Tuy hắn mỉm cười nói chuyện cùng người đàn ông trước mặt,nhưng khóe mắt hắn lại chung thủy nhìn chằm chằm Đồng Vũ Vi. Hắn không tin, hắn tổng giám đốc cao cao tại thượng của Mạc thị. Đồng Vũ Vi lại lạnh lùng với hắn.
Nhưng khi hắn nhìn thấy bóng dáng Đồng Vũ Vi nhỏ gầy hướng ban công đi đến, trên mặt hắn vẫn treo một nụ cười tự tin nháy mắt cứng đờ. Đồng Vũ Vi lại coi như không có hắn!
Hắn lễ phép hướng người đàn ông trước mặt cười, "Thực xin lỗi, tôi còn có việc." Nói xong, hắn xoay người hướng ban công đi đến.
Vũ Vi thật cẩn thận dẫm đáy giày cao gót xuống đi đến ban công, khi cô đi đến ban công, cô phát hiện không biết từ lúc nào thì Sở Xa đã đứng tại ban công cách đó không xa, bưng ly rượu trên mặt nở nụ cười đang cùng mấy cô gái cao qúy xinh đẹp lộng lẫy trò chuyện. Ẩn dấu trong vẻ tươi cười đó của cô ta là mỉm cười đắc ý.
Cô dám khẳng định, Sở Xa là cố ý làm như vậy trước mặt cô!
Bước chân cước bộ về phiá trước của Vũ Vi thoáng dừng một chút, sau đó thẳng sống lưng, đi nhanh về phía trước, đối mặt với sự khiêu khích trắng trợn của Sở Xa, cô làm sao có thể vì sợ hãi mà lùi bước!
Khóe mắt Sở Xa nhìn chằm chằm vào Vũ Vi, mắt thấy Vũ Vi càng ngày càng gần cô ta, sắc mặt cô ta càng ngày càng khó coi, trong lòng tức giận lại càng thẳng tắp bay lên!
Vốn cô ta cùng Lục Hàng cao hứng khi tới nơi tham gia yến hội này,định mượn cơ hội này giới thiệu Lục Hàng quen biết một số nhân vật nổi tiếng trong xã hội, nâng cao danh tiếng của Lục Hàng một chút, hôm nay cô ta đặc biệt trang điểm nổi bật nhất, mốt nhất, cũng gây chú ý nhất, cơ hồ tầm mắt hấp dẫn mọi người ở đây, nào ngờ lúc cô ta đang đắc ý , thì tầm mắt của mọi người lại bị người khác hấp dẫn hơn.
Kỳ thật đây vốn không tính là đại sự,nhưng người cướp đi sự hào quang của cô ta lại là Đồng Vũ Vi!
Dựa vào cái gì?
Đồng Vũ Vi chỉ là con gái riêng bị ba cô vứt bỏ mà thôi, chỉ là một cô gái nhà nghèo, nhưng lúc này trên người Đồng Vũ Vi đều là hàng hiệu, ngay cả vòng đeo tay cũng giá trị trăm vạn, trên người cô lại phát ra một loại hơi thở mê hoặc.Quan trọng là bạn trai đi bên cạnh cô, còn anh tuấn hơn cả Lục Hàng, còn có tiền hơn cả Lục Hàng!
Bất luận kẻ nào vượt qua cô ta điều được, chỉ riêng Đồng Vũ Vi là không được, cô là đại tiểu thư Sở gia, sao lại có thể để cho một con nghiệt chủng hạ bệ?
Mắt thấy Đồng Vũ Vi đi đến sân thượng, cô ta không khỏi nắm chặt ly rượu trong tay, bên trong đôi mắt đẹp quét xuống tối tăm chớp lóe rồi biến mất, cô ta hướng ban công nơi các tỷ muội, cực kỳ tự nhiên tham gia nói chuyện phiếm với các cô.
Mắt thấy Đồng Vũ Vi ngẩng đầu ưỡn ngực đi qua cô ta, trên mặt tươi cười nháy mắt cứng đờ, trong lòng ghen ghét nháy mắt bay lên đến điểm cao nhất,cô ta tao nhã bưng rượu đỏ, nhìn mấy người tỷ muội trước mặt, chậm rãi mở miệng nói, "Thật là kỹ nữ, nhanh như vậy đã tìm được đàn ông giàu.Tôi khinh thường phụ nữ bám cành cao." Nói xong, bên khóe miệng cô ta treo nụ cười đắc ý nhìn Đồng Vũ Vi, cô ta cố ý thoáng gia tăng thanh âm, để cho tất cả mọi người ở trong đại sảnh có thể nghe được lời cô ta nói. Đến tham gia yến hội đa số đều là người nổi tiếng và thiên kim, ngày thường mọi người cũng rất quen thuộc, Đồng Vũ Vi tuy lạ mặt nhưng cực kỳ hấp dẫn ánh mắt mọi người,nên cô ta không cần nói ra tên thì mọi người cũng có thể biết cô ta đang nói tới ai.
Một bàn tay cô ta khoanh trước ngực, chờ đợi Đồng Vũ Vi ở trước mặt mọi người mất mặt.
Quả nhiên lời của cô ta vừa dứt, ánh mắt tất cả mọi người trong đại sảnh đều rơi vào trên người Vũ Vi , vẻ mặt khinh thường nhìn Vũ Vi từ trên xuống dưới.