Tổng Giám Đốc, Tôi Không Bán

Chương 26: Chương 26: Ánh mắt lạnh lùng






Tuy nhiên dọc theo đường đi cô đã chuẩn bị tốt để tiếp xúc với người lạ, nhưng khi bắt đầu lại có chút khó khăn với cô, cô là một người rất bảo thủ,lúc cùng Lục Hàng yêu đương, bọn họ cũng chỉ là bắt tay mà thôi, hiện tại muốn cô choàng cánh tay người đàn ông xa lạ. . . Thực là có chút xấu hổ. Nhưng là vì công việc cô cũng chỉ có thễ đi bên cạnh Mạc Tử Hiên, kiên trì, nhẹ nhàng choàng qua cánh tay Mạc Tử Hiên, thẳng sống lưng, trên mặt mang tự tin mỉm cười.

Mạc Tử Hiên hơi nhéo mi, mắt liếc qua cánh tay bọn họ một cái, nhìn cô gái này tựa như choàng qua tay hắn, nhưng kì thực cánh tay bọn họ căn bản không có đụng chạm với nhau. Khóe miệng của hắn nhấc lên quét xuống không dễ dàng phát hiện vẻ cười lạnh, không biết cô gái này là cố ý ở trước mặt hắn tạo vẻ thanh thuần, hay thật sự là thanh thuần đây? Một cánh tay kia của hắn đút vào túi, chậm rãi hướng Đế Hào Tửu đi đến.

Vũ Vi sóng vai cùng Mạc Tử Hiên cùng nhau bước đi.

Yến hội tại đại sảnh lầu hai của Đế Hào Tửu, trong đại sảnh một đèn thủy tinh được treo ở giữa đại sảnh đem trọn gian phòng chiếu rọi sáng như ban ngày.

Bước vào trung tâm của Yến hội sẽ có mấy người phục vụ, trong tay các cô có bưng rượu đỏ,điểm tâm cùng đĩa trái cây.

Vũ Vi cùng Mạc Tử Hiên là tuấn nam cùng mỹ nữ, mới vừa tiến vào yến hội liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người ở đây, trong lúc này các ánh mắt phức tạp tất cả đều tập trung trên người mưa Vi, hâm mộ, ghen tị còn có hận.

Trên mặt Vũ Vi thủy chung treo một mỉm cười nhàn nhạt tự tin thản nhiên nghênh đón ánh mắt của mọi người hướng tới cô, bỗng dưng cô cảm giác được một ánh mắt mang theo căm hận thẳng tắp bắn về phía cô, ánh mắt kia tựa như muốn dùng lưỡi dao sắc bén đâm vào mặt của cô, để cho đôi má cô vô cùng đau đớn, cô hơi hơi nhéo mi, đây là lần đầu tiên cô tham gia yến hội như vậy, lại không có đắc tội với bất luận người nào, làm sao lại có người dụng loại ánh mắt đó nhìn cô a?Cô không khỏi theo tầm mắt căm hận này nhìn lại, thời điểm cô nhìn thấy đôi má đối phương, mỉm cười trên mặt nhất thời cứng đờ, hai tay cô nắm chặt thành quả đấm, vẻ mặt lạnh lùng quay lại nhìn đối phương. . . .

Ánh mắt lạnh lùng kia chính là Sở Xa!

Lúc này, Sở Xa mặt một bộ lễ phục màu trắng cùng Lục Hàng mặc tây trang màu sám đứng cạnh nhau, trong tay cô ta bưng một ly rượu đỏ, trên mặt treo một mỉm cười vô cùng tốt cùng cô gái bên cạnh trò chuyện,khóe mắt Sở Xa nhưng là phóng xuất từng đạo căm hận lườm cô, ánh mắt kia tựa như hận không thể giết chết cô cho hả hận.

Trước đây Sở Xa đoạt bạn trai của cô, lại làm mẹ cô tức giận đến ngất đi, bây giờ lại dùng loại ánh mắt này nhìn cô sao?!

Vũ Vi nhíu hai mắt lại, lạnh lùng quay lại nhìn Sở Xa, lúc này cô cảm thấy Lục Hàng cùng Sở Xa cực kỳ xứng, thật là trời đất tạo nên một đôi Cẩu Nam Nữ, đều đê tiện vô sỉ như nhau!

Lúc này,cô thật sự muốn chạy đến trước mặt Sở Xa hung hăng tát cho cô ta hai bạt tay, cho hả mối hận trong lòng cô!

Nhưng cô không có làm như vậy, bởi vì Mạc Tử Hiên đứng ở cạnh cô, bởi vì cô muốn giữ đúng phẩm hạnh chính mình.

Lúc cô thu hồi tầm mắt lại phát hiện Mạc Tử Hiên đã không còn ở bên cạnh cô, mà cách xa cô vài bước đi, trong tay bưng rượu đỏ cùng một người đàn ông trung niên tán gẫu thật vui.

Vũ Vi luôn không thích tiếp xúc cùng người nhiều,thấy Mạc Tử Hiên đang cùng những người khác tán gẫu vui vẻ, cô hướng ban công đại sảnh đi đến, cô muốn hô hấp một chút không khí trong lành,xua tan nỗi khó chịu trong lòng.

Mạc Tử Hiên cố ý đi về phía trước vài buớc cùng Đồng Vũ Vi duy trì một khoảng cách nhất định, hắn là muốn nhìn xem coi Đồng Vũ Vi có giống như những cô gái khác bám dính lấy hắn hay không.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.