Dạ Âu Thần ngừng lại, anh ngước mắt lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm gương mặt trắng nõn của Thẩm Cửu.
Anh giễu cợt nhìn Thẩm Cửu, ngay cả giọng điệu nói chuyện cũng đầy vẻ khinh thường.
“Cố ý? Người phụ nữ kết hôn lần thứ hai, cô đánh giá bản thân quá cao rồi đó.”
Thẩm Cửu sắc mặt trắng bệch, cắn chặt môi: “Chuyện tôi nói có phải là thật hay không thì anh là người hiểu rõ nhất.”
Mặt Dạ Âu Thần vô cùng lạnh lùng: “Biến đi.”
Thẩm Cửu: “…”
Nhịn, Thẩm Cửu không lùi bước mà lại xoay người quăng anh ở phía sau.
Trước khi anh đi đến đã đóng cửa thang máy lại, tức giận nghĩ thầm trong lòng, cứ để anh ở dưới chờ thêm lần nữa.
Khốn kiếp!