[Khởi Động Nhiệm Vụ cùng chế độ tự chọn phần thưởng trong chuỗi Nhiệm Vụ Siêu Thường!]
[Nhiệm vụ 1 (tân thủ): Tìm Kiếm!
*Vật tìm kiếm: Linh Lung Thủy Nguyên.
- Giới thiệu vật phẩm tìm kiếm 'Linh Lung Thủy Nguyên'
+ Chất liệu: Nguyên tố Thủy chi tâm.
+ Đánh giá phẩm cấp:
Linh cấp!
+ Đánh giá phẩm chất: Thủy Sinh Linh!
+ Đánh giá độ quý hiếm: 1/100, xét về mặt tinh cầu. (Tức 100 tinh cầu mới có một)
+ Giá Trị dự đoán: 100 triệu Tử Linh Thạch.
- Gợi ý địa điểm: Đáy vực Mobi Legends.
- Độ nguy hiểm nhiệm vụ: 0 (không có bất cứ nguy hiểm nào)
- Bổ trợ nhiệm vụ: Có (quay may mắn)
- Nhiệm Vụ thất bại: Trừng phạt cấp A (dự kiến tàn phế)
- Nhiệm Vụ thành công: Mở khóa một chức năng bất kỳ cùng một lần dùng thử miễn phí.]
[Xin hỏi, ký chủ có muốn nhận nhiệm vụ hay không?]
“Hả? Thế đây chính là nhiệm vụ Siêu Thường ấy à, thấy nó bình thường mà?” Khải Minh xoa xoa cằm nhìn thông tin nhiệm vụ từ hệ thống.
Quả thật qua nhìn ngắm kiểm tra, hắn thấy nhiệm vụ này trừ cái vật phẩm cần tìm kia có phẩm chất hơi cao ra, tất yếu không có gì lạ hay nguy hiểm.
“Uhm nhận đi, trước nhận nhiệm vụ này thử xem sao?” Sau một hồi hắn cũng đưa ra lựa chọn của mình.
[Đinh, xác nhận ký chủ chấp nhận nhiệm vụ, nhiệm vụ này không có thời hạn thời gian hoàn thành, lúc nào ký chủ cũng có thể đi hoàn thành nhiệm vụ, nhiệm vụ kế tiếp sẽ xuất hiện khi ký chủ hoàn thành nhiệm vụ này, chúc ký chủ may mắn!] Hệ thống phát ra một chuỗi dài thanh âm thông báo, mà kỳ lạ nhất chính là không nghe thấy tiểu Thê Tử thông báo từ lúc nhiệm vụ này xuất hiện.
Hắn cũng có hỏi về việc này nhưng không hề có bất cứ câu trả lời nào, hệ thống im lặng còn tiểu Thê Tử lại bật vô âm tính.
“Thôi vậy, không quan tâm nữa, lo về chuyện các môn phái kia còn hơn a.” Khải Minh hắn không biết hệ thống đang chơi trò gì với tiểu Thê Tử, cho nên hắn đành phải bỏ qua một bên vậy.
...............
Hai ngày sau, ba người Khải Minh lại trở về Đại Cơ phái!
Dù khó chịu hay chán ghét gì đi nữa, Khải Minh hắn cũng phải trở lại đây để xem bọn người môn phái này chơi trò gì.
Khải Minh hắn là một tên người siêu tốt đấy đúng không, thấy thế lực này có biến liền không màng nguy hiểm của mình mà lao vào hang hổ, tất cả chỉ vì nền hòa bình thế giới mà thôi.....
Các bạn khi nghe như vậy liền không tin phải không?. Truyện Xuyên Không
Đúng không? Vâng! Đương nhiên là đúng rồi.
Thế quái nào hắn trở về là vì hòa bình, hắn trở về chỉ vì nhiệm vụ hệ thống mà thôi, bọn kia làm gì là việc của chúng, việc nhà người khác, không liên quan ảnh hưởng đến hắn hắn chả thèm quan tâm.
Lúc này cả ba người bọn họ đang ở một quảng trường rất lớn bên trong Đại Cơ phái, xung quanh có khoảng vài trăm người bàn tán nói chuyện sôi nổi, riêng chỉ có ba tên nhóm Khải Minh khác biệt dị tật, à nhầm, dị dạng với tất cả những người còn lại.
Nhóm ba người Khải Minh, một người chăm chú liên tục quan sát một viên đá màu đen, một người chăm chú nhìn liên tục xuất thần nhập hóa vào một quyển sách và một người đang nằm ngủ.
Viên đá màu đen này chính là Tinh Sát Thạch, một viên đá to bằng một quả bóng tennis, trông bộ dáng của nó chẳng khác nào những viên đá bên đường, chỉ có khác biệt duy nhất là nó có màu đen tuyền, bên trên lại có sáu đường hoa văn màu tím bao quanh.
Sau khi đến khu vực quảng trường này, Khải Minh hắn ngay lập tức được nhắc nhở về việc hấp thu Hung Sát Chi Khí cho Tinh Sát Thạch, và như lẽ thường hắn liền hấp thu, nhưng điều không ngờ và đáng sợ nhất chính là chỉ trong chưa đầy năm phút, hắn liền ngay lập tức hấp thu đầy đủ số lượng một triệu điểm.
Ngẫm nghĩ và suy ngẫm, kết quả suy đoán liền làm cho người khác cảm thấy rùng mình.
Và bây giờ người đang cầm lấy viên đá ngắm nghía quan sát chính là Thanh Mai, nàng cảm thấy hiếu kỳ nên mượn để xem, vả lại Khải Minh có thể không cho mượn à?
Với lại cái viên đá này chả khác gì viên đá thường, trừ phi lúc nó hấp thu Hung Sát Chi Khí sáu đường hoa văn liền sáng lên một chút, còn lại đều chả khác gì một viên đá bình thường, không khí tức, không dị dạng, không hiện tượng gì, Khải Minh hắn thậm chí còn cho rằng cái Tinh Sát Thạch này không có chút tác dụng nào luôn ấy.
Chả biết nó hấp thu một triệu điểm ấy để làm cái heo gì?
Về vấn đề thứ hai, đó chính là tiểu Sầu, do tranh thủ theo cái nhiệm vụ nên Khải Minh hắn vào hệ thống mua cho tiểu Sầu một combo công pháp tu luyện, cố gắng giúp nâng cao thực lực của hắn.
Nhưng thế quái nào lại có chuyện, muốn nâng cao thực lực trong thời gian ngắn, chỉ có sức mạnh phòng thủ mới đạt được yêu cầu, nhưng phòng thủ có nghĩa là...
Nói trắng ra là chơi theo kiểu con Rùa, nhưng..... hắn cũng chả thể ngờ rằng tên tiểu Sầu này lại thích nó.
Thật sự không thể hiểu được, nhưng đã đành nên hắn chỉ có thể quyết định huấn luyện tiểu Sầu thành Siêu Cấp Rùa Đen vậy.
Mà cái combo công pháp phòng thủ này cũng thật có tâm, tổng cộng có bốn quyển công pháp sơ cấp, gồm Thủ Ngự Bình, Hóa Giải Cơ, Tiêm Thủ Bộ và Thiên Hộ Thuẫn.
Mà mấy cái công pháp này cũng chả phải Khải Minh hắn mua được, đơn giản chính là tiền éo đâu mà hắn có để mua? Tất cả là do hắn đắp lên mặt bốn mươi phân thép hợp kim để mặt dày đi xin hệ thống.
Hệ thống đành phải im lặng để cho quách hắn bốn cái công pháp sơ cấp tạm thời, cấp bậc cả bốn hợp lại chỉ bằng Nhân Cấp.
Ngoài ra Khải Minh hắn cũng nhìn thấy một combo vật phẩm rất trâu bò, chỉ cần không phẩy phần ngàn của một mili giây, tiểu Sầu sẽ ngay lập tức trở thành siêu cấp cường giả thế giới.
Một bộ combo công pháp với một trăm mười tám quyển công pháp khác nhau cấp bậc Thiên Cấp, bên cạnh đó là những vật phẩm trang bị từ đầu đến chân chuẩn hiệu siêu cấp mai rùa.
Nhưng phần giá cả lại không cần nói, căn bản chỉ nhìn chứ không mua được, con số giá cả mỗi lần nhìn chỉ làm cho con tim thêm vô cùng đau đớn.
Đúng thật là, chỉ cần bạn giàu, bạn sẽ có tất cả, nếu không thể có một vật nào đó, đó chính là do bạn không đủ giàu thôi.
Trở về với Khải Minh lúc này, thì như lúc đầu đã nói, có ba người mà hai người kia đã xuất hiện, tên còn lại đương nhiên phải đang nằm ngủ rồi.
Thế tại sao lại đang nằm ngủ, đơn giản vì buồn ngủ chứ tại sao?
“Chào mừng tất cả mọi người, tất cả các vị đã có mặt ngày hôm nay với đại hội này, không dài dòng để tránh mất thời gian, ta đây là chưởng phái của Đại Cơ phái, hôm nay ta chính thức tuyên bố một việc vô cùng quan trọng.
Như các vị đã biết và từng trải nghiệm, cứ sau một thời gian sẽ có một trận thú triều quy mô nhỏ tấn công chúng ta, mà thực lực của chúng ta lại không được mạnh mẽ như các thế lực cấp cao khác, tuy những trận thú triều này không ảnh hưởng quá mạnh đến nỗi tuyệt diệt chúng ta, nhưng chí ít sẽ gây cho chúng ta những tổn thất không đáng có, việc này sẽ làm cho chúng ta chậm lại bước tiến phát triển thế lực của mình, do đó tại sao chúng ta không kết hợp tất cả các thế lực môn phái lại với nhau để tạo nên một liên minh mạnh hơn hả các vị?”
Một tên nam tử trung niên có bộ râu đen ngắn, khuôn mặt mang đầy vẻ gian trá hung hiểm, dáng người có phần khá mập mạp mang vẻ mập mờ, nói chung khí chất dáng vẻ của tên chưởng phái này như viết sẵn lên người 'ta là nhân vật phản diện.
Sau khi tên chưởng phái kia nói luyên thuyên một tràng dài rồi ngưng lại nhìn đám người dưới đài, đám người này liền liên tục bàn tán xôn xao làm Khải Minh chợt tỉnh giấc mộng đẹp.
“Mẹ bà nó, văn minh ứng xử chút không được à, gì mà y như cái chợ vậy!” Khải Minh tỉnh giấc nhìn xung quanh càm ràm, nếu bây giờ hắn có trong tay một thứ có thể hủy diệt nơi này, hắn không ngần ngại sử dụng.
“Ta thấy được đó, lập liên minh để giảm thiểu tổn thất cho chúng ta, nhưng thế còn gì tốt hơn.”
“Việc này cũng rất có lý, như vậy thực lực của chúng ta sẽ rất mạnh!”
“Ý kiến này rất hay nha, nếu thật sự vậy Vô Danh phái chúng ta đồng ý thành lập liên minh!”
“Vân phái bọn ta cũng đồng ý thành lập liên minh này!”
“Cổ phái đồng ý!”
“Thêm Hằng phái!”
“Cả Châu Sa phái!”
Các thế lực lại nhao nhao lên tiếng bàn tán sôi nổi, cường độ ô nhiễm âm thanh lại tăng thêm một bậc.
“Bà nó, cái bọn này không thể yên tĩnh à..... Có tin ta....ưm ưm, iệt ất ả ác ươi ong!” Bởi vì bị quấy rối giấc ngủ và phá đi giấc mộng đẹp, nên Khải Minh nổi quạu bộc phát lên, cũng may đến câu cuối liền bị tiểu Sầu lao tới bịt miệng hắn nên đám người xung quanh chỉ nhìn qua một chút lại trở lại trọng tâm chính.
“Chưởng phái, bình tĩnh, bình tĩnh, việc đâu còn có đó, từ từ từ từ.” Tiểu Sầu nhỏ giọng nói với Khải Minh, đi theo tên Khải Minh riết rồi làm cho tiểu Sầu như muốn teo trái tim tuổi trẻ lại.
Tiểu Sầu cũng không thể hiểu nổi tại sao tên Khải Minh này lại có lá gan to như thế, đây là chuyện chết đó a.
Việc tiểu Sầu như vậy cũng không phải gì, hắn đâu biết được tu vi của Thanh Mai ra sao đâu, còn Khải Minh, thôi không nói đến tên bất ổn này.