Trong thức hải của Tĩnh Lâm, Zangetsu đang rảnh rỗi nhâm nhi trà.
“Ông cũng biết tận hưởng dữ ha!”
Tĩnh Lâm sau khi được Bạch Nguyệt Nhi mời ở lại thì hắn cũng không khách khí. Ai bảo nàng và hắn bây giờ là phu thê làm gì.
Dẹp chuyện đó qua một bên, Tĩnh Lâm sau khi về phòng nghỉ thì nhắm mắt để vào thức hải. Sau khi thu phục Zangetsu về sau thì linh hồn của ổng sống trong thức hải của Tĩnh Lâm luôn.
“Chứ bây giờ còn có thể làm gì? Thế giới Bleach cũng bị hủy rồi còn đâu!”
Zangetsu thản nhiên nói.
“Cái gì? Thế giới Bleach bị hủy diệt? Nói rõ xem nào!”
Tĩnh Lâm cũng một mặt chấn kinh. Không ngờ thế giới Bleach, nơi mà các Shiniagami(Tử Thần) hùng mạnh và đông đảo lại bị hủy diệt. Kẻ thù chắc cũng kinh đây.
“Chuyện này bắt đầu từ 2 tháng trước! Khi mà Ichigo cùng Soi Fong phát hiện một vật thể thủy tinh kỳ dị. Sau đó...”
Zangetsu bắt đầu kể lại. Sau một hồi nghe Zangetsu kể thì Tĩnh Lâm chốt lại một số yếu tố quan trọng.
Đầu tiên, thứ đó là sinh vật có hình dạng thủy tinh có thể biến đổi. Bản thân nó có một cái lõi bên trong và là điểm yếu của nó.
Thứ 2, thứ đó có thể hấp thu linh lực để gia cường sự cứng của thủy tinh để không tổn hại đến lõi.
Thứ 3, bản thân những sinh vật này không có linh hồn nên khả năng của Shinigami bị hạn chế.
Thứ 4, bọn chúng có thể đi xuyên qua rào chắn giữa các thế giới. Và mỗi lần di chuyển sẽ để lại vài lỗ hổng không gian.
“Vậy tức là cái lỗ hổng không gian xuất hiện ở phòng của Vân Linh có liên quan đến bọn chúng!”
Tĩnh Lâm thầm nghĩ rồi nói tiếp:
“Vậy làm sao ngươi có thể thoát được vậy? Vậy còn Ichigo đâu?”
“Ichigo thì bị một phát xuyên tim, ta may mắn được Ichigo quăng vào lỗ hổng không gian gần đó rồi xuất hiện ở thế giới này”
Zangetsu trầm giọng nói.
“Được rồi! Theo ngươi ta hiện tại có thể bankai ngươi không?”
Tĩnh Lâm luôn muốn thử cái sức mạnh của Shinigami này một lần.
“Có thể! Ta cảm thấy cơ thể của ngươi cùng với thiên phú đều hơn hẳn Ichigo nên có thể!”
Zangetsu cũng phấn khích nói. Trong đời hắn, Tĩnh Lâm là ngươi đầu tiên hắn cảm thấy có thể lĩnh ngộ bankai nhanh nhất.
Tĩnh Lâm cũng nhắm mắt, định thần. Zangetsu cũng hóa thành Zanpakuto để cho hắn cầm.
Tĩnh Lâm bắt đầu tập trung linh lực lại một chỗ. Một lúc sau, linh lực đạt cực đại, Tĩnh Lâm trầm giọng nói:
“Ban...kai!”
Zangetsu chuyển hóa từ thanh đại đao thành 1 thanh katana màu đen, trên thân Tĩnh Lâm ngoắc một bộ hắc y y hệt Ichigo.
“Xem ra đã thành công! Giải trừ bankai!”
Tĩnh Lâm giải trừ bankai. Zangetsu cũng xuất hiện trở lại.
“Nguồn sức mạnh thật kinh khủng! Ngươi có thể sánh ngang với Aizen trong trạng thái hoàn mỹ hoặc hơn ấy!”
Zangetsu cao hứng nói.
“Bớt nịnh! Ta quay ra đây! Ngươi ở đây mà thư giãn!”
Nói xong, Tĩnh Lâm cũng biến mất và trở lại thực tại.
Mở mắt ra, Tĩnh Lâm thấy sắc trời cũng đã tối, quyết định nằm xuống ngủ một giấc.
•••
Sáng hôm sau, Tĩnh Lâm đang cùng với 6 nữ ngồi dùng bữa sáng cùng nhau trong một căn phòng. Tất nhiên, món ăn là do Tĩnh Lâm chế biến.
Nhìn cảnh chúng nữ hòa hợp nói chuyện cười đùa với nhau, hắn không khỏi thầm nghĩ:
“Như thế cũng không tệ!”
Trong khi Tĩnh Lâm đang tận hưởng khung cảnh này thì âm thanh hệ thống vang lên.
[Phát động nhiệm vụ: Một cân đại quân
Yêu cầu: 3 ngày tới, Vũ Yên Thành sẽ có đợt thú triều. Nhiệm vụ ký chủ là tiêu diệt toàn bộ quân địch.
Thưởng: Gokai Galleon, 50.000 điểm thành tựu, 1 tấm vé triệu hồi pet
Thất bại: Tụt 3 đại cảnh giới]
Á đù! Ta đang ngồi ăn đấy nhá. Đừng có phá đúng lúc vậy chứ.
“Haizzz! Đành đi 1 chuyến vậy!”
Tĩnh Lâm thầm lắc đầu thở dài.
“Nguyệt Nhi, ở đây có truyền tống trận đi Vũ Yên Thành không?”
Hắn hướng Bạch Nguyệt Nhi nói.
“Có a! Sao vậy chàng?”
Bạch Nguyệt Nhi thắc mắc hỏi.
“Không có gì! Ngọc Linh các nàng về Băng Linh Tông trước đi, ta đi Vũ Yên Thành có việc một chút!”
Hắn hướng 5 nữ nói.
“Ừm! Cẩn thận!”
Mặc dù không hỏi nhưng Băng Ngọc Linh cũng biết hắn đi Vũ Yên Thành để làm gì.
Hắn cũng muốn mang các nàng theo để giải quyết cho nhanh. Nhưng mà cái tên nhiệm vụ là một cân đại quân, nghĩa là hắn phải tự thân vận động a.
“Đã hiểu! Các nàng về trước, kẻo để Nạp Lan Tướng Quân chờ thì không tốt!”
Tĩnh Lâm cũng gật đầu với chúng nữ.
Xong bữa sáng, Tĩnh Lâm được Bạch Nguyệt Nhi dẫn đi về phía truyền tống trận.
“Vậy ra đây là truyền tống trận ở đây à!”
Nhìn truyền tống trận trước mặt chỉ có thể nói là hoàn hảo. Các ký tự được viết ra không một điểm sai sót, muốn phá hủy truyền tống trận này, trừ khi là Độ Kiếp Kỳ cường giả ra tay mới có cơ may thành công.
“Đúng vậy a! Truyền tống trận này nghe nói được một vị Độ Kiếp Kỳ cường giả thông thạo về trận văn đã thiết kế lên nó!”
Bạch Nguyệt Nhi giải thích.
“Ô! Ra vậy!”
Hắn cũng gật đầu tán thành. Một trận văn sư Độ Kiếp Kỳ, nếu rảnh có khi hắn nên đi kiếm vị tiền bối đó học thêm.
“Vậy ta đi đây!”
Hắn bước lên truyền tống trận hướng Bạch Nguyệt Nhi nói.
“Ừm! Chàng đi cẩn thận!”
Bạch Nguyệt Nhi tiến lên hôn hắn một cái rồi vẫy tay.
“Ừm! Nàng về Bạch Gia nói với gia gia nàng, khi nào ta rảnh sẽ ghé thăm!”
Hắn cũng cười nói.
“Ừm! Thiếp đợi chàng ở Bạch Gia!”
Lời vừa dứt thì Tĩnh Lâm cũng hướng quân vệ ra hiệu khởi động truyền tống trận.
Một ánh sáng bao phủ lấy Tĩnh Lâm rồi hắn biến mất.
•••
Vũ Yên Thành.
Một ánh sáng ở truyền tống trận phát sáng lên. Tĩnh Lâm xuất hiện.
“Tới rồi à?”
“Xin hỏi đây có phải Vũ Yên Thành?’
Hắn kéo một binh lính lại hỏi.
“Đúng vậy! Đây là Vũ Yên Thành!”
Người binh lính trả lời.
“Đa tạ!”
Tĩnh Lâm đáp.
“Chắc nên đi kiếm một khách sạn nghỉ ngơi mới được!”
Vừa dứt lời thì hắn bắt đầu đi tìm khách sạn để ở.
Sau một hồi đi vòng quanh thì cuối cùng, Tĩnh Lâm cũng tìm được một nơi.
Trước mặt hắn là một tòa khách sạn cao 4 tầng lầu cùng với biển hiệu là Hồng Yến Lâu.
“Vào thôi!”
Vừa bước vào thì Tĩnh Lâm bước đến quầy lễ tân để đặt phòng.
“Ta muốn 1 phòng, thuê trong 3 ngày!”
Tĩnh Lâm hướng cô nhân viên nói.
“Quý khách đợi chút!”
Cô nhân viên cũng đáp lại.
Ầm
Một tiếng đập bàn vang lên.
Tĩnh Lâm nhìn về phía âm thanh thì thấy một gã to lớn đứng đó, tay đập xuống bàn.
“Ngươi vừa nói gì đó, tên kia!”
Gã to lớn quát.
“Ta nói ngươi thật là phiền phức! Lúc nào cũng là hành động trước suy nghĩ sau!”
Một nam tử khác nói.
“Ngươi...”
Gã to xác nghiến răng nghiến lợi.
“Các vị khách quan bình tĩnh!”
Một nữ nhân viên ra can ngăn.
“Tránh ra! Ta phải đánh tên này!”
Gã to xác nói.
“Đúng vậy! Tránh ra!”
Tên nam tử nói. Lời vừa dứt thì cả 2 tung quyền về phía nhau. Mà tiểu cô nương thì vẫn còn ở đó, đứng giữa 2 người.
2 quyền xuất ra hướng về vị nữ tử.
“Cô nương tránh ra!” (x2)
Cả 2 không ngờ cô nàng này vẫn đứng đó sau khi cả 2 bảo tránh ra.
“Hừ! Một lũ trẻ trâu!”
Một thanh âm xuất hiện trước vị nữ tử, 2 tay ra 2 bên chặn xung kích từ 2 quyền. 2 xung kích từ 2 phía bị Tĩnh Lâm chặn lại và triệt tiêu đi.
Sau khi đã chặn thành công thì hắn trừng mắt 2 người nói:
“2 ngươi bị dở hơi?”