Sau đó,họ hoàn thành xong công việc và ở lại Luân Đôn dạo chơi.Đạo Thiên áo thun trắng,quần jeans lửng gối bụi bặm,khom xuống cột lại dây giày cho Tiểu Hoa.
Họ giờ đây giống những đôi trẻ yêu nhau mới lớn,không còn là doanh nhân thành đạt có tiếng.
-Thiên Hoa,việc kết hôn cũng chúng ta em muốn mời những ai?
Cả hai đang nắm tay dạo bước dưới ánh hoàng hôn ấm áp của Luân Đôn.
-Ưm..,những người trong giới em không thân thiết nhiều,nhưng ở Paris và Luân Đôn thì có.Valentino nè,Micheal,Rosela,à còn cả Chú Lý, dì Nhạt và....
Tiểu Hoa ngập ngừng rồi dừng lại..
Đạo Thiên không hỏi thêm.
-Thế em thích một tiệc cưới như thế nào?
Cô đưa ánh mắt nhìn xa xăm.
-Uk thì trước tiên hãy đưa em đến ra mắt Cha mẹ anh và chào bà.Sau đó,em muốn mình nguyện thề dưới chân núi đảo Sun.Thế thì ở trên cao có bà,ba mẹ nhìn thấy chúc phúc cho chúng ta rồi.
Đạo Thiên ôm cô cả hai cùng ngắm những giây phút cuối cùg của chiều tà.Màn đêm bao trùm với một vài ánh sao nhấp nháy.
Khi đi ngang qua một ngôi đền,Tổng tài chợt nghĩ ra một điều rồi nắm lấy tay cô kéo vào trong.
-Con Hắc Đạo Thiên hôm nay có Trời Phật chứng giám,nguyện một lòng cùng cô gái này sống đến trọn đời trọn kiếp.Dù cho có bệnh tật,khổ đau,cái chết có chia lìa nhau,thì vẫn xin hướng về nhau mãi mãi.Như chim liền cánh - cây liền cành! Có Phật pháp và Đất trời Luân Đôn làm chứng cho tình yêu của con.
Anh quay qua:
-Làm vợ anh nhé! Bạch Thiên Hoa!
Cô mĩm cười và chắp tay nguyện thề:
-Con là Bạch Thiên Hoa,chẳng mong giàu sang,chỉ mong bình an cho những người con yêu.Con nguyện yêu người đàn ông này cho đến khi cái chết chia lìa thân xác chúng con.Nhưng xin Người đừng mang con trở về mà hãy để con bên cạnh anh ấy cho đến khi linh hồn cả hai gặp nhau.
Sống và chết đều cạnh nhau.
-Vợ nói gì vậy? Anh không muốn nghe đâu nói gì Phật Trời ở đây.
-Xin Trời Phật đừng nghe những gì cô ấy nói.
Sau đó anh kéo cô lại và hôn cô âu yếm.
-Nếu chúng ta đến một vùng đất mới anh sẽ lại cầu hôn em tiếp tục.Cứ như tình yêu chúng ta chỉ mới bắt đầu em nhé!
-Có mới hứa nha.
.......
Ngày cuối ở Luân Đôn,Đạo Thiên dẫn cô đi đến những nơi nổi tiếng như London Eye nằm ngay bên bờ sông Thames thơ mộng. Bigben và Buckingham Palace cung điện của Nữ hoàng Elizabeth II.
Họ đã có những khoảnh khắc vui vẻ,hạnh phúc bên nhau.Trên bờ hồ Serpentine trong xanh,đôi trai gái đang chèo thuyền:
-Đi những nơi ở Luân Đôn,tự dưng không muốn bon chen với cuộc sống nữa,mà chỉ muốn dừng chân sống ở một nơi thanh bình thế này!
-Ở nước chúng ta cũng có những nơi thanh bình mà.
Điện thoại của anh reo lên,anh ậm ừ Ok rồi tắt.
-Để ý mấy nay điện thoại anh reo thường xuyên ý.Bộ ở nhà có việc gì sao?
- Ừ có việc quan trọng,chúng ta trở về nhé!
Anh đưa tay chỉ thẳng phía sau lưng cô.Thiên Hoa quay lưng nhìn theo.Phía bên kia bờ hồ có một chiếc trực thăng đang đáp xuống bên khu viên cưỡi ngựa.
-Hả,đi trực thăng riêng về nhà ư?
-Valentino đã thuê cho chúng ta về nhà cách nhanh nhất đấy!
-Chuyện gì gấp đến vậy?
Họ lên bờ.Thiên Hoa bước theo:
-Đạo Thiên,còn hành lý của chúng ta?
-Khách sạn đã chuyển đên máy bay cho chúng ta rồi.Em đừng lo,chuyện quan trọng nhưng là chuyện vui thôi!
Cả hai bay về đất nước của họ.Thiên Hoa hồi hộp không biết chuyện gì đang đợi mình khi về nước.
Cô thiếp đi trên vai anh.
.........
-Thiên Hoa...Thiên Hoa...
Giọng nói ấm áp lay nhẹ bên tai.Cô mơ màng mở mắt trời đã tối.Gió thổi lồng vào khi cửa máy bay mở.Đạo Thiên xuống trước đỡ cô:
-Đây là sân bay.
Miệng nói tay choàng áo cho cô.
-Hơi lạnh đó!
-Đạo Thiên anh đưa em đi đâu tối đui vậy anh?
-Đưa em đi trốn