Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Không được, hôm nay nếu anh không nói rõ ràng, em cũng không để cho anh đi!” tính khí công chúa vừa lên tới, thất thường làm cho người đau đầu.
“Ngày khác đi, hôm nay không có tâm tình.” Anh dùng sức hất tay của cô ra, mở cửa xe ngồi vào, xích một tiếng khởi động động cơ nghênh ngang mà đi...
Anh chỉ muốn dùng gông xiềng hôn nhân ép tình cảm của mình đi vào góc chết, từ lúc đáp ứng với Du Tĩnh Nhã, liền dự liệu được hôm nay can qua, chỉ vì cô là cô gái thông thường, anh cũng không phải người đàn ông bình thường.
Trong lòng phiền não buồn bực, Diệp Bắc Thành học theo giọng của ba anh chất vấn mình: “Con rốt cuộc còn vì cô ta hoang đường tới trình độ nào?”
Trong lúc đột nhiên đau lòng, anh tự hỏi tự trả lời: “Vì cô ta, có thể buông bỏ tất cả.”
...
Ban đêm mờ mịt, còn có một người lăn lộn khó ngủ, Du Tĩnh Nhã nằm ở trên giường, lặp lại suy tính, tối nay Diệp Bắc Thành đối mặt công kích của người nhà, có thể thật xong đời hay không?
Một lần kia bồi anh tham gia yến hội, nghe lén anh và một người phụ nữ khác nói chuyện, cô rất rõ ràng so với gia đình của cô, áp lực của anh tuyệt đối như núi đè...
Cô Du Tĩnh Nhã trước giờ không can thiệp vào chuyện người khác, có thể anh không giống vậy, anh là một người đàn ông dù kết hôn cũng sẽ bị truyền thông đua tranh đưa tin dẫn tới một phen náo động.
đang lúc nghĩ ngợi, điện thoại di động bên gối đột ngột vang lên, cô nghi ngờ bắt vào tay nhìn một cái, nghĩ muốn Tào Tháo thì anh liền đến.
“Này, là anh sao?” Cô thận trọng hỏi, trong lòng thỉnh thoảng thay anh toát mồ hôi.
“Đi ra nói.” Diệp Bắc Thành đơn giản nói ba chữ.
“A? Đi ra? Có ý gì?” Du Tĩnh Nhã có chút không rõ được đầu mối.
“Tôi ở trước cửa nhà cô.”
“...” Dùng sức nuốt nước miếng một cái, cô đè thấp giọng khổ sở nói: “Trễ lắm rồi, có chuyện gì ngày mai nói không được sao?”
Đã gần mười một giờ, lúc này nếu cô đi ra ngoài, cô còn có thể trở vào sao?
“Không được.”
“Tại sao?”
“Tâm tình tôi không tốt.”
Diệp Bắc Thành cho Du Tĩnh Nhã ấn tượng vẫn luôn thật ôn văn nho nhã, đây là lần đầu tiên, cảm thấy thật ra anh thật bá đạo.
“Anh có lầm hay không, tâm tình anh không tốt, anh cũng phải băn khoăn là tôi có rãnh hay không chứ? Anh cũng biết...”
lời cô còn chưa dứt, lập tức bị người nào đó cắt ngang: “Cho cô thời gian năm phút chuẩn bị, quá hạn không chờ!”