Thân hình Tề Mỹ Linh trong nháy mắt cứng đờ tại chỗ, mặt nhìn chằm chằm đôi mắt của tôi, cũng tối sầm xuống.
Giờ khắc này tôi càng chắc chắn, Mỹ Mỹ là con của tôi, tôi buông cổ tay Tề Mỹ Linh ra, ngồi lại trên ghế, hai chân tréo nguẩy, liếc nhìn Tề Mỹ Linh, "Tôi đã làm DNA, xác định Mỹ Mỹ đúng là con tôi."
Tề Mỹ Linh ngơ ngác ngồi trở lại đến trên ghế dựa, ngược lại nhìn tôi, "Anh thích Mỹ Mỹ không?"
"Mỹ Mỹ là của con gái tôi, tôi đương nhiên yêu con bé, chỉ là, tôi yêu em nhiều hơn." Tôi thâm tình nhìn Tề Mỹ Linh nói.
Tề Mỹ Linh không khỏi trợn to cặp mắt dáng vẻ nhìn tôi không thể tưởng tượng nổi, tựa như không tin tôi yêu cô ấy. Bỗng dưng, cô nhịn không được giễu cợt cười một tiếng, "Anh yêu tôi?"
"Đúng vậy" Tôi rất quả quyết trả lời Tề Mỹ Linh, "Từ sau chuyện cái đêm bốn năm trước, tôi vẫn yêu em, tôi vẫn luôn tìm em khắp nơi, tuy nhiên lại không tìm được, tôi làm sao cũng không nghĩ tới, em lại là vợ Mạc Tử Hiên."
Tề Mỹ Linh thở ra một hơi thật sâu, giương mắt con mắt nhìn hướng trên đỉnh đầu, sau đó lại nhìn tôi, còn cười cười, "Bất kể anh có yêu tôi hay không, tôi hi vọng anh có thể có khả năng nuôi dưỡng Mỹ Mỹ."
"Tôi muốn em cùng nhau nuôi dưỡng con bé." Tôi vươn tay bắt được tay Tề Mỹ Linh để lên bàn.
Tề Mỹ Linh giống như là chạm điện, thu hồi tay của mình, "Đùa gì thế, tôi sẽ phải ngồi tù. Làm sao có thể sẽ cùng anh cùng nhau nuôi dưỡng Mỹ Mỹ được chứ?"
"Tôi sẽ cầu xin Vũ Vi, bỏ qua cho em, hủy đơn tố cáo với em." Tôi sắp xếp hợp lý nói với Mỹ Linh.
"Vũ Vi?" Cặp mắt Tề Mỹ Linh nhíu lại, lạnh giọng chất vấn tôi, "Anh biết Đồng Vũ Vi?"
"Chúng tôi quen rất thân, tình cảm rất tốt, giống như là anh em. Chỉ cần tôi mở miệng, Đồng Vũ Vi nhất định sẽ bỏ qua em." Tôi thành thật trả lời Tề Mỹ Linh về điểm này không cần thiết giấu giếm cô ấy.
"Anh đi đi, tôi không muốn ở nhìn thấy anh." Tề Mỹ Linh bỗng nhiên đứng lên xoay người rời đi.
Tôi biết rõ, Tề Mỹ Linh vẫn còn hận Vũ Vi, tôi từ trên ghế đứng lên nhìn bóng lưng Tề Mỹ Linh, "Tôi nhất định sẽ xin Vũ Vi bỏ qua cho em, chờ em ra ngoài, chúng ta một nhà bốn người rời đi thành phố này tới một thành phố khác, bắt đầu cuộc sống mới."
Vậy mà Tề Mỹ Linh vẫn không để ý đến tôi, bước vào phòng tạm giam.
Tôi thở dài thật sâu, tôi biết rõ muốn Tề Mỹ Linh mở lòng cũng không phải là một chuyện dễ dàng, chỉ là, mọi việc, đều phải cố gắng mới biết kết quả.
Về đến nhà, tôi cùng Hạo Hạo bắt đầu nói chuyện với nhau, đem tất cả nói cho nó, kể cả Tề Mỹ Linh tốt đẹp xinh đẹp, Hạo Hạo rất vui vẻ, rốt cuộc tôi tìm được một nửa kia của mình, nó ủng hộ tôi và Tề Mỹ Linh ở chung một chỗ, cũng ủng hộ tôi đem Mỹ Mỹ trở về.
Được sự ủng hộ của Hạo Hạo, tôi càng thêm có lòng tin rồi.
Mấy bữa sau, tôi tới biệt thự Mạc gia, mới vừa tiến vào đại sảnh biệt thự, liền thấy Vũ Vi cùng ba đứa bé đang giả diều hâu bắt con gà con, còn Mạc Tử Hiên ngồi ở trong lương đình vừa thưởng thức trà, vừa nhìn bốn người chơi đùa vui vẻ.
Tôi đi tới đối diện Mạc Tử Hiên không mời tự ngồi, trực tiếp mở miệng nói với hắn, "Tôi là cha ruột Mỹ Mỹ."
Trên mặt Mạc Tử Hiên không có vẻ kinh ngạc, ngược lại là dáng vẻ đã sớm biết, quả nhiên, hắn nói, "Tôi sớm đã biết, chỉ là chưa có nói với Vũ Vi."
Tôi kinh ngạc, tôi cho là Vũ Vi biết Mỹ Mỹ là con của tôi, mới có thể tốt với Mỹ Mỹ như vậy, còn cùng Mỹ Mỹ chơi trò chơi, dụ dỗ Mỹ Mỹ vui vẻ, hóa ra Vũ Vi lại không biết!