phế vật, kết quả đảo mắt hắn đã bị Tô Tín giết.

Đây chính là đại sự kiện, mọi người hiện tại không còn tâm tư uống rượu, vội vàng đứng dậy chuẩn bị đứng lên quay về bẩm báo tông môn của mình.

Lúc này trong hẻm nhỏ bên ngoài thanh lâu, Thiết Dao Hoa một thân áo đen, sau khi giết Nhạc Phương thì nàng rời đi nhưng có một người xuất hiện trước mặt làm nàng sững sờ.

Tô Tín từ trong bóng tối đi ra, hắn thản nhiên nói: “Thiết cô nương, ah, không đúng, hiện tại ta nên xưng hô ngươi là cái gì?”

Trên mặt Thiết Dao Hoa tươi cười, cũng không còn tư thế hiên ngang như trước, nàng lập tức biến thành mị hoặc hơn trước.

“Tên chỉ là cách gọi mà thôi, tên gì còn không giống nhau? Ta nghi hoặc tại sao ban đầu ngươi lại hoài nghi ta?”

“Kỳ thật ta cho tới bây giờ không hoài nghi thân phận của ngươi, cho dù ngươi hiểu Lục Phiến Môn hay lệnh bài thân phận đều là thật, ngày hôm qua ở trong Nhân Nghĩa Trang ngươi lộ ra hai sơ hở nho nhỏ.”

“Ah? Là hai sơ hở nào?”

Thiết Dao Hoa ca mày hỏi.

Tô Tín duỗi ra hai ngón tay: “Đầu tiên, thời điểm ngươi tiến vào Nhân Nghĩa Trang quá trấn định, trấn định giống như thường xuyên gặp đại tràng diện.”

“Thân phận của ngươi là tập sự mật thám, chức trách chủ yếu là thu thập tình báo, phần trấn định như vậy xuất hiện trên truy phong tuần bổ còn không có gì, nhưng ngươi một tập sự mật thám lại có trấn định như thế là không đúng.”

Thiết Dao Hoa cười nói: “Ta thân là người Thiết gia, nhìn thấy đại tràng diện không bình thường sao?”

Tô Tín lắc lắc đầu nói: “ Người Thiết gia rất nhiều, thân là đệ nhất gia tộc trong Lục Phiến Môn, người Thiết gia ở trong Lục Phiến Môn sẽ có ưu đãi nhưng phần ưu đãi như vậy có liên quan tới năng lực bản thân.”

“Thiết Vô Tình có thể dùng tu vi Thần Cung Cảnh đỉnh phong đảm nhiệm chức tổng bộ đầu Tương Nam đạo, nguyên nhân trong đó có Thiết gia nâng đỡ, nhưng quan trọng hơn hắn có năng lực đảm nhiệm.”

“Nếu ngươi thật sự có năng lực, thân phận một tiểu tập sự mật thám không xứng với ngươi, dùng năng lực Thiết gia tại Lục Phiến Môn nâng ngươi thành truy phong tuần bổ là không thành vấn đề.”

Không đợi Thiết Dao Hoa nói chuyện, Tô Tín liền nói tiếp: “Về phần sơ hở thứ hai càng rõ ràng hơn.”

“Ở bên ngoài Nhân Nghĩa Trang, ta đã nói ra Giang Hạc Lưu là Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư nhưng ngươi vẫn cổ động ta đi đại náo Nhân Nghĩa Trang, dường như e sợ thiên hạ không loạn.”

“Thân là tập sự mật thám, bình tĩnh tỉnh táo chính là yếu tố hàng đầu, ngoài sáng biết không địch thế nào lại muốn đi đại náo Nhân Nghĩa Trang, làm cho Giang Hạc Lưu ra tay, đây không phải hành vi tập sự mật thám nên làm, huống chi ngươi còn là người Thiết gia.”

Tô Tín nói với Thiết Dao Hoa: “Cho nên ta hoài nghi ngươi có âấn đề, khả năng lớn nhất thân phận Thiết Dao Hoa là thực, Lục Phiến Môn ra nhiệm vụ là thật nhưng ngươi là người giả.”

“Ta thật sự không rõ, vì cái gì ngươi lại dùng thân phận của ta đi giết Nhạc Phương, ta có thể cảm giác được mục tiêu của ngươi không phải là ta, hãm hại ta như vậy có ý nghĩa sao?”

Thiết Dao Hoa cười hì hì nói: “Không có gì ý nghĩa ah, chỉ bởi vì Nhạc Phương ban ngày đắc tội ngươi, hiện tại hắn lại chết trong tay ‘ ngươi ’ càng hợp lý hơn trước.”

“Như vậy có con mồi lớn là ngươi, người sau lưng Nhạc Phương mới chịu hiện thân, nếu không cho dù ta giết hắn, người nọ sau lưng hắn không biết hung thủ cũng rất có thể ẩn nhẫn nha.”

Tô Tín rút Du Long Kiếm bên hông ra, hắn lắc lắc đầu nói: “Nhưng đáng tiếc, ta là ghét nhất bị người ta dùng làm vũ khí.”

Thiết Dao Hoa cười khanh khách hai tiếng: “Nhưng ngươi không nhất định thắng được ta ah.”

Hắn vừa dứt lời, chỉ thấy thân ảnh Thiết Dao Hoa động hai cái, dáng người của nàng cao hơn vài phần, dáng người nhỏ nhắn yểu điệu, làn da càng trắng, bộ dạng khí khái hào hùng lúc ban đầu đã tràn ngập mị lực và mê hoặc, khí chất thay đổi đột ngột.

Tô Tín không nháy mắt nhìn chằm chằm vào ‘ Thiết Dao Hoa ’, loại thủ đoạn này đã vượt qua phạm vi dịch dung, khó trách với thực lực của hắn cũng không nhìn ra gương măt nàng có gì không đúng.

‘ Thiết Dao Hoa ’ sử dụng thủ đoạn giống như ảo thuật, hơn nữa còn liên tục thi triển ảo thuật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.