Tổng Giám Đốc Con Được Mẹ Trộm Đi

Chương 53: Chương 53: TÔ THIỂN HẠ TRỞ LẠI






"Cô trước tiên đứng lên đi, đừng quỳ gối ở đây."

Vũ Tình thấy Thiển Hạ còn do dự, thì vẫn cố quỳ gối trước mặt Tô Thiển Hạ, cô chính là muốn dùng chiêu giả khổ này ép Thiển Hạ đồng ý giúp cô lấy bản kế hoạch kia.

"Nếu cô không đồng ý thì tôi sẽ không đứng lên, đứng lên cũng là đi vào đường chết, mà cả nhà chúng tôi cũng đều phải chết."

Vũ Tình khóc càng dữ dội hơn khiến lòng Thiển Hạ mềm nhũn, lập tức gật đầu đồng ý giúp đỡ cô.

"Được, nếu như chuyện thật sự giống như cô nói vậy thì tôi sẽ giúp cô, chẳng qua tôi cũng không dám đảm bảo là sẽ thành công. Để giúp cô, trước tiên tôi sẽ đi điều tra những chuyện đó có giống như cô đã nói hay không đã."

Thiển Hạ cũng không phải người ngốc, đồng ý thì đồng ý nhưng cũng phải biết rõ đầu đuôi sự tình, cũng không thể tin hoàn toàn lời Vũ Tình nói rồi cho Tần Trác Luân là loại đàn ông hư hỏng, thích đuổi cùng giết tận người khác.

"Đương, đương nhiên, tôi không dám lừa cô, vậy cô phải nhanh lên một chút, cô cũng chỉ có năm giờ hai mươi mốt phút thôi, tôi sẽ ở "Quán bar 302" này chờ cô đến đưa cho tôi bản kế hoạch, Tô tiểu thư, sự sống chết của cả nhà tôi đều dựa vào cô, cầu xin cô nhất định phải thành công."

Vũ Tình lần nữa khóc loạn khiến nước mắt nước mũi trộn lẫn vào nhau, mà Tô Thiển Hạ trừ bên ngoài gật đầu thì đầu óc bên trong cũng bị Vũ Tình khóc làm rối tinh rối mù.

"Vậy cô đi ra ngoài trước, còn tôi sẽ đi tìm Tần Trác Luân."

Vốn không muốn gặp lại Tần Trác Luân, nhưng không ngờ bởi vì chuyện của Vũ Tình mà cô lại phải đi gặp anh ta.

Trong lòng Tô Thiển Hạ thở dài một hơi.

Sau khi Vũ Tình rời khỏi, Thiển Hạ lập tức đổi bộ quần áo khác rồi đi ra cửa khách sạn, tiếp đó cô ngăn cản một chiếc xe taxi muốn đi đến tập đoàn Tần Đế.

Phòng làm việc của Tần Trác Luân

"Tổng giám đốc, có vị Tô tiểu thư nói muốn gặp ngài, có để cho cô ấy đi vào hay không?"

Sáng nay Vũ Tình nghỉ phép, vì vậy hôm nay là thư ký phụ tá tới thay cô làm việc.

"Tô tiểu thư, được, để cho cô ấy đi vào."

Tần Trác Luân nghĩ thầm, cũng sẽ không phải là Thiển Hạ đi, mà không phải Tô Thiển Hạ thì đó chính là Tô Lạp, nếu như là Tô Lạp, để cho cô ấy đi vào cũng không có chuyện gì, nói không chừng còn có thể từ trong miệng Tô Lạp hỏi thăm được tin tức của Thiển Hạ.

Hôm nay anh vừa trở lại đi làm ngày thứ nhất thì đã có Tô tiểu thư tìm đến anh, có lẽ rất nhanh thôi anh sẽ nhìn thấy Thiển Hạ.

"Tô tiểu thư, tổng giám đốc chúng tôi mời cô đi vào. Xin hỏi Tô tiểu thư có muốn dùng cà phê hoặc là thức uống nào hay không? Mời tới bên này!"

Thư ký phụ tá mang dáng vẻ nghề nghiệp mỉm cười dẫn Tô Thiển Hạ đi vào phòng làm việc của tổng giám đốc, sau đó Thiển Hạ lắc đầu nói không cần thức uống hay cà phê gì cả ..., sau khi Thiển Hạ tiến vào thì cô thư ký nhẹ nhàng đóng cửa phòng làm việc của tổng giám đốc lại, còn chính mình thì trở lại bàn làm việc tiếp tục xử lý công việc.

"Thiển Hạ, là em, anh còn tưởng là Tô Lạp, anh tìm em thật khó khăn, chúng ta đã rất lâu không gặp nhau rồi. Mau ngồi xuống đây."

Thấy là Thiển Hạ tìm đến mình, Tần Trác Luân vui mừng đứng lên đi tới muốn dắt tay của cô ngồi xuống nhưng cô lại cự tuyệt, mà anh cũng tuyệt không thấy lúng túng, dẫn cô ngồi vào trên ghế sô-pha.

"Đừng nhiệt tình như vậy, giữa chúng ta cũng không có quen thân như vậy, hôm nay tôi tới tìm anh là bởi vì, bởi vì, bởi vì... tôi tìm anh là bởi vì ít ngày trước tôi đi làm giải phẫu sinh non, mà tôi mang thai đều là vì anh, vậy nên anh phải bồi thường cho tôi một chút phí tổn thất đó."

Đây là lý do trên đường tới đây Thiển Hạ suy nghĩ hồi lâu mới nghĩ ra được.

Cô biết Tần Trác Luân nhất định sẽ hỏi cô lý do tìm đến anh, nhất định cô không thể nói bởi vì nhớ anh, vốn là không muốn nghĩ đến anh, ý chính là muốn lừa anh, vậy không bằng dùng việc vừa làm giải phẫu sinh non làm lý do đi.

"Cái gì, em...em thế nhưng đi làm giải phẫu sinh non, mà em cũng không hỏi ý kiến anh?"

Tần Trác Luân thấy là cô đến thì trong lòng thật vui mừng, nhưng lúc nghe được cô nói đã đi giải phẫu phá thai, trời ạ, đó chính là đứa bé của anh và cô, anh thậm chí còn không biết cô đã mang thai, vậy mà cô cứ như vậy bóp chết quyền lợi làm cha của anh, đứa bé của anh cứ như vậy biến mất rồi.

Cô như thế nào lại độc ác như vậy.

"Tôi mới mười tám tuổi, còn trẻ như vậy, làm sao chỉ bởi vì chúng ta lên giường không cẩn thận mang thai rồi để cho mình làm một bà mẹ trẻ được, nói không chừng sau khi sinh trên bụng còn có vết sẹo, tôi mới không cần. Mà tôi đi làm giải phẫu tại sao phải hỏi anh, đây là tôi giúp anh giải quyết vấn đề khó khăn, tất cả đàn ông không phải đều thích lên giường rồi phủi mông một cái chạy lấy người sao, tôi còn nhớ được lần đó không phải chính anh là người không nói một tiếng nào đã rời đi sao, đó rõ ràng là hành động không muốn tôi sinh con, huống chi bên cạnh anh còn biết bao mỹ nữ như mây trên trời, tin tưởng số phụ nữ muốn giúp anh sinh con đã chất đầy một xe tải rồi, thôi, chúng ta nói chuyện này làm gì, hiện tại anh nhanh chóng cho tôi một chút tiền đi, tôi muốn tiền mặt."

Trong lòng Thiển Hạ chỉ biết nói xin lỗi với bảo bảo trong bụng, cô như bây giờ chỉ là lời nói dối có ý tốt thôi.

Cô cũng không thể trơ mắt nhìn một nhà Vũ Tình thật sự phải chết với nhau.

"Em...em thật là một người phụ nữ vô tình, được, em nói đi, em muốn bao nhiêu tiền?"

Gặp lại được cô khiến anh rất vui mừng nhưng hiện tại chỉ còn lại chán ghét.

Anh xoay người, cảm thấy thì ra cô cũng là một người phụ nữ ham tiền tài thế tục như vậy khiến anh không chịu nổi, thế mà anh còn muốn niệm tình cô, suy nghĩ một chút thì cảm thấy thật đáng cười cợt.

"Vậy một trăm vạn đi, tôi sẽ không tham lam, nhưng mà tôi muốn nhận tiền mặt, anh có thể chuẩn bị tiền mặt cho tôi, nhưng tôi muốn hỏi anh, trước khi anh đưa tiền không phải sẽ điều tra chuyện đó sao?"

Vì muốn trộm bản kế hoạch kia nên Thiển Hạ muốn xác nhận. Nhưng cô cũng không thể nói thẳng, không thể làm gì khác hơn là vòng vo hỏi anh như vậy.

"Không biết, nếu là chính miệng đối phương nói ra được lý do thì tôi cũng không cần phải điều tra, ví dụ như cô, không có trải qua sự đồng ý của tôi đã đi làm giải phẫu sinh non, tôi chỉ hi vọng sau khi cô lấy được tiền cũng không cần xuất hiện trước mặt của tôi nữa."

Tần Trác Luân nói xong thì lập tức đi nhanh ra ngoài phòng làm việc chuẩn bị một trăm vạn tiền mặt cho Tô Thiển Hạ.

*


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.