Mà lúc này Sở Xa nhân cơ hội này lấy miếng băng vệ sinh vẫn nhét trong miệng mình ra, cô nôn khan mấy tiếng.
Mạc Tử Hiên chỉ là nhàn nhạt liếc Sở Xa một cái, khi hắn thấy miếng nhét trong miệng Sở Xa là băng vệ sinh, hắn không thể không bội phục nhìn Đồng Vũ Vi một cái, thực sự sáng tạo, người khác đều dùng vớ, bao tay để nhét, nhưng cô nhét bằng băng vệ sinh, hơn nữa là đã dùng qua.
Lúc này hắn không khỏi nghĩ đến lần trước khi Sở Xa làm khó Đồng Vũ Vi, trực giác hắn, cho dù lần trước hắn không giúp Đồng Vũ Vi, sợ rằng Đồng Vũ Vi cũng sẽ không bỏ qua cho Sở Xa!
Hắn nhìn Vũ Vi, nhưng lại nói với Lục Hàng, “Người phụ nữ của tôi ra tay đánh người, nhất định là có lý do của cô ấy”.
Sở Xa nôn khan mấy cái lại dùng ánh mắt như muốn giết người hung hăng trợn mắt nhìn Vũ Vi một cái, mối thù ngày hôm nay, sớm muộn cô sẽ trả lại trên người Đồng Vũ Vi gấp bội. Trong mắt cô hàm chứa ủy khuất, kéo ống tay áo Lục Hàng, “Lục Hàng, báo cảnh sát, báo cảnh sát! Để cho cảnh sát bắt người phụ nữ điên này lại! Em muốn kiện cô ta, kiện cho tới khi cô ta ngồi tù mới thôi!”. Đồng Vũ Vi lại dám ra tay đánh cô? Cô sẽ làm cho Đồng Vũ Vi ngồi tù! Hơn nữa còn muốn Đồng Vũ Vi cả đời ở trong đó.
Nghe được giọng nói Sở Xa, Vũ Vi vẫn người giờ mới lấy lại tinh thần, cô cúi tròng mắt xuống lạnh lùng âm hiểm nhìn Sở Xa, giễu cợt nói, “Báo cảnh sát? Tốt, tôi sẽ nhìn xem cảnh sát là bắt cô hay là bắt tôi!” Nói xong, cô giơ chân lên hung hăng đạp về phía Sở Xa. Cô biết rõ mình không phải là đối thủ của Sở Xa và Lục Hàng, nhưng mà đánh không lại cũng muốn đánh, cho dù là liều cái mạng này, cô cũng không sao cả, cô sẽ không để cho hai người kia sống dễ chịu, cô nên vì mẹ chết thảm mà báo thù!
Mạc Tử Hiên không nghĩ tới Đồng Vũ Vi dưới con mắt trừng trừng của mọi người còn có thể ra tay đối với Sở Xa, vốn là hắn muốn đứng một bên xem náo nhiệt, nhưng là khóe mắt hắn dư quang vừa lúc liếc qua mấy cảnh sát đang hướng toleit đi tới, còn có nhiều người phụ nữ vây quanh cửa toleit xem náo nhiệt, hắn không cần suy nghĩ đem Vũ Vi đang nổi giận túm vào trong ngực mình ôm chặt cô, đồng thời ở bên tai cô nhẹ giọng nói, “Đừng kích động. Nếu là ở trước mặt mọi người ra tay với Sở Xa, nói không chừng cô sẽ bị kiện có thể còn ngồi tù”. Nhìn ra được Đồng Vũ Vi ra tay với Sở Xa không phải là ghen tuông, bởi vì trong mắt Đồng Vũ Vi nhìn Lục Hàng rõ ràng tràn đầy tức giận cùng cừu hận, mà ánh mắt nhìn Sở Xa, vẻ như đem cô giết chết cũng không giải hận.
Nhưng mà lúc này Vũ Vi không nghe lọt bất kỳ lời nói nào, trong đầu cô chỉ có suy nghĩ chính là vẻ mặt của Sở Xa cùng Lục Hàng lúc rời khỏi cục cảnh sát, tự nhiên như thế hả hê như thế, lửa giận trong lòng chỉ chốc lát truyền khắp người cô, tại sao? Tại sao sau khi hại chết mẹ của cô hai người kia một chút áy náy cũng không có, ngược lại là một bộ dạng đắc ý như chúng tôi không có làm sai bất cứ chuyện gì?
Cô dùng sức thoát khỏi Mạc Tử Hiên kèm hai bên, còn muốn đánh Sở Xa cùng Lục Hàng, không đem hai người cặn bã này chôn theo mẹ cô, cô thề không bỏ qua!
Lúc này Sở Xa cũng thấy mấy cảnh sát đang đi về phía phòng toleit, sau đó trên mặt cô lộ vẻ mỉm cười đắc ý, mặt khiêu khích nhìn Đồng Vũ Vi, bảo vệ tới, cô còn dám ra tay với tôi, chờ ngồi tù đi!
Khi mặt sưng đỏ không thể tả của cô lộ ra nụ cười đắc ý, bộ dáng kia làm cho mọi người nhìn không cách nào hình dung được, rất tức cười, lại rất… Làm mọi người khó hiểu, bị nguời ta đánh cho bán thân bất toại, còn có thể lộ ra nụ cười đắc ý?
Sở Xa cố ý đem gương mặt hướng về phía Vũ Vi. Mục đích là muốn cho Đồng Vũ Vi ở trước mặt mọi người đánh cô, mà những người vây quanh ngoài cửa toleit tất cả đều là nhân chứng, dĩ nhiên nhân chứng còn bao gồm những người bên trong, cô muốn Đồng Vũ Vi cả đời ngồi tù!
Đây chính là cái gọi là khổ nhục kế!