“Cảm ơn, cảm ơn nha!” Khải Minh tươi cười cất chiếc nhẫn này cùng đống đồ lúc trước, sau đó ngồi lân la trò chuyện một lúc với nàng rồi mới trở về căn nhà của mình.
“Đã không cần, đã tặng không vậy chi bằng ta mang cái đống này đem đi bán nhỉ? Chắc ổn á.” Khải Minh nhìn đống đồ mà hắn cho là rác rưởi suy tính một hồi lâu.
“Hệ thống, Linh Đan cảnh lên đi, hề hề.” Khải Minh nở một nụ cười hèn mọn nhìn bảng giao diện của mình.
[Chúc mừng ký chủ dùng đan dược tiến cấp thành công, tu vi của ký chủ tấn thăng đến Linh Đan cảnh sơ kỳ.]
Sau khi một triệu đồng bị trừ mất hắn liền nhận được một viên đan dược, dùng đan dược này liền lập tức tấn cấp.
Dễ dàng hơn ăn kẹo vô cùng!
Thế là hắn còn một trăm lẻ chín triệu, tính ra vẫn rất nhiều nha.
“Hệ thống, dùng hết điểm kinh nghiệm tích trữ đi!” Khải Minh hào hứng nói với hệ thống.
Hắn nằm ngủ không cũng tu luyện, vẫn au tu tu luyện mỗi giờ mỗi phút, nên kinh nghiệm đầy ra.
Hack này thật sự quá đáng!
[Chúc mừng ký chủ tấn cấp, tu vi hiện tại là Linh Đan cảnh hậu kỳ!] Sau yêu cầu của Khải Minh, hệ thống rất nhanh liền phát ra thông báo.
“Không tới đại viên mãn đỉnh phong sao?” Khải Minh hơi kinh ngạc, nếu tính theo toán quốc gia một phẩy năm điểm của hắn, đáng lý ra điểm kinh nghiệm đủ đến đó rồi mà.
{Do kinh nghiệm càng về sau càng nhiều đấy ký chủ, ký chủ cứ tính theo kinh nghiệm của Ngưng Đan liền không chính xác.} Lúc Khải Minh dự định chửi hệ thống ăn chặn điểm kinh nghiệm, tiểu Thê Tử ngay lập tức giải thích cho hắn.
Khải Minh nghe vậy cũng ậm ừ mà không nói gì, hắn cũng chả tha thiết tu vi làm gì nữa mà vào cửa hàng hệ thống, tìm mua những vật đáng giá mình dùng được, hoặc có thể những vật thấy vừa mắt liền mua.
Thời gian trôi qua, ngày nhường đêm, đêm trả lại ngày, quy luật tuần hoàn cứ thế kéo dài mãi mãi.
Mười ngày sau! Thôn Minh Việt!
“Chưởng phái, dạo này yêu thú càng lúc càng đông, ngoài ra càng lúc càng nhiều, hiện tại đã xuất hiện yêu thú cấp Tam giai, ắt hẳn thú triều sẽ diễn ra trong một hoặc vài ba ngày tới!” Tiểu Sầu đứng kế bên Khải Minh báo cáo.
“Ta đã biết, mà các ngươi nâng cấp Thôn này cũng rất tốt đấy, rất ổn.” Khải Minh vừa đi xung quanh Thôn vừa xem xét, mỗi lần đến một nơi hắn đều tấm tắc khen lấy khen để.
Ba phần khen Thôn và bọn họ, bảy phần khen riêng cho hắn “…”
Bao quanh Thôn là một phòng lũy rất lớn, mà sẵn dịp nên lần này Thôn Minh Việt được mở rộng lớn gấp năm lần lúc trước, diện tích đâu đó tầm 20 kilomet vuông.
Tường rào bảo vệ xung quanh Thôn lần này kiên cố không biết bao nhiêu lần, sức phòng thủ có thể tương đương với một thành trì cở nhỏ.
Mười ngày qua Khải Minh trực liên tục 24 trên 24 ở cửa hàng cá nhân và cửa hàng môn phái hằng ngày, nên hắn mua được rất nhiều đồ vật có tác dụng về việc phòng thủ.
Tường rào bảo vệ được bắt đầu từ bên ngoài là một con hào rất lớn và sâu, chiều rộng gần mười mét và sâu 7 mét, bên dưới là những mũi chông nhọn từ một tấc đến một mét, lít nha lít nhít trông rất đáng sợ, với lại đáng sợ nhất là những mũi chông này đều là hợp kim sắt thép loại cao cấp nhất, trừ những cầu treo ở bốn phía Thôn, không có bất kỳ đường nào có thể vào được trừ khi phi hành qua.
Lạng quạng rơi xuống, bảo đảm đi đầu thai nhanh đi cho kịp giờ.
Nếu qua được con hào đó, thử thách kế tiếp chính là hàng rào kẽm gai, hàng rào này cao mười mét, sâu xuống đất nửa mét, khoảng cách giữa hai sợi kẽm với nhau là 3 centimet với 8 lớp hàng rào liên tục như vậy, ngoài ra hàng rào này được kết nối với lưới điện 4567 vôn, tương đương với thực lực Linh Đan cảnh, phần hàng rào âm trong đất, phía trong được cách điện nhưng phía ngoài lại kết nối với những cái chông ngoài hào, sát thương đã khủng nay càng dị hơn.
Nếu hỏi ở đâu hắn có điện, đương nhiên là mua từ cửa hàng mỗi ngày rồi.
Một máy phát điện 10 000 vôn, tê tê cảm giác thật đã.
Nếu vẫn qua được hàng rào kẽm gai kia, thứ đón chờ kế tiếp là một bức tường thành được xây hoàn toàn bằng Đá Tinh Huy, một loại đá vô cùng cứng cáp, được các thành trì thường dùng để xây tường thành.
Thành tường cao 10 mét, chiều dày rộng ba mét, xe tăng hiện đại nhìn vào liền ngán.
Và trên tường thành, cứ cách mười mét là có tháp canh cũng bằng đá, trong tháp lúc nào cũng có người canh với cung tên cầm tay luôn sẵn sàng mọi lúc, và cứ ba mươi mét lại có một Cung tên máy khổng lồ, cung tên khổng lồ này có sát thương ngang Luyện Linh cảnh, bên cạnh đó là tốc độ bắn 1000 mũi một lúc.
Cứ một con yêu thú hoặc thứ gì đó khác lạ tiến tới, qua được hàng rào kẽm gai chào hỏi bọn chúng là một bộ giáp của Nhím.
Phía sau Tường Thành này lại là một hàng rào bằng lưới tơ nhện, một loại tơ vừa dẻo vừa dai, lưới tơ này có chiều cao đến năm mươi mét, khoảng cách các lỗ chỉ 4 centimet, có ba lớp như vậy được gộp lại để sức mạnh thêm nhân ba, muốn phá được nó phải tốn rất nhiều thời gian, nó ngoài ra còn có chức năng chộp lấy kẻ thù nếu vào khu vực sau thành tường, trở thành một nơi giam giữ đặc biệt.
Qua lưới tơ là một vùng rộng lớn tầm hai trăm mét vuông, một vùng rất yên bình và yên tĩnh, trông chẳng có gì khác lạ.
Nhưng thấy vậy mà bước vào liền xem như đã bước nửa bước vào cửa tử, khu vực này chính là Siêu Thần Trận Pháp của Khải Minh, một nơi tính ra tài sản nếu nghe nói liền cảm thấy đau tim.
Đâu đó hàng ngàn trận phù cùng với hàng trăm trận bàn, tạo cho nơi này chả khác mẹ gì một bí cảnh đặc biệt nào đó, từ huyễn trận, khốn trận đến sát trận, tất cả những trận phản sát cùng phòng thủ đều có.
Sau trận pháp là những doanh trại tạm thời của quân hộ vệ Thôn, đây cũng chính là phòng lũy cuối cùng.
Nhìn qua ngó lại, suy đi tính tới, cái Thôn này giờ chẳng khác nào một cái thành nhỏ.
“Chưởng phái, hình như mình thiếu người ấy.” Tiểu Sầu tính toán một lát liền cười khổ nói.
Ai bảo làm cho rộng, cho to làm gì, người thì ít mà nơi này lại rộng như thế, thiếu người là chuyện đương nhiên.
“Không sao, chia đều tất cả những người trong Thôn ra bốn phía là được, ngoài ra cũng gọi tất cả những đệ tử ở Đại Việt phái đến, cả tiểu Ngưng và Thanh Mai cũng gọi đến.” Khải Minh ngay lập tức đưa ra quyết định, hắn tạm thời cứ để môn phái trống một thời gian đi, việc này cũng chả ảnh hưởng gì.
Về vấn đề an nguy của môn phái, hai binh thủ vệ hệ đá của môn phái có tu vi Hóa Thần cảnh đại viên mãn đỉnh phong kìa, đây cũng là do tu vi Khải Minh tăng binh thủ vệ cũng tăng theo.
Nếu Khải Minh có tu vi đến Linh Đan cảnh đại viên mãn đỉnh phong, hai thủ vệ kia liền có tu vi Hư Linh.
Mà không sao, nếu có trường hợp đặc biệt Khải Minh liền dùng cái tăng một đại cảnh giới, hắn ngay lập tức liền có thủ vệ Hư Linh cảnh đại viên mãn, thậm chí Thần Nhân cảnh trong truyền thuyết.
Tu vi đến thế nên hắn cũng không sợ môn phái bị gì, nếu ngay cả hai thủ vệ vẫn không đối phó được, những đệ tử kia ra chỉ làm pháo hôi thôi.
Chỉ đáng tiếc hai thủ vệ này phế vãi ra, chỉ có thể ở trong phạm vi môn phái mà không được ra ngoài.
Sau đó Khải Minh tiếp tục làm cá ướp muối mà loanh quanh môn phái, những việc còn lại không thèm quan tâm đến mà chỉ giao cho đệ tử chạy muốn tụt quần.
Tiếp đó mọi chuyện vẫn ổn, cho đến khi thú triều mỗi năm một lần chính thức xảy ra, với quy mô khác thường.....