Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 573: Chương 573: Tâm sự [3]




Chương 573: Tâm sự [3]

Editor: May

 

Bạn Phương Lộ, công ty Hải Hâm, đúng dịp như vậy, hẳn không phải là Cảnh Hảo Hảo chứ?

Đánh xong một vòng bài, Lương Thần tìm cớ, đi toilet, cầm di động, gọi cho trợ lý mình một cú điện thoại.

Sau khi gọi xong, Lương Thần cảm thấy mình giống như làm điều thừa, hiện tại Cảnh Hảo Hảo có Thẩm Lương Niên, cho dù thật là cô gây ra phiền toái này, cũng không tới phiên anh ra mặt giúp cô dàn xếp.

Lương Thần đứng ở trong toilet, hút một điếu thuốc, lúc đang chuẩn bị đi ra ngoài, di động trong túi vang lên.

Nhìn thoáng qua màn hình, là trợ lý gọi tới, tiếp nghe.

“Lương tổng, chuyện công ty Hải Hâm, thật là Cảnh tiểu thư xuất hiện sai lầm.”

“Chuyện đó, giải quyết thế nào?” Sau khi Lương Thần hỏi xong, nhất thời thầm mắng chính mình hỏi nhiều lời, 900 vạn, đối với Cảnh Hảo Hảo mà nói có thể không lấy ra được, nhưng đối với Thẩm Lương Niên, thật sự không phải là vấn đề gì lớn.

“Tựa hồ còn chưa có giải quyết, công ty Hải Hâm đã muốn lập án, ngày mai có thể sẽ hạ lệnh bắt người.”

Sự tình đã xảy ra vài ngày, lại có thể còn chưa có giải quyết? Chẳng lẽ, Thẩm Lương Niên không đủ tiền?

Lương Thần nhẹ nhàng nhíu mi tâm lại, sau đó anh phát hiện, đáy lòng mình còn chưa hiểu rõ sự tình, ngoài miệng đã thốt ra lời, bắt đầu xử lý phiền toái cho Cảnh Hảo Hảo: “Giúp tôi liên hệ tổng giám đốc Trần công ty Hải Hâm, tôi muốn gặp anh ta ngay bây giờ.”

Dừng một chút, Lương Thần nghĩ đến, Cảnh Hảo Hảo khẳng định không thích thiếu tiền anh, 900 vạn không phải là một con số nhỏ, nếu thật sự tài chính chỗ Thẩm Lương Niên xuất hiện vấn đề, số tiền này của anh, liền đại biểu chính mình là chủ nợ của Cảnh Hảo Hảo, quan hệ giữa hai người, liền trở nên không thuần khiết.

Cảnh Hảo Hảo và anh cùng một chỗ, khẳng định sẽ không được tự nhiên......

Hiện tại anh, không muốn dùng tiền, dùng bức bách để vây cô.

Anh muốn cho cô ở lại bên người của mình, nhưng là cam tâm tình nguyện.

Lương Thần trầm tư vài giây, lên tiếng nói: “Quên đi, trực tiếp giúp tôi đặt vé máy bay đi Nhật Bản, thuận tiện tra một chút công ty Nhật Bản hợp tác với công ty Hải Hâm là công ty nào, tôi muốn gặp tổng giám đốc của bọn họ.”

......

Cảnh Hảo Hảo đúng là vẫn còn chưa có gọi điện thoại cho Thẩm Lương Niên.

Nhưng cô cũng không muốn ngồi tù, phiền toái như vậy vây quanh lấy cô, hơn nữa không phải cô xuất hiện sai lầm, cô cũng không muốn cứ như vậy làm sơn dương chịu tội thay.

Cảnh Hảo Hảo yên lặng ỉu xìu hai ngày hai đêm, trong nháy mắt này, đột nhiên trở nên tràn ngập tinh thần.

Cô trước cầm lấy di động, gọi cho sân bay thành phố Giang Sơn một cú điện thoại, đặt một vé máy bay đi Nhật Bản. Sau đó gọi cho tổng giám đốc Trần một cú điện thoại, để ông ta cho mình một cơ hội, để chính mình đi Nhật Bản, thử thuyết phục khách hàng kia một chút, để bọn họ sắp xếp hợp đồng với công ty Hải Hâm một lần nữa.

Khách hàng Nhật Bản kia, là tổng giám đốc Trần hao hết tâm tư mới kéo được, hoàn toàn không dám đắc tội, sợ nhắc tới ký kết hợp đồng một lần nữa, hợp tác giữa hai bên sẽ thất bại, cho nên khi nghe được Cảnh Hảo Hảo nói như vậy, phản ứng đầu tiên của ông ta chính là cảnh cáo Cảnh Hảo Hảo nếu phá hư hợp tác, ông ta tuyệt đối sẽ khiến cô chịu không nổi.

Cảnh Hảo Hảo cúp điện thoại, tuy rằng cô không biết thành công hay không, nhưng đây là một cơ hội cuối cùng của cô, mặc kệ như thế nào, cô đều phải đi thử.

Cảnh Hảo Hảo trước làm một chút thức ăn cho mình, lấp no bụng rồi, sau đó thu thập đơn giản một vài đồ đạc, liền đi xuống lâu, đón một chiếc xe taxi, đi sân bay thành phố Giang Sơn.

......

Chuyến bay mười một giờ rưỡi của Cảnh Hảo Hảo chính thức cất cánh.

Chuyến bay Lương Thần, cách nhau hai tiếng, cũng cất cánh theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.