Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 396: Chương 396: Phân tách




Những thứ cô nói tất nhiên không phải là người khác không nghĩ tới, nhưng để có thể tổng hợp, phân tích và trình bày ra trong thời gian ngắn một loạt những khía cạnh vừa rồi thì chắc không có mấy người có thể. Đặc biệt là ý tưởng cuối đã mang đến cho Dương Tuấn Vũ không ít ý tưởng hay.

Hắn nhận ra mình đã quên mất rằng hệ thống lực đẩy cảm biến khí động nếu quá tiên tiến thì còn có một hệ thống ngon ăn hơn đó chính là hệ thống cánh quạt siêu nhỏ như Tuệ Mẫn vừa nêu ra. Hắn cảm thấy nếu trong thời điểm này, việc sản xuất ra hệ thống cảm biến khí động liên kết với hệ thống điều khiển tinh vi hàng trăm xi lanh kia có vẻ như hơi vượt quá thời đại.

Trong khi căn cứ của hắn chưa thực sự mạnh, tốt nhất nên hạn chế tung những công nghệ quá tiên tiến ra ngoài. Mặc dù hắn tự tin vào bảo mật thế kỷ 22 thật đấy, nhưng dù sao nó cũng là do con người làm ra, ai mà biết được có tên biến thái nào có khả năng phá giải hay không chứ? Tốt nhất cứ cẩn thận một chút vẫn hơn.

Đồng thời cũng đúng như Tuệ Mẫn nói, hệ thống khí động này hắn cũng mới liên kết với hệ thống điều khiển xy lanh kia, việc có đảm bảo an toàn 100% hay không hắn đúng là không dám vỗ ngực thực hiện. Mà việc chỉ cần có một vụ tai nạn hi hữu xảy ra trên thế giới thôi cũng có thể khiến cho sản phâm mới lạ này bị lên án và tẩy chay. Tốt nhất cứ lúc nào chắc chắn thì hãy làm.

Quay sang nhận thấy ánh mắt Katherine, hắn cũng nhận được lời khuyên tương tự như thế. Gật

đầu hắn nói:

- Tốt lắm. Tuệ Mẫn rất khá. Đồng thời cô cũng cho tôi hiểu được, có lẽ hệ thống cảm biến khí động kia chưa thực sự tốt, và đủ an toàn, vì vậy, trước mắt chúng ta cứ sản xuất hệ thống cánh quạt siêu nhỏ đi.

Các vị cùng đừng lo lắng khi quyết định thay đổi đột ngột này, về cơ bản thì nó vẫn sẽ giống như những gì tôi vừa trình bày. Cụ thể hơn, sau này sản xuất ra mẫu thử tôi sẽ phát thiếp mời cho các vị tới kiểm chứng. Được chứ?

- Được.

- Nhất trí.

Đừng nói đùa, kể cả Dương Tuấn Vũ có muốn sản xuất một chiếc xe bay với cái cánh quạt như trực thăng thì họ cũng ủng hộ, bởi vì hiện tại trên thế giới còn chưa có chiếc xe bay nào ra hồn.

Riêng việc giữ được nó cách mặt đất mấy mét trong 1 phút đã là cả một thử thách rồi chứ đừng nói đến là di chuyển tự do thoải mái được. Huống hồ thứ cánh quạt mini này nếu thật sự có thể gập duỗi thoải mái, gọn gàng thì đúng là một kiệt tác rồi. Còn thứ công nghệ tương lai kia thôi thì để tương lai nói.

Thấy mọi người đều gật đầu hài lòng kèm với đó là ánh mắt đã biến hóa, từ thương hại đã chuyển thành xem trọng, Tuệ Mẫn rất vui vẻ cúi đầu cảm ơn mọi người.

Tiếp đến là màn ký hợp đồng của Dương Tuấn Vũ và Katherine đại biểu cho sự hợp tác của hai tập đoàn.

Sau khi xong việc, cảm thấy mọi chuyện tạm thời đã ổn, Dương Tuấn Vũ nói:

- Các vị cũng đã mệt mỏi rồi có thể về nghỉ ngơi trước, trưa và tối nay xin phép để Thịnh Thế chúng tôi khoản đãi. Đã tới đây rồi cũng nên thư giãn một chút, ngắm rừng, ngắm biển thưởng thức xem khu du lịch bãi Cát Bạc của chúng tôi có tốt không, sau này còn cần nhờ các vị góp ý nhiều.

Katherine sao không biết hắn đang muốn đuổi khéo mình, cô mỉm cười gật đầu:

- Để chủ tịch đã phải hao tâm tổn trí rồi, vậy chúng tôi xin phép rời đi trước.

...

Sau khi tiễn đoàn cao tầng của Volkswagen rời đi, Dương Tuấn Vũ yêu cầu mọi người ở lại tiếp tục thảo luận, hắn rất muốn biết trong vòng hai tháng không có sự quản lý của hắn cũng như của Vân Tú thì công ty đã thành cái dạng gì rồi.

Công tác tổng hợp và tóm tắt tạm thời được giao cho Lâm Tiểu Di, vì thế, ngay khi mọi người ngồi ổn định, cô lên tiếng:

- Tôi xin phép được báo cáo.

Dương Tuấn Vũ gật đầu:

- Được.

- Tình hình doanh thu của chúng ta trong quý vừa rồi tiếp tục tăng trưởng theo dự tính là 5%. Trong đó các bộ phận đều tiếp tục duy trì mức doanh thu ổn định của mình so với các tháng trước, duy chỉ có sản phẩm xe đạp, xe máy và motor vẫn đang đà tăng mạnh sau khi tập đoàn chấp nhận xuất khẩu chúng ra nước ngoài.

Tuy vậy, hiện tại ở một số quốc gia đã có những mẫu mã xe tương tự, tuy chức năng còn kém hơn

không ít nhưng thay vào đó là giá rẻ, vì thế nhiều khả năng trong thời gian tới sẽ xảy ra tình trạng cạnh tranh thị trường.

- Ừm, việc này cũng nằm trong dự tính thôi, mọi thứ bây giờ hàng thật giả đều lẫn lộn, người dân họ cũng chỉ quan tâm thứ rẻ mà thôi. Tuy vậy, những người cần trải nghiệm chân chính, tốt đẹp nhất thì họ vẫn sẽ mua xe của chúng ta.

Các mẫu xe trong thời gian tới có thể không cái tiến nhiều về tính năng nhưng ngoại hình và màu sắc thì nên khiến chúng trở thành độc đáo để thu hút người mua. Đội ngũ thiết kế và đồ họa ổn chứ? Có cần tuyển thêm thì cứ tuyển thêm, riêng bộ phận này càng nhiều người sẽ càng có thêm những ý tưởng táo bạo, độc đáo, vì thế tiền lương có thể xem xét tăng lên một chút.

- Vâng.

- Tình hình mạng 5G đã tiến hành tới đâu rồi?

Tiểu Di lấy ra một tập tài liệu rồi phát cho mọi người.

Dương Tuấn Vũ xem qua thì thấy khá hài lòng, tiến độ này đã là rất nhanh rồi.

Tiểu Di tiếp tục báo cáo:

- Hiện tại thiết bị hạ tầng của Thịnh Thế đã chuẩn bị hoàn thành, dự kiến không quá 1 tuần nữa sẽ được bàn giao, khi đó chúng ta sẽ ngay lập tức trải nghiệm và sử dụng mạng 5G vào trong công việc.

- Ừ, sử dụng sớm ngày nào hay ngày đấy. Tuy tốc độ mạng hiện tại đối với đa số mọi người đã rất cao nhưng đối với bộ phận lập phần mềm và quản trị mạng còn chưa đủ.

- Vâng.

- Theo như dự kiến ở đây thì cần 1 năm mới phủ sóng được mạng 5G tới khắp toàn tỉnh Vĩnh Hà sao? Như thế quá chậm, Tiểu Di, chị liên hệ với Tùng Khôi Kỳ bảo cậu ta tập trung nhân công hoàn thiện dự án này càng sớm càng tốt. Còn tiền lắp cơ sở hạ tầng này chúng ta sẽ chi trả toàn bộ, sau này một mình độc bá mạng 5G còn sợ không đòi lại được vốn sao? Đừng trông chờ vào các công ty viễn thông khác.

- Vâng. Đã rõ.

- Mạng 5G này một khi đã phát triển nó sẽ cần một đội ngũ chuyên nghiệp phụ trách, tôi nghĩ chị nên chủ động tách riêng nó ra thành một công ty viễn thông phụ thuộc tập đoàn, và chị Tiểu Di chuyển qua phụ trách riêng mảng này, chị thấy sao?

Lâm Tiểu Di nghe hắn nói vậy thì có chút phân vân, nhìn về phía chồng mình nhận được nụ cười và cái gật đầu cổ vũ của anh thì cô cũng quyết tâm thử sức với vài trò mới này:

- Vậy xin cảm ơn chủ tịch, công việc ở Thịnh Thế Mobile tôi sẽ thu xếp.

- Ừm, hiện tại tập đoàn chúng ta càng ngày càng lớn mạnh và có nhiều mảng mới, tôi biết các anh chị đều là người tài giỏi nhưng nếu để công việc chồng chéo, một mình chưởng quản quá nhiều lĩnh vực sẽ dẫn tới không đủ tinh lực (tinh thần, khí lực) mà sinh bệnh.

Tốt nhất mỗi người chỉ cần chuyên sâu một mảng là được. Còn về phần các phần khác mọi người có thể tiến cử nhân tài xứng đáng, nếu vượt qua khảo nghiệm của tôi thì có thể giữ chức giám đốc. Ý kiến của mọi người thế nào?

Nghe Dương Tuấn Vũ nói vậy mọi người cũng cảm thấy rất đúng, bọn họ nhiều khi cũng rối tung rối mù cả lên. Có ai ở đây ngay từ đầu đều là chuyên gia về lĩnh vực nào đó chứ?

Nhưng mà khi vào Thịnh Thế công việc đa dạng luôn tới tay, cứ một thời gian ngắn lại phải học cái mới trong khi cái cũ còn chưa phát huy hoàn toàn sức tăng trưởng, đây cũng chính là tâm bệnh mà họ đã tích lũy từ lâu, bây giờ nghe chủ tịch nói thế tất nhiên là vô cùng vui mừng.

Lê Khôi đi đầu, hắn chính là người bị luân chuyển nhiều nhất, tuổi cũng đã tới đoạn trung niên, có lòng nhưng sức lực cũng không đủ để chạy theo quá nhiều thứ mới mẻ rồi, nhiều khi đầu óc hắn cố nhồi nhét thứ mới nhưng mười chỉ được một, rất chi là phiền muộn a:

- Tôi đồng ý.

Có người đi trước, mọi người cũng không ngại ngùng mà đều gật đầu đồng ý.

Dương Tuấn Vũ cũng cảm thấy hơi có lỗi, thời gian đầu đúng là tập đoàn khó khăn mà hắn lại rất thiếu nhân tài có thể tin dùng, thành thử ra việc lớn nhỏ gì đều tới tay những người này làm, họ đúng là đều hoàn thành tốt nhưng không phải quá xuất sắc, điều này hắn đã nhìn ra trong mắt nhưng không hề oán trách.

Nhưng từ một, hai, ba... cho tới bảy công ty con, tới bây giờ Thịnh Thế đã ra dáng một tập đoàn đa công nghệ rồi, trong khi chính thức họ chỉ có 4 giám đốc chuyên trách, còn lại đều là kiêm nghiệm. Đã tới lúc cho thêm những nhân tài mới được xông pha tung hoành vùng trời bao la rộng lớn kia, chia sẻ bớt gánh nặng cho đàn anh đàn chị đi trước.

Dương Tuấn Vũ đang tính chia tách hoàn các công ty ra theo mỗi sản phẩm mà nó sản xuất, chính thức chuyên biệt hóa hoàn toàn các lĩnh vực để mỗi người chỉ chuyên tập phát triển một thứ, có như vậy họ mới hoàn toàn phát huy được tài năng của mình.

Hắn đứng dậy, viết lên tấm bảng fooc mica trắng (bảng viết bút dạ) ra tên lần lượt từng công ty đi kèm từng sản phẩm chuyên biệt cùng với giám đốc phụ trách.

1. Thịnh Thế Consumer Electronic (Đồ điện tử dân dụng: tivi, tủ lạnh, máy vi tính, laptop, điện thoại...)?

2. Thịnh Thế Visonet (mạng xã hội) – Trần Bằng

3. Thịnh Thế Transporter (Vận chuyển người và đồ vật) – Lê Khôi

4. Thịnh Thế Tourism and Marine (Du lịch và hàng hải)– Đông Nghi

5. Tuyến Yên Restaurant (Nhà hàng) – Giang Tấn và Lan

6. Thịnh Thế Transport (Phương tiện giao thông: xe đạp, xe máy, motor, fly car)?

7. Thịnh Thế Electonic Energy (Năng lượng điện: siêu tụ điện) -?

8. Thịnh Thế Research Institute (Viện nghiên cứu)?

9. Thịnh Thế Telecoms (Viễn thông 5G và hơn thế) – Lâm Tiểu Di.

10. Thịnh Thế Airline (Hàng không dân dụng)?

11. Thịnh Thế Space (Vũ trụ)?

12. Thịnh Thế Master Device (thiết bị quản lý – AI – trí tuệ nhân tạo): Dương Tuấn Vũ.

Cho tới khi Dương Tuấn Vũ viết xong và đứng qua một bên thì mọi người mới hít một ngụm khí lạnh, đến họ cũng không để ý tập đoàn của mình đã có nhiều công ty con, nhiều sản phẩm tới như vậy, thì ra họ đã kiêm nghiệm nhiều thứ đến như vậy, 4 người quản lý công việc của 12 công ty, đây là khái niệm gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.