Tổng Giám Đốc Đói Bụng: Thỏ Trắng Mở Cửa Đi!

Chương 45: Chương 45: Hai chúng ta không có gì, chết vì tình không thích hợp






Sáng sớm phòng khách trở lại yên tĩnh, không khí trở nên cực kỳ nặng nề. Thạch Thương Ly không lên tiếng một lúc lâu, giọng nói lạnh lùng thoát ra: “Loan Đậu Đậu, rốt cuộc là ai đang đùa ai? Dù có ngu ngốc cũng phải có mức độ chứ.”

Im lặng xoay người rời đi.

Loan Đậu Đậu uất ức, hốc mắt đỏ lên, không biết tại sao bị mắng trong lòng cô rất uất ức, uất ức đến nỗi nước mắt cũng phải rơi xuống. Khịt khịt lỗ mũi, một lúc sau mới phản ứng được.......

Không đúng! Rõ ràng là cô muốn phạt hắn, tại sao lại biến thành hắn đúng cô sai rồi chứ? Mẹ kiếp đây là dạng lừa bịp trong xã hội à?

Loan Đậu Đậu vừa tùy tiện mắng vừa đánh răng rửa mặt, vừa mới mở cửa đã sợ choáng váng.......

Người đứng ở cửa cũng sợ choáng váng, sau đó.......giọng nói kinh thiên động địa vang lên.

“Đậu xanh nhỏ sao cô lại ở nhà hắn? Rốt cuộc tối hôm qua các người đã làm gì? Tôi mới đi mấy ngày cô đã muốn làm Hồng Hạnh treo tường, đội cho tôi chiếc nón xanh như vậy?”

“Khụ khụ!” Sắc mặt Loan Đậu Đậu trắng bệch, ngăn người đang bóp cổ tay cô: “Bọ Hung, anh buông tay ra! Anh muốn mưu sát sao!”

Thạch Lãng tức giận xanh cả mặt, cực kỳ tức giận: “Đúng! Tôi muốn giết cô rồi tự sát!”

Loan Đậu Đậu trợn mắt: “Hai chúng ta không có gì, chết vì tình không thích hợp lắm!”

“Tôi mặc kệ!” Thạch Lãng tức giận giậm chân, ánh mắt hình viên đạn: “Tôi muốn cô làm bạn gái của tôi, chúng ta sẽ ở cùng nhau, không ai có thể ngăn cản, về sau chúng ta kết hôn sinh một đội banh cứu vớt đội bóng Trung Quốc!”

Đội bóng Trung Quốc có quan hệ với tôi sao?

Đậu Đậu an ủi vỗ vỗ bờ vai của hắn, tình ý sâu xa: “Lý tưởng của anh rất lớn nhưng chọn sai người rồi. Tôi không thích anh......”

“Tại sao cô không yêu tôi? Tôi tốt như vậy, đẹp trai phong lưu phóng khoáng, một người đàn ông chung tình một trăm phần trăm, cô đốt đèn lồng tìm khắp nơi cũng không tìm thấy người thứ hai đâu, tại sao cô không yêu tôi? Cô nói đi, cô nói đi!” Bọ Hung muốn đánh nhau rồi!

Trước khi đi công tác còn tình một đêm, bây giờ lại không biết xấu hổ nói mình chung tình nữa chứ?

“Bạn Bọ Hung, áo mưa hương xoài tôi chuẩn bị cho anh trước khi đi còn chứ!”

“À?” Thạch Lãng bừng tình hỏi: “Khó trách dùng không thoải mái, không đúng cỡ, cậu bé của tôi không nhỏ như vậy.......”

Loan Đậu Đậu.......(Đây không phải là trọng điểm có được hay không!)

Ánh mắt u oán của Thạch Lãng nhìn chằm chằm cô, giọng trầm trầm vang lên: “Nói mau cô yêu tôi, cô yêu tôi yêu đến chết đi sống lại, xa tôi cô sẽ không sống nổi.”

Đậu Đậu co quắp miệng: “Anh xem ti vi nhiều quá rồi sao? Tôi thật sự không thương anh, đừng làm ồn nữa.”

“Vậy cô nói đi tại sao cô không yêu tôi? Cô nói đi, cô nói đi, cô nói đi!” Thạch Lãng giống như con mèo xù lông.

Loan Đậu Đậu im lặng nhìn trời xanh, một lúc sau mới nói: “Anh không phải kiểu người tôi thích! Tôi thích người không lăng nhăng, tóc ngắn, công việc nghiêm túc, có cảm giác là một người đàn ông ngọt ngào có trách nhiệm.”

Sắc mặt Thạch Lãng xanh mét, uất ức mở miệng: “Vậy từ nay về sao tôi không lăng nhăng vẫn không được sao?” Ngón tay nắm tóc: “Thực sự chỉ thích tóc ngắn sao?”

Loan Đậu Đậu hung hăng gật đầu! Bọ Hung yêu tóc của mình như mạng, bảo hắn cắt tóc, đừng hòng mơ tưởng!

Sắc mặt Thạch Lãng không tốt chút nào, hít sâu một hơi, ngẩng đầu nghiêm túc: “Cô yên tâm đi, tôi nhất định sẽ trở thành người đàn ông tốt nhất. Cũng sẽ trở thành người đàn ông đầu tiên!”. Với kinh nghiệm của hắn đậu xanh nhỏ chỉ là một con cá nhỏ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.