Tổng Giám Đốc, Tôi Không Bán

Chương 263: Chương 263: Ngoại truyện Mạc Tử Phàm cùng Lạc Ngưng Nhi (4)




Cô đem toàn bộ nói cho cho Trác Nhất Phi biết, Trác Nhất Phi nhất thời tức giận không thôi, thẳng mắng Lục Hàng là tên hỗn đản, lại còn nói với cô, khoản tiền này, hắn sẽ cho Vũ Vi,không cần Vũ Vi hoàn lại.

Khi hắn nói những lời này, trong lòng cô cảm kích cực kỳ, đồng thời cảm thấy được, Trác Nhất Phi là người đàn ông tốt, lại cực kỳ yêu Vũ Vi, cô chuẩn bị âm thầm quan sát một chút, nếu Trác Nhất Phi thật là thiệt tình đối với Vũ Vi, như thế, cô liền tận lực tác hợp bọn họ.

Quả nhiên, khi nghe tiền của Trác Nhất Phi, Vũ Vi cự tuyệt, hắn tìm đến cô, để cho cô đem tiền bạc giao cho Vũ Vi, lại còn dặn cô không cần nói cho Vũ Vi biết đây là tiền hắn đưa, một khắc kia, cô biết Trác Nhất Phi là thật tâm yêu Vũ Vi, người đàn ông này đáng yêu cả đời, cô ở trong lòng quyết định tác hợp cho bọn họ.

Cô đem tiền đưa cho Vũ Vi tùy ý nói dối, Vũ Vi liền tin, nhận tiền, cuộc phẫu thuật của dì Đồng cũng thành công.

Khối thạch trong lòng rốt cục buông xuống.

Về sau cô tận lực tác hợp Vũ Vi cùng Trác Nhất Phi, nhưng là Vũ Vi vẫn không chịu tiếp nhận Trác Nhất Phi, cô nhìn ở trong mắt, cấp ở trong lòng.

Mẹ Đồng phẩu thuật về sau, xuất viện, Vũ Vi vì sinh hoạt, ra ngoài tìm việc.

Cô có thời gian liền chiếu cố dì Đồng.

Về sau, trong lúc vô tình cô nhìn thấy tin nhắn callme bị chọc người, cảm thấy công tác cực kỳ thích hợp với Vũ Vi, cho nên cô đi báo danh, cực kỳ may mắn, cùng ngày liền có một công tác tốt, thù lao trả rất cao, nhưng là cô không có đi, mà là để cho Vũ Vi đi, bởi vì công tác này cô căn bản chính là thay thế Vũ Vi hưởng ứng lệnh triệu tập.

Ngày hôm sau, Vũ Vi thu được thù lao, cô thấy công tác này thực nhẹ nhàng lại có thời gian chiếu cố mẹ, quyết định sẽ công tác tại Callme.

Dì Đồng hết bệnh, Vũ Vi cũng có công tác, toàn bộ đều đã hảo.

Cô cực kỳ vui vẻ, lại tác hợp Vũ Vi cùng Trác Nhất Phi vài lần, có thể Vũ Vi bị Lục Hàng đả thương quá sâu, cho nên, vẫn không chịu tiếp nhận Trác Nhất Phi.

Vốn toàn bộ đều đã vào quỹ đạo, ai biết cái người đàn ông giúp cô ngày đó, cư nhiên đến nhà tìm Cô, còn cầu cô làm tình nhân của hắn.

OK thiếu nợ trả tiền, nợ nhân tình tự nhiên muốn hoàn rồi.

Cô vui vẻ đáp ứng.

Ai biết cái tên gia hỏa kia cư nhiên muốn cô giả làm bạn gái hắn.

Nực cười, lão nương còn chưa biết qua chuyện yêu đương, làm sao có thể giả làm bạn gái hắn nha!

Cự tuyệt, không chút do dự cự tuyệt!

Nhưng cái tên gia hỏa kia lại nói với cô bà nội hắn không sống được bao lâu, nên rất muốn gặp bạn gái của cháu trai, hắn không còn biện pháp nào mới tới tìm cô hi vọng cô có thể giúp hắn.

Lại còn nói cho cô biết, hắn gọi Mạc Tử Phàm,là Đại Luật Sư.

Cô bừng tỉnh đại ngộ, trách không được nói mấy câu, cảnh xát á khẩu không trả lời được, thì ra vốn là Đại Luật Sư.

Trong xe, cô quay đầu nhìn Mạc Tử Phàm hỏi." Tôi muốn biết ngày đó anh nói gì với Sở Dao mà để cho cô ta đồng ý buông tha tôi?"

Mạc Tử Phàm cười khẽ, không có trả lời cô, ngược lại hỏi cô, “Tôi muốn là nói cho em, em có thể hay không giả làm giả bạn gái tôi?"

Cô nhịn không được trợn trừng mắt," Được, anh nói cho tôi biết, tôi liền giả làm bạn gái của anh." Nói thật, vừa mới nghe hắn nói bà nội sống không được bao lâu nữa, cô đã nghĩ sẽ giúp hắn rồi.

Khóe miệng hắn hướng về phía trước nhếch lên,chậm rãi mở miệng nói, "Tôi chỉ nói với Sở Dao nếu muốn các Tòa Soạn Báo Lớn đều biết bạn trai của cô ta là từ trong tay người khác đoạt tới, thì cứ việc để cho cảnh sát mang em rời đi."

"Chỉ như vậy?" Vẻ mặt cô không tin nhìn Mạc Tử Phàm, đơn giản như vậy Sở Dao liền đồng ý buông tha cô? Làm sao có thể?Một cước kia của cô dùng khí lực rất lớn, Lục Hàng liền là không tàn phế, ít nhất một tuần chi nội phải làm thái giám rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.