Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 40: Chương 40: Hứa cát anh tiến vào mạc thị




Đường Hoài An tưởng rằng Mạc Tư Quân hôm nay sẽ ở bệnh viện với Đường Gia Hân, nhưng không ngờ tối anh vậy mà xuất hiện ở trong nhà.

Cô vừa tắm xong từ trên lầu đi xuống, chuẩn bị uống một ly sữa nóng rồi đi ngủ, dù sao bây giờ cô đã là người chỉ có thể sống nhiều nhất được hơn hai năm, đương nhiên phải cố gắng lên kế hoạch cho cuộc đời sau này của mình.

Mạc Tư Quân ngồi trên sô pha, trong phòng khách rộng lớn ngoài anh ra thì không còn ai, bầu không khí yên ắng đến đáng sợ.

Đường Hoài An không có để ý anh, đi thẳng về phía phòng bếp.

“Hôm nay Hứa Cát Anh đến tìm tôi.” Giọng nói của Mạc Tư Quân lạnh giống như hàn băng.

Bàn tay cầm ly thủy tinh của Đường Hoài An hơi run lên, tuy cô vốn không định để ý Mạc Tư Quân, nhưng nghe thấy ba chữ Hứa Cát Anh này, trong lòng cô vẫn dấy lên một sự tò mò rất lớn.

“Cô ta tìm anh làm cái gì?”

Đường Hoài An nghe thấy Mạc Tư Quân cười lạnh một tiếng: “Đương nhiên là kể cho tôi một ít chuyện tốt làm cô làm vào hai năm trước.”

Đường Hoài An kinh ngạc nhìn sang Mạc Tư Quân: “Cô ta nói cái gì với anh? Tôi đã nói rồi, hai năm trước tôi cái gì cũng không làm, ngay cả bản thân tôi cũng là người bị hại.”

“Cô nếu như thật sự không có làm gì thì cô kích động như vậy làm cái gì? Tôi chẳng qua chỉ gài cô một chút mà thôi, lẽ nào đâm trúng chỗ đau của cô sao?”

Vẻ mặt Mạc Tư Quân đầy sự trào phúng, đùa dai nhìn Đường Hoài An, Đường Hoài An bị Mạc Tư Quân nói thì sững người, người đàn ông này thật là trẻ con!

Không có để ý anh nữa, Đường Hoài An đi thẳng lên trên lầu.

“Hứa Cát Anh tuần sau bắt đầu sẽ tiến vào tập đoàn Mạc Thị làm việc.”

Cái gì!

Đường Hoài An cảm thấy khó tin quay đầu lại, trợn to hai mắt nhìn Mạc Tư Quân: “Cô ta tại sao muốn đến tập đoàn Mạc Thị làm việc?”

“Cô ta hình như biết khá nhiều về chuyện xảy ra vào hai năm trước, tôi cảm thấy cô ta có thể cung cấp ít manh mối cho tôi, cô ta là bạn của Đường Gia Hân, tôi cảm thấy không có gì không thể.”

Liếc nhìn vẻ mặt phức tạp của Đường Hoài An, Mạc Tư Quân lại nói tiếp: “Lẽ nào cô Đường không đồng ý? Xin hỏi cô có ý kiến gì không?”

Đường Hoài An cuối cùng cũng phản ứng lại rồi, một chuyện mà cô từ rất lâu không muốn thừa nhận, đó chính là Hứa Cát Anh cũng thích Mạc Tư Quân.

Cô luôn không có ngờ sự việc lại có thể máu chó như vậy, cô và Đường Gia Hân là chị em, bọn họ thích cùng một người đàn ông, mà bây giờ, ngay cả bạn của Đường Gia Hân – Hứa Cát Anh cũng muốn chen một chân vào.

Ồ đúng, có lẽ không phải là bây giờ mới chen một chân, chắc là từ rất lâu trước đây đã bắt đầu rồi, chỉ là căn bản không có ai phát hiện mà thôi.

Lần trước Hứa Cát Anh đồng ý cho Hứa Quang Khải ba của cô ta đưa tin cô ta là tiểu tam của Mạc Tư Quân trên các phương truyền thông, có lẽ lúc đó cô ta chính là cam tâm tình nguyện, mà bây giờ bởi vì thích Mạc Tư Quân, vậy mà bằng lòng từ bỏ không làm cô chủ cao quý của tập đoàn Vạn Phong của nhà mình mà chạy đến công ty của Mạc Tư Quân làm công?

Phụ nữ một khi động chân tình, IQ quả nhiên sẽ tụt giảm.

Giờ phút này, trong lòng Đường Hoài An đột nhiên vụt qua một ý nghĩ đáng sợ, ba người bọn họ đều thích Mạc Tư Quân, nhưng nhiều năm trước tâm ý của Hứa Cát Anh mọi người không biết. Sau này, Đường Gia Hân bị bỏ thuốc bị tổn hại thậm chí trở thành người thực vật, cô trở thành hung thủ hãm hại Đường Gia Hân.

Nhưng, Hứa Cát Anh... một phụ nữ có quan hệ rất thân thiết với hai người trong cuộc, vậy mà không bị tổn hại? Hơn nữa bây giờ vậy mà từ từ từng bước áp sát mục tiêu của mình.

Đường Hoài An đột nhiên cảm thấy rất kinh khủng, cô ở trong tiềm thức đã nhận định Hứa Cát Anh chắc chắn có liên quan đến chuyện của hai năm trước.

Cô vốn muốn nói suy nghĩ vừa rồi của mình cho Mạc Tư Quân, nhưng nghĩ tới thái độ của anh đối với cô ngày hôm nay, Đường Hoài An cuối cùng quả quyết chọn trầm mặc.

Hơn nữa, Hứa Cát Anh tiếp cận Mạc Tư Quân thật ra cũng chưa chắc không phải là một chuyện tốt, nếu Mạc Tư Quân nói Hứa Cát Anh có thể cung cấp một vài manh mối cho anh, vậy thì tương đương với chuyện nếu như Hứa Cát Anh căn bản không có liên quan đến chuyện của năm đó, vậy cô ta để lấy được lòng tin của Mạc Tư Quân thì cũng toàn cung cấp thông tin giả, Mạc Tư Quân là người thông minh, đến lúc đó mục đích của Hứa Cát Anh vẫn sẽ không đạt được.

Nếu như cô ta thật sự giúp Mạc Tư Quân thúc đẩy tiến độ điều tra chuyện đó, vậy thì Hứa Cát Anh có liên quan đến chuyện năm đó là chắc như đinh đóng cột.

Người phụ nữ này, thật là đi một nước cờ hiểm.

Trong lòng Đường Hoài An có chút thích thú, bởi vì cô muốn xem thử, Hứa Cát Anh bước vào tập đoàn Mạc Thị rốt cuộc sẽ giở trò gì ở trước mặt Mạc Tư Quân.

Cô đang thả hồn theo dòng suy nghĩ thì bị Mạc Tư Quân cắt ngang: “Tôi đang hỏi cô đó, không nghe thấy sao?”

Đường Hoài An hoàn hồn, cười rồi nói: “Tôi đương nhiên không có ý kiến, nghe nói năng lực nghiệp vụ của Hứa Cát Anh khá giỏi, chúc mừng Mạc tổng.”

Vốn cho rằng người phụ nữ này sẽ bị khiêu khích, không ngờ anh lại bị chặn họng ngược, trong lòng Mạc Tư Quân có chút bực tức, khi phản ứng lại, Đường Hoài An đã đóng cửa phòng ngủ trên lầu rồi.

Mặt trời chói chang, nhiệt độ của cả thành phố đã trở nên rất nóng, mấy người trông như vệ sĩ lúc này đang toát mồ hôi lưng đứng canh một cửa một nhà xưởng bỏ hoang, trước mặt bọn họ có một đống bao xi măng dày, bọn họ nấp ở đằng sau.

“Lần này Mạc tổng đã dặn rồi, nhất định phải bắt được người đó, nếu không bát cơm của chúng ta đều không giữ được, nghe hiểu rồi chứ?!” Một người nhìn trông giống như lão đại nói với những người khác.

Những người đàn ông còn lại gật đầu nói: “Được, hiểu rồi!”

Một nhóm người tiếp tục nín thở kiên nhẫn chờ đợi.

Khoảng 15 phút sau, một chiếc xe sang màu trắng lái đến cửa phụ của nhà xưởng bỏ hoang đó, cách chỗ các vệ sĩ đang ở khoảng hơn 100m.

Từ trên xe có một người phụ nữ bước xuống, mặc chiếc váy dài màu đen, đeo kính chống nắng màu đen, giống như là để che tai mắt người khác, trên đầu của cô ta vậy mà còn trùm một tấm vải von, kéo xuống che đi gương mặt.

Nếu không phải dáng vẻ lén la lén lút rụt đầu rụt cổ đó của cô ta khiến cô ra lộ vẻ quá tầm thường, các thủ hạ của Mạc Tư Quân gần như còn tưởng đây là một nữ ngôi sao nào đó đang tránh né paparazzi.

Người cầm đầu khẽ giọng lại nghiêm túc nói với phía sau: “Không chừng chính là người phụ nữ này, theo dõi chặt cho tôi!”

Những người còn lại yên tĩnh, nghe thời khắc mấu chốt, không có ai dám vọng động.

Người phụ nữ mặc váy dài màu đen đó cẩn thận đi về phía cửa tòa nhà, đứng ở một nơi có đánh ký hiệu, hình như đang đợi ai đó, trong quá trình chờ đợi còn không ngừng nhìn xung quanh, sợ bị người khác hiện.

Một lúc sau, có một người đàn ông từ bên trái của tòa nhà đi tới, các vệ sĩ nhìn kỹ, quả nhiên là người lần trước đưa đến văn phòng của Mạc Tư Quân đã chỉ ra và xác nhận tại chỗ Đường Hoài An!

Lần trước sau khi chỉ ra và xác nhận xong, tất cả mọi người đều cho rằng Mạc Tư Quân sẽ không chút do dự đưa người này đến cục cảnh sát, sau khi cục cảnh sát lập án sẽ điều tra rõ ràng chuyện này, nhưng điều khiến mọi người nghi ngờ không hiểu là Mạc Tư Quân không có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.