Sắc mặt Thạch Thương Ly tối sầm một nửa. “Không nói được tiếng Nhật thì cũng đừng làm mất mặt như vậy!”
Mẹ nó! Bà đây không phải là không có nhiều chất dinh dưỡng thì khó xem! Đôi tay chống nạnh,ngẩng đầu ưỡn ngực, sức mạnh tràn đầy: “Ai nói tôi không biết tiếng Nhật?Tôi nói Anime, ether.......”
Nửa gương mặt còn lại của hắn cũng tối sầm.......
Từng bước từng bước ép sát, đến gần cô, khom lưng, đôi tay chống lên ghế sa lon, bao cô trong lồng ngực, cúi đầu dựa vào rất gần cô, hơi thở nóng bỏng phả vào mặt cô. Vốn chỉ muốn đi uống cà phê không nghĩ tới lại gặp cô, càng không nghĩ tới cô lại nói xấu hắn sau lưng như vậy.
Cơ thể Loan Đậu Đậu khẽ rụt lại, trợn to mắt nhìn hắn đi tới, da mặt rất trắng, lỗ chân lông rất nhỏ! Sao lại tốt như vậy! Sống mũi cao, đôi môi mỏng gợi tình, không có son bóng nhưng vẫn đỏ tươi làm cho người ta muốn cắn một cái.
Trên người của hắn có có mùi đặc trưng của đàn ông, uy nghiêm không khỏi làm cho người ta cảm thấy an tâm.
Thạch Thương Ly im lặng nhìn gương mặt cô, khuôn mặt xinh đẹp, lông mi dài, đôi mắt to đen láy không ngừng chuyển động. Chỉ là ngoài trí thông minh không cao cô không có gì nổi bật.
Loan Đậu Đậu nháy nháy mắt, đôi tay che trước ngực, cảnh giác nói: “Tôi, tôi, tôi, không phải chỗ, anh, anh đừng nghĩ........”
Trán Thạch Thương Ly nổi gân xanh, khuôn mặt hoàn mỹ nhăn nhó!
Bùm.......
Ngoài cửa phát ra tiếng động, sau đó nghe thấy giọng nói đáng yêu thét chói tai: “Oh, office, sexy!”
Khóe miệng Loan Đậu Đậu co quắp, ánh mắt xuyên qua bờ vai hắn thấy người đàn ông tóc dài ngang vai đứng ở cửa, khuôn mặt bảnh bao quần áo chỉnh tề, bên cạnh là một túi hành lý lớn.......
Kỳ quái hơn là tại sao tóc hắn lại có chỗ đỏ chỗ xanh lá chỗ canh dương? Hắn ta là cây thông noel sao?
Thạch Thương Ly quay đầu lại nhìn hắn giống như ngáp phải ruồi, nhíu mày lạnh lùng nói: “Sao em lại quay về?”
Cây thông noel uốn éo cái mông, đi tới, ánh mắt vẫn nhìn Loan Đậu Đậu “Nếu không phải ông già lạnh lùng ép em, anh cho rằng em sẽ tự nguyện về đây sao, tất cả con gái ở đây đều là hạng A!”
A! Loan Đậu Đậu cúi đầu liếc nhìn của mình một cái, không phải A, ít nhất cũng là A+!
Thạch Thương Ly vòng qua hắn ta đi tới bàn làm việc ngồi xuống, giọng nói lạnh lùng: “Đã quay về vậy ngày mai đến công ty báo cáo, em cũng có thể đứng đắn lại một chút.”
Cây thông noel xì mũi xem thường: “Sở thích tán gái của em vẫn vậy, không đứng đắn được!” Khom lưng lấy từ trong hành lý ra một chiếc váy Ba Tư ném cho Loan Đậu Đậu: “Đây là quà ra mắt với cô.”
Ánh mắt Loan Đậu Đậu sáng lên, sờ sờ váy, cảm thấy không tệ, chất lượng rất tốt. Không nghĩ tới cây thông noel tốt như vậy, chỉ là.......hình như ngực hơi lớn.
Cây thông noel nhìn ra sự nghi ngờ của cô, vô tội lẩm bẩm: “Cực kỳ lớn, dù gì vẫn có thể mặc áo ngủ. Sao tôi biết anh ấy đổi thư ký còn nhanh hơn đổi người yêu chứ, ánh mắt ngày càng kém, thư ký trước dù gì cũng cỡ D, lần này ngay cả A cũng không được!”