Tôi Nhớ Cô Rồi, Về Nhà Đi!

Chương 60: Chương 60




Nó nhận lấy chai nước từ tay của Jung Sun và ngồi bên cạnh cậu ấy:

– Vậy, cây gậy 05 là của cậu à? Có phải Ina đã mượn nó không, cậu kể nghe nào…

– Ừ, thì đúng là trước trận đấu, Ina đã mượn cây gậy của mình để đi lên phòng hội trưởng để lấy cái băng rôn. Lúc đó khoảng tầm bốn năm giờ chiều thì phải, vì lúc đó trận đấu sắp bắt đầu mà?!

Nó nghe vậy thì liền ghi vào một cuốn sổ nhỏ rồi cảm ơn cậu bạn và đi về trước, trên đường về, nó tự nhẩm lại…:

– Nếu cộng thêm với mình thì đã có cả một bằng chứng đầy đủ… Đến lúc rồi, mình không đợi được lâu đâu…

Bên này…

Seho lo lắng trước sau gì thì nó cũng sẽ không để yên được vụ này, nhưng nếu muốn vạch mặt Ina và trả thù một cách thích đáng thì chỉ có cách đưa cô ta ra tòa. Chính vì vậy mà nó đang cố tìm tất cả các chứng cứ liên quan đến vụ này. Nhưng nếu chỉ dựa vào lời nói của nó thì không ai tin được, và có lẽ chỉ có hắn… có thể, không chần chừ thêm gì, cậu lập tức gọi điện trước khi nó về nhà:

– Jihun, gặp cậu ở quán XY, mình có chuyện muốn bàn, là chuyện gấp đấy.

Nó về nhà thì đã không thấy Seho đâu nên đã lập tức lấy máy và gọi cho chị gái:

– Em muốn chị giúp em tìm một công tố viên thật giỏi.

– Để làm gì? – Chị nó thắc mắc

– Em sẽ lật tẩy cái người đã gây chuyện với em.

– Em lớn thật rồi. – Chị gái nó nhẻo miệng cười vẻ độc ác – Chị sẽ lo vụ này. Em muốn lật tẩy gì nữa không để chị lo luôn.

– Chị đang ở chung với anh Lâm chứ gì? – Nó hỏi

(Toàn cảnh một chút) Chị gái nó đúng là đang chung với Lâm, nhưng là trong công ty để làm việc cơ…

– Sao em lại đi nói chuyện đời tư của chị hả? – Chị gái nó bất bình

– Tại chị bảo em muốn lật tẩy gì nữa không mà…

Nó tắt máy và bật cười…

Hôm sau nó không đi học vì phải đón chị gái ở sân bay và đi gặp mặt Công tố viên mà theo chị gái nó là ông ta rất giỏi. Chị ó lại xuất hiện với bộ trang phục theo phong cách thường thấy của chị ấy. Nó đứng ở chỗ đợi nhìn chị gái đi từng bước uyển chuyển với bộ cánh bó sát đó thì thở dài… nó đâu có lạ gì chứ, chỉ có những người xung quanh đó mới thấy chị ấy thật…. quyến rũ chăng???

Chị nó đi tới chỗ nó, bỏ kính ra và nói:

– Đi thôi

– Nhưng chị ơi, cậu bạn trẻ kia đang nhìn chị kìa?

– tại chị quá nóng bỏng thôi… – Chị nó tự hào

– Thế.. chị có cần dùng bình dập lửa không ạ? – Nó tỏ vẻ ngây thơ

– Con bé đáng ghét này. – Chị nó gõ yêu.

Hai chị em bắt taxi và đi đến chỗ một tòa nhà lớn, chị gái nó nói với một cô nhân viên tiếp tân:

– Tôi muốn gặp ông Kim Cho Wan tôi có lịch hẹn.

– Vâng ạ, ông ấy đang đợi hai người đấy, mời cô đi theo tôi.

Hai người đi đến đâu thì mọi ánh mắt đều bị dáng người chị gái nó hút như một thỏi nam châm. Rồi họ dừng trước một cánh cửa, cô gái đó bảo ông ấy đang đợi và bỏ đi, chị gái nó mở cửa ra thì thấy một ông tuổi trung niên, đang ngồi đợi họ. Ông ta đứng dậy chào họ và chị gái nó cũng lại đáp lễ, nó cũng là theo để tỏ thái độ lịch sự. Họ ngồi vào bàn và…:

– Chúng ra bắt đầu chứ??

Ở trường, hai cậu bạn cũng đang rất cố gắng ghép lại các thời gian, tình tiết để có một bằng chứng hoàn chỉnh. Hắn bỗng nói với Seho:

– Cậu ấy… thay đổi quá…

– Nhưng đó đều là do bị ép đến đường cùng, Hisun chịu nhịn lâu như thế là tốt lắm rồi.

– Nhưng việc này thì… lại là cách trả thù quá cay cho Ina, nó không những chỉ dành cho cậu ấy mà còn cả gia đình nữa.

– Chuyện này… Nhưng Hisun đã quyết tâm rồi, biết sao giờ…

Và…chuyện gì đến thì phải đến…

Ina nhận được một cuộc hẹn của nó tại một quán café nhỏ và vắng vẻ. Ina chắc rằng nó sợ nên không dám hẹn những nơi đông người. Cô diện một bộ đồ thật sang trọng và đến buổi hẹn như đã hứa. Khi cô vừa xuất hiện với chiếc xe xịn và đôi cao gót dài thì đã lập tức thu hút ánh mắt của nhiều người. Cô đẩy cửa đi vào thì thấy nó ở đó với mái tóc nổi bật, đi tới và ngồi trước mặt nó với cái dáng đáng ghét. Cô khoanh tay hỏi:

– Sao cậu lại hẹn tớ, đã khỏe hẳn chưa?

– sao cậu lại làm thế? – nó bình tĩnh hỏi

– làm gì cơ? – Ina không hiểu

– tại sao lại đánh tôi ngã xuống cầu thang. – nó nói như muốn khóc.

– À, vậy là nhớ lại rồi… nghe đây, cậu là một con nhỏ đáng ghét, nếu cậu không đến gần Jihun thì mình có làm thế với cậu kia chứ… Tất cả chỉ tại cậu không nghe lời tôi mà thôi.

– Tôi đã quyết định kiện cậu vì tội cố ý gây thương tích…

– Gì? Cố ý gây thương tích? cậu có chứng cứ sao? Sẽ không ai tin cậu đâu đồ ngốc… – Ina cười khẩy

– Vụ kiện lần này tôi đã chuẩn bị rất kĩ, cậu sẽ phải trả giá vì những gì đã làm. Giám đốc ngân hàng sẽ được lên trang nhất vì con gái bị kiện… – Nó bắt đầu nói mạnh miệng.

Ina lập tức dập tắt nụ cười trên môi, vậy là đúng thật nó đã lên kế hoạch từ đầu. Chuyện này đúng thật sự sẽ đi rất xa, cô không lường trước được điều này. Mặt cô ta tái đi không còn giọt máu… Cô đã tính toán sai… À không, phải nói là cô không ngờ chuyện này sẽ xảy ra. Trong khi Ina vẫn còn trong bộ mặt sợ hãi thì nó lại tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa:

– Tôi cũng đã nhắc nhở cô là tôi không yếu đuối như cô nghĩ, chỉ là cô không nghe theo tôi thôi. Cô nên tìm một luật sư thật giỏi vào. À không, dù như thế nào đi chăng nữa, vụ lần này, cô sẽ thua hoàn toàn. Nhân tiện, cô chuẩn bị sớm đi. Ba ngày nữa thì ra tòa.

Rồi nó bỏ đi, để lại Ina bơ phờ trong quán, nước mắt cô lần đầu cay đắng chảy dài, và cũng là lần đầu, cô cần người bố quyền lực của mình ra tay, (cách này cô không nghĩ sẽ có lúc mình dùng tới). Ina lấy điện thoại ra và gọi cho bố:

– Bố. Con gây chuyện lớn rồi.

Ở nhà Ina…

– Cái gì, con sẽ bị kiện sao? – Bố Ina thét lên làm cả mẹ cô và cô giúp việc phải giật mình

H


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.