Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 129: Chương 129: Lời mời ngoài ý muốn.




Sau lúc thân mật triền miên, đã sắp ba giờ sáng, Nhan Như Y mệt mỏi tiến vào mộng đẹp…

Anh ở trên người cô giằng co hơn bốn giờ đồng hồ, thật sự không biết thể lực đó của anh là từ đâu tới, nếu như anh thật sự muốn thêm một lần nữa, vậy nhất định cô sẽ kiệt sức!

Trong lúc ngủ, anh xoay người cô lại, hướng cô về phía mình, cánh tay bền chắc đặt ngang eo nhỏ của cô, bá đạo khóa cô trong lòng mình.

Hôm sau là chủ nhật, đối với người bình thường mà nói, đây là một ngày nghỉ tốt đẹp, nhưng đối với tổng giám đốc một công ty mà nói, cũng giống như thời gian làm việc, thậm chỉ những buổi xã giao còn nhiều hơn!

Vì vậy, sáng sớm, anh lập tức lái xe chở cô về nhà trọ. “Ở đó anh có một căn nhà, nếu không em vào đó ở, như vậy chúng ta cũng không lãng phí thời gian đi lại!”

“Này không được!”

“Anh không phải muốn cho em căn nhà đó, em chỉ tới đó ở, anh cũng không tính ở chung!” Anh nói ra rất nhiều lý do, muốn thay đổi ý định của cô.

“Vậy cũng không được!” Cô đã dễ dàng chìm đắm, thậm chí còn có hai đêm không về. Nếu như đến nhà anh ở, vậy cô… rốt cuộc là gì?

“Vậy cũng được!” Hoắc Doãn Văn suy tư gõ tay lái, nếu cô không thể chuyển qua, vậy anh chỉ có thể đổi chỗ ở!

“Vậy em xuống xe!” Ở một đoạn đầu đường cách chỗ cô không xa, cô chuẩn bị xuống xe…

Hoắc Doãn Văn ngồi ngay ngắn ở vị trí tài xế, xoa mái tóc cô. “Hôm nay còn không thể ở cùng em, nếu buổi tối anh rảnh, anh sẽ gọi điện cho em!”

Làm tổng giám đốc nhất định rất bận rộn, không thể ở cùng nhau vào ngày chủ nhật mặc dù rất đáng tiếc, nhưng cô cũng có thể hiểu được. “Không sao, em cũng có thể kiếm việc cho mình!”

“Lại muốn nhận làm thêm ngoài sao?’

“Ha ha…” Cô giả cười, không nghiêm túc trả lời câu hỏi của anh, vội vàng lấy đồ đạc của mình, mở cửa xe… chạy đi!

“Em đi trước, đến lúc đó anh nhớ gọi điện thoại cho em!” Nói xong, Nhan Như Y không thèm quay đầu lại chạy về phía phòng trọ của mình!

Cô không thể quay đầu, cô thật sự sợ nếu mình quay đầu sẽ không khống chế được, lao vào lòng anh.

Cô…

Thật đúng là cảm thấy mình càng ngày càng không thể rời bỏ anh…

Hôm nay, ban ngày Hoắc Doãn Văn sắp xếp lịch trình rất kín, ngoại trừ tham gia một hoạt động của chính phủ, còn phải tham gia hai bữa tiệc, cho nên căn bản không thể ảo tưởng anh còn có thời gian đi tìm cô.

Hôm nay Kha Văn có hẹn với bạn trai, buổi trưa vừa về đã bắt đầu gội đầu tắm rửa, loay hoay một hồi.

Đã ở trong phòng vệ sinh được hơn một tiếng đồng hồ, từ nửa giờ trước Nhan Như Y muốn đi vệ sinh đã không nhịn được rồi!

Cô đứng trước cửa phòng vệ xinh, dùng sức đập lên cánh cửa. “Cậu có thể nhanh lên một chút được không?”

“A, được rồi, sắp được rồi!”

“Nhanh lên, nếu không mình thật sự sẽ đi ra quần, nếu thật sự như vậy, cậu sẽ phải giặt quần áo giúp mình đó!” Mặt Nhan Như Y đỏ bừng.

‘Lách cách’, cửa phòng tắm mở ra, Kha Văn đang quấn một chiếc khăn lông lớn đi ra.

Nhan Như Y vội vàng lướt qua, chui vào phòng tắm nóng hổi, sau đó rầm rầm.

Kha Văn nhìn về phía cửa gương của phòng tắm, lau chùi thân thể: “Tối hôm qua cậu đi đâu? Tại sao không trở về?”

“A, tối hôm qua,… mình ở cùng với chị Lý, chồng chị ấy và con về nhà ông bà rồi, cho nên mình ở với chị ấy một đêm…” Đầu óc Nhan Như Y nhanh chóng chuyển động, nói dối, tận lực để nói cho giống thật!

“Không phải ở cùng anh chàng tổng giám đốc Hoắc đó chứ?” Kha Văn nghi ngờ hỏi.

Nhan Như Y suýt chút nữa thì bị sặc nước miếng, gương mặt đỏ bừng. “Dĩ nhiên không phải, anh ấy chỉ là cấp trên của mình!”

“Cậu nói xem, bỏ qua một tổng giám đốc trẻ tuổi tuấn tú như vật, cậu không hối hận sao?” Kha Văn tỏ vẻ đáng tiếc.

Nhan Như Y không trả lời câu hỏi của bạn tốt, mà nói sang một đề tài khác. “Cuộc hẹn hôm nay rất quan trọng sao? Mình thấy cậu có vẻ rất vội!”

“Hôm nay anh ấy dẫn mình đi gặp ba mẹ anh ấy!” Kha Văn nhỏ giọng nói, có vẻ rất vui.

Bạn trai cô là người thành phó B, nếu như ba mẹ anh ấy thích cô, có thể kết hôn, có nghĩa là cô sẽ có hộ khẩu ở thành phố B.

“Chúc cậu có thể thuận lợi, đạt được thành công!”

Nhan Như Y rửa tay, ra khỏi phòng vệ sinh!

“Cảm ơn…” Kha Văn cười híp mắt, đột nhiên nghĩ đến. “A, đúng rồi, cậu cho mình mượn chiếc váy cậu mới mua mặc đi!”

Bình thường Kha Văn cũng không phải thục nữ, thường mặc quần áo cộc, vì cô có một đôi chân dài khiêu gợi. Nhưng hôm nay đi gặp trưởng bối nhà đối phương, mặc quần ngắn thì không phì hợp lắm, sẽ lưu lại ấn tượng không tốt trong mắt trưởng bối nhà người ta.

“Cậu muốn mặc cái nào?” Nhan Như Y trở về phòng mình, mở tủ quần áo. Mấy ngày trước cô sắp xếp lại tủ quần áo, cho nên quần áo bên trong cũng có thể coi là gọn gàng.

“Là chiếc vậy cậu mua cách đây không lâu đó, rất đẹp!” Kha Văn đưa tay phải lật tìm bên trong.

“Này, cậu đúng là biết chọn đồ đó, đó là chiếc váy rất

quý mình mới mua, còn chưa kịp mặc!” Nhan Như Y đau lòng hô, lần đầu tiên cô không muốn bị lấy đi!

Kha Văn căn bản không nghe lời cự tuyệt của cô, còn lấy chiếc móc treo áo xuống khỏi giá, đoạt đến không chịu buông tay, “Ai nha, đừng hẹp hòi như vậy được không? Cho mình mượn đi, tình huống khẩn cấp mà!”

Nhan Như Y rất đau lòng cảnh cáo, “Vậy cũng đừng khiến chiếc váy đó của mình bị bẩn, mình còn chưa mặc lần nào!”

“Yên tâm đi…, cậu nói đi, mình đi gặp ba mẹ anh ấy, sao có thể ăn uống tùy tiện? Đương nhiên phải chú ý mọi cử chỉ rồi…” Kha Văn lại tiếp tục đảm bảo.

“Được rồi, được rồi!” Nhan Như Y chỉ có thể đưa cho cô, nếu không thì có thể làm sao?

Kha Văn trang điểm thay đồ một lúc, cuối cùng cũng ra cửa!

Nhan Như Y mở máy vi tính, tìm phim Hàn xem. Đại Trường Kim thật tốt, mạnh mẽ, chịu khó tiến lên, thật khiến người ta bội phục. Còn có, bên trong có những món ăn nhìn có vẻ rất ngon miệng, ăn thật ngon!

Nhan Như Y liếm môi, bụng lại cảm thấy đói một chút!

Sau khi cho màn hình video nhỏ lại, nhìn thời gian trên máy tính đã sắp năm giờ.

Thời gian trôi qua thật nhanh, Nhan Như Y nghĩ tối nay nên làm món gì ăn! Làm mì ăn liền sao, hay mì cay Thành Đô? Sau đó dứt khoát xuống dưới nấu mì.

Đang lúc cô do dự không quyết, điện thoại di động của cô vang lên!

Là số của Cao Hải, “Hôm nay không có chỗ ăn cơm, cùng đi chứ!”

“Không được, em đang xem phim truyền hình, không muốn đi ra ngoài!” Nhan Như Y không thèm suy nghĩ đã lập tức cự tuyệt.

“Cái người này, lúc cần anh thì không cự tuyệt, lúc không cần thì lại ném anh sang một bên?” Cao Hải tức giận nói.

Nhan Như Y cũng không phủ nhận, còn thoải mái thừa nhận. “Lúc cần tới anh, dĩ nhiên em sẽ không cự tuyệt anh. Lúc không cần, dĩ nhiên là ném sang một bên!”

“Được, xem như em lợi hại!”

“Ha ha…” Nhan Như Y lớn tiếng cười. Thật ra thì cô cũng thường giúp Cao Hải có được không? Lúc trước, đi học, anh có khóa không đi, cô đều nghe giúp anh. Muốn hẹn cô gái nào cũng dùng cô làm bia đỡ đạn, nếu không để cô đi hẹn làm gì. Nhưng lần đó không phải đều do cô toàn lực ứng phó sao?

Bạn sao, chính là lợi dụng tới lợi dụng lui, không một câu oán giận, nếu không thì gọi là bạn bè làm gì?

Sau khi cúp cuộc gọi của Cao Hải, Nhan Như Y bắt đầu đun nước, sau đó nấu một bát mì ăn liền.

Đang lúc nấu thì chuông điện thoại lại vang lên.

Trên màn hình điện thoại đột nhiên hiện số điện thoại có đuôi 3333….

Nhan Như Y lập tức cười tươi tắn, nhận điện thoại. “Alo, giờ anh không bận à?”

“Ừ, anh đang ở dưới nhà em!”

“Cái gì? Anh trở lại? Không phải buổi tối còn một buổi tiệc rượu nữa sao?” Nhan Như Y hưng phấn đến muốn nhảy lên, vừa nghe điện thoại, vừa nhìn vào gương, sửa sang mái tóc của mình.

“Tạm thời hủy bỏ, anh lập tức chạy đến đây đón em!” Trong giọng nói của Hoắc Doãn Văn cũng mang vẻ hưng phấn, nhưng mà anh theo thói quen đè nén, “Chúng ta ra ngoài ăn!”

Nghĩ đến chuyện anh không thích đồ ăn bên ngoài, cô cũng rất đau lòng cho anh. “Không cần ra ngoài ăn đâu, anh lên đây em làm thức ăn cho anh, em sẽ đi mua đồ ăn.”

Nghe nói vậy, lòng Hoắc Doãn Văn ấm áp. “Anh rất muốn em làm gì đó để ăn, chỉ là, tối nay có một cuộc hẹn, anh muốn đi gặp bạn bè, bọn họ cũng muốn nhìn thấy em.”

Không thể nghi ngờ, điều này nói rõ anh rất coi trọng cô, “Tốt, nhưng anh phải chờ em một chút, em phải chuẩn bị, không thể làm anh mất mặt.”

“Ha ha, không cần để ý chuyện ăn mặc, em đã rất đẹp!” Hoắc Doãn Văn dịu dàng ca ngợi.

“Em rất thích nghe!” Nhan Như Y cũng không biết ngượng nói. “Mặc dù điều anh nói là sự thật, nhưng em cũng muốn mặc đẹp, trở nên xinh đẹp hơn một chút, mê hoặc anh, để anh không có cơ hội thích cô gái khác!”

“Anh sẽ không thích người khác!”

“Khó nói, hôm qua là người nào, tìm nhiều phụ nữ như vậy!”

“Đừng nói nữa, anh rất hổ thẹn!” Hoắc Doãn Văn áy náy, giọng điệu biết mình sai rồi.

Loại chuyện như vậy không phải là loại dễ dàng lấy ra để nói, vì vậy Nhan Như Y dừng lại. Sau đó cô bắt đầu chú ý tới mình, hai mươi phút sau, cô ra khỏi nhà, chạy xuống tầng!

Chạy chậm ra ngoài cửa!

Nhìn thấy xe của anh, cô trực tiếp mở cửa xe nhảy vào. “Hô, anh chờ không sốt ruột chứ?”

“Sao có thể, anh còn cảm thấy kỳ lạ sao em lại nhanh như vậy?” Hoắc Doãn Văn khởi động xe cười nói.

“Nhanh sao?” Cô còn sợ làm trễ nải thời gian của anh.

“Ừ, đàn ông chờ phụ nữ một hai tiếng đồng hồ là bình thường, mỗi lần em đều để anh chờ 10 phút, hôm nay nhanh nhất là 20 phút!”

Nhan Như Y tò mò nhìn anh, hai mắt mở lớn. “Anh hiểu rất rõ nha, thành thật khai báo, có phải anh từng theo đuổi rất nhiều phụ nữ, chờ rất nhiều người!”

Hoắc Doãn Văn lập tức vội vàng lắc đầu. “Không có. Không có, tuyệt đối không có!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.