Chương 574: Tâm sự [4]
Editor: May
Xuống máy bay, Cảnh Hảo Hảo mới hơi có chút hối hận.
Thật không ngờ, nhiệt độ Nhật Bản thấp hơn thành phố Giang Sơn rất nhiều, cô mặc quần dài áo khoác dài, nhưng vẫn cảm thấy lạnh phát run như trước.
Đón một chiếc xe taxi, trực tiếp vào Tokyo, trước tìm một chỗ khách sạn ngủ lại, sau đó Cảnh Hảo Hảo dùng điện thoại của khách sạn, gọi một cú điện thoại cho người phụ trách hợp đồng của công ty Nhật Bản kia.
Điện thoại vang lên mấy tiếng, mới được người tiếp nghe, bên trong thực im lặng, có chút tiếng Nhật du dương truyền ra.
Cảnh Hảo Hảo không biết nói tiếng Nhật, đành phải dùng tiếng Trung nói: “Xin chào, tôi tìm Linh Mộc tiên sinh.”
“Xin hỏi, cô là?” Người nhận điện thoại, là biết nói tiếng Trung, tuy rằng ngữ điệu nghe có chút không đúng.
“Tôi là bên tập đoàn Hải Hâm của thành phố Giang Sơn phái tới, tôi muốn gặp Linh Mộc tiên sinh.”
“Xin chờ một chút.” Đầu kia điện thoại im lặng một lúc rất lâu, mới có âm thanh truyền tới: “Xin hỏi hiện tại cô ở đâu, Linh Mộc tiên sinh nói phái người đi đón cô.”
Cảnh Hảo Hảo báo tên khách sạn.
......
Cắt đứt điện thoại, qua khoảng hơn nửa tiếng, điện thoại khách sạn vang lên, là Linh Mộc tiên sinh phái người tới.
Cảnh Hảo Hảo đơn giản soi gương một chút, xác định quần áo mình chỉnh tề không có bại lộ gì, lúc này mới mang theo túi xách, đi xuống lầu.
Đón Cảnh Hảo Hảo là một người Nhật Bản trung niên nghiêm túc, nói ít, tươi cười cũng rất ít, nói tiếng Trung Quốc cũng rất tiêu chuẩn.
......
Xe lái hồi lâu, cuối cùng dừng ở trước một tiệm thoạt nhìn đặc biệt có ý vị.
Tài xế dừng xe xong, mở cửa xe: “Cảnh tiểu thư, đến.”
“Cám ơn.” Cảnh Hảo Hảo xuống xe, đánh giá hoàn cảnh chung quanh một chút, tao nhã thanh lịch.
“Mời vào trong.”
Tài xế mang theo Cảnh Hảo Hảo đi vào trong, đường hơi có chút khúc chiết, quẹo trái quẹo phải còn hành lang dài, tài xế mới đẩy một cánh cửa ra.
Phòng rất lớn, ở giữa đặt một chiếc bạc rất lớn, chung quanh vây đầy người, trên sân khấu phía trước, có mấy người phụ nữ xinh đẹp mặc kimônô, gảy ra nhạc khúc thần bí tao nhã.
Mọi người cũng không có bởi vì Cảnh Hảo Hảo tiến vào mà phân tâm, vẫn đang đánh bạc như trước.
Tài xế ý bảo Cảnh Hảo Hảo đứng ở một bên, chờ một lát, sau đó người liền giẫm chận đi tới trước chiếu bạc, thấp giọng hai câu bên tai một người đàn ông đang ngồi chính giữa, người đàn ông kia ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt có chút sắc bén, chỉ là rất nhanh liền dời đi, tiếp tục đánh bài.
Mà tài xế, đi trở về lần nữa, thấp giọng nói với Cảnh Hảo Hảo: “Cảnh tiểu thư, xin chờ một chút.”
Cảnh Hảo Hảo hơi gật gật đầu, tài xế liền đứng ở một bên.
Qua khoảng nửa tiếng, Linh Mộc tiên sinh đứng dậy từ trước chiếu bạc, người còn lại, vẫn vây quanh chiếu bạc chơi khí thế ngất trời như trước.
Bộ dạng Linh Mộc tiên sinh rất gầy, thoạt nhìn tuổi hẳn là năm mươi, mặc một thân tây trang màu xám nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác âm trầm.
Linh Mộc tiên sinh trực tiếp lướt qua Cảnh Hảo Hảo, đi đến sô pha một bên ngồi xuống, đánh giá Cảnh Hảo Hảo từ trên xuống dưới.
Ánh mắt ông ta như là dã thú, mang theo thị huyết bén nhọn, làm cho Cảnh Hảo Hảo không tự chủ được run rẩy.
Cảnh Hảo Hảo kìm lòng không đậu lui ra sau một bước, tựa hồ như vậy, có thể làm cho chính mình hơi an toàn một chút.
Linh Mộc tiên sinh nhìn hành động của Cảnh Hảo Hảo, mỉm cười, mở miệng: “Cảnh tiểu thư, hoan nghênh đến Nhật Bản.”
“Chào ngài, Linh Mộc tiên sinh.” Cảnh Hảo Hảo mỉm cười đáp lại, thật cẩn thận nói ra: “Tôi là đại diện công ty Hải Hâm, tới là muốn nói chuyện hợp đồng với Linh Mộc tiên sinh.”