Gặp lại Tô Yên, Tô Lam cũng chỉ nhàn nhạt, nói một hai câu khách sáo mà thôi. Cô và người em gái này thật sự đã thành người xa lạ. Nếu như sau này không còn mẹ, đoán chừng hai chị em họ sẽ cả đời không qua lại với nhau.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tô Lam vô cùng khó chịu, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Sở Thanh Diên cũng cảm nhận được sự hời hợt giữa hai chị em Tô Lam và Tô Yên, trong lòng cũng rất không thoải mái, cho nên vẫn luôn gọi Tô Yên.
“Yên Yên, con bao lớn rồi? Còn chơi điện thoại, mau tới xem hôm nay chị con trang điểm thế nào!” Sở Thanh Diên gọi Tô Yên đang ngồi ở phía xa xa.
Dưới sự thúc giục của Sở Thanh Diên, cuối cùng Tô Yên cũng không phục, đặt điện thoại di động xuống đi tới.
Nhìn Tô Lam trong gương, Tô Yêu nói qua loa lấy lệ: “Mẹ, chỗ trang điểm Quan Khởi Kỳ mời tới là chỗ nổi tiếng ở Giang Châu, đương nhiên trang điểm đẹp rồi, chúng ta nào có thể tìm được chỗ không tốt chứ?”
Tô Lam biết cô ta cũng chỉ nể mặt mẹ tới nói một hai câu mà thôi, ban đầu cô cũng không trông mong vào việc cô ta có thể đưa ra ý kiến gì.
Sở Thanh Diên nhướng mày nói: “Cái gì mà Quan Khởi Kỳ? Con phải gọi là anh rể, đúng là không biết lớn nhỏ.”
“Anh rể được chưa?” Tô Yên ôm vai nói.
Sở Thanh Diên cười một tiếng, sau đó đưa tay vỗ vai Tô Lam: “Từ nhỏ em gái con đã không lễ phép, con cũng đừng trách con bé, mẹ vào phòng vệ sinh đây.”
Nói xong, Sở Phân lập tức xoay người vào phòng vệ sinh. Lúc này, thợ trang điểm cũng đi vào phòng bên cạnh để trang điểm cho phù dâu và tiểu đồng. Lúc này trong phòng nghỉ cũng chỉ còn lại Tô Lam và Tô Yên, đương nhiên còn có chị Vu đang chơi đùa với Xuân Xuân ở bên cạnh, thế nhưng không khí nhanh chóng trở nên bứt rứt.
Lúc này, Tô Yên vẫn khoanh hai tay trước ngực, trơ tráo không cười nói: “Chị, phải nói rằng tôi phục bản lĩnh đối phó đàn ông của chị, bây giờ chị đang mang hai đứa con của chồng trước thế mà vẫn có thể tìm được một người đàn ông giống Quan Khởi Kỳ, hơn nữa còn một lòng với chị, thật sự không biết chị cho anh ta ăn bùa mê thuốc lú gì!”
Đương nhiên, Tô Lam có thể nhận ra mấy lời chanh chua, cay nghiệt trong lời nói của Tô Yên, cô thật sự không ngờ có một ngày em gái ruột của cô lại xem cô như kẻ thù, nói với cô mấy lời như thế.
Mặc dù trong lòng Tô Lam vừa giận vừa đau khổ, nhưng Tô Lam nhìn về phía nhà vệ sinh một chút.
Lúc này mẹ cô vẫn còn đang ở bên trong, nếu như bây giờ cô gây nhau với Tô Lam sẽ khiến mẹ đau lòng, hơn nữa hôm nay lại là ngày vui của mình, cô và em gái ruột cãi nhau trong phòng nghỉ sẽ vô cùng mất mặt.
Cho nên, ngay sau đó, Tô Lam lập tức đứng dậy khỏi ghế!
Tô Lam đột nhiên đứng lên khiến Tô Yên vội vàng lùi về sau một bước, khẽ nói: “Chị muốn làm gì?”
Tô Lam nhận ra Tô Yên vẫn có chỗ kiêng dè với mình, hẳn là cô ta sợ cô ra tay đánh cô ta nhỉ?
Dù sao khi còn bé, lúc cô ta không nghe lời, cô cũng thay mẹ dạy dỗ cô ta, nhưng khi đó giữa hai chị em họ vẫn còn tình cảm. Nhưng vào giờ phút này, tình cảm giữa hai chị em họ đã bị cô ta phung phí không sót lại gì.
Tô Lam trợn mắt với Tô Yên, hai giây sau mới nói: “Chị vào phòng vệ sinh!”
Nói xong, cô lập tức xoay người đi ra ngoài.
Rời khỏi phòng nghỉ, Tô Lam xoay người đi ra ngoài.
Rời khỏi phòng nghỉ, Tô Lam xoay người đi đến một hành lang bằng kính thông với phòng nghỉ. Nơi này chính là phòng nằm liên tiếp với tiền sảnh ở sau khách sạn, xuyên qua lớp kính có thể nhìn thấy hoa và cây cỏ cùng với khinh khí cầu đang tung bay trên không trung. Trên khinh khí cầu có mấy chữ song hỷ được mạ vàng, vô cùng hung phấn, Quan Khơi Kỳ tìm người chuẩn bị hôn lễ.
Thư ký cũng rất chăm chú, sắp xếp toàn bộ khách sạn vô cùng long trọng.
Tô Lam dựa lên tấm kính, tâm trạng đột nhiên có hơi nặng nề, nhớ lại Minh An kéo tay mình khóc tỉ tê.
Chờ tới khi Minh An quay lại, cô và Quan Khởi Kỳ đã kết hôn rồi, không biết đến lúc đó tên nhóc kia có khó chịu không nhỉ?
Trong lúc nghĩ tới chỗ này, Tô Lam đột nhiên thấy một bóng người xuất hiện trước mặt, chợt loé lên rồi tiếng vào phòng vệ sinh bên cạnh.
Dáng vẻ của bóng người kia mập mạp, mũ lưỡi trai trên đầu khiến cô vừa nhìn một cái đã nhận ra đó là một trong hai tên khốn kiếp đã tìm Quan Khởi Kỳ mấy ngày trước.
Tên mập suýt nữa đã làm nhục cô đã đội chiếc mũ lưỡi trai lúc gặp Quan Khởi Kỳ ở công viên mấy ngày trước, hơn nữa cơ thể tròn vo của anh ta cũng độc nhất vô nhị.
Tô Lam không nhịn được hơi sửng sốt, trong đầu nghĩ: “Hôm nay là hôn lễ của cô và Quan Khởi Kỳ, đại sảnh tầng một và phòng tiệc ở tầng hai của khách sạn năm sao này đều đã được bao trọn, sao tên mập này lại đột nhiên tới đây?
Sau đó, Tô Lam đưa ra kết luận, chuyện này chắc chắn không phải trùng hợp, chắc chắn có âm mưu gì đó.
Một giây sau, Tô Lam cản đảm đi tới trước cửa nhà vệ sinh.
Giương mắt nhìn một cái, trên phòng rửa tay nam, Tô Lam nhẹ nhàng đẩy cánh cửa khép hờ. Bên trong không một bóng người, người vừa đi vào lúc nãy hẳn là vào gian bên trong, lòng Tô Lam nhói một cái, cất bước nhẹ nhàng đi vào. Đồng thời trốn vào một gian, lúc này vừa đúng lúc bên trong có tiếng bơm nước, che giấu tiếng cô đi vào.
Nói thật, trong lòng Tô Lam có hơi sợ hãi ngồi trên bồn cầu, cô thật sự sợ sẽ phát hiện ra bí mật gì khiến tên mập kia giết người diệt khẩu. .
||||| Truyện đề cử: Ngạn Tổng Cuồng Si: Đoạt Tình Từ Phút Đầu |||||
Tô Lam vội vàng kéo váy ôm trước ngực, hai chân cô cũng đặt lên, hy vọng không bị người ngoài nhìn thấy.
Ngay sau đó, Tô Lam nghe có người bước ra khỏi phòng, sau đó dường như có tiếng gọi điện thoại: “Luật sư Quan, tôi chờ anh trong nhà vệ sinh ở lầu một, tốt nhất anh hãy xuất hiện trong vòng mười phút. Nếu không anh em của tôi sẽ đến sảnh lớn chờ anh, hôm nay là ngày vui của anh, làm mọi người khó chịu thì rất có lỗi!” Tên mập nói.
Sau khi nói xong lập tức cúp máy.
Tô Lam ở bên cạnh nghe tên mập nói, lập tức cau mày, trong đầu nghĩ: “Anh ta tới tìm Quan Khởi Kỳ làm gì? Chẳng lẽ bọn họ còn có giao dịch khác?”
Không! Sẽ không, cô nghe giọng điện này của tên mập hẳn là tới vơ vét tài sản của Quan Khởi Kỳ, chắc chắn anh ta muốn mượn ngày hôm nay để đòi tiền Quan Khời Kỳ. Tô Lam vẫn biết tác phong của mấy tên lưu manh, có người sẽ không giữ lời hứa, bạn nhờ anh ta làm việc một lần, anh ta sẽ gạt bạn cả đời, không ngừng đòi tiền, cho nên tuyệt đối không thể làm mấy chuyện bất chính như thế, chẳng những gây tổn hại đến người khác mà còn hại mình. Tô Lam nóng ruột ngồi trên bồn cầu, chờ Quan Khởi Kỳ đến. Cô đã quyết định, nếu lát nữa Quan Khởi Kỳ tới, tên mập này lại tiếp tục vơ vét tài sản của anh ấy, cô sẽ lập tức đứng ra, nói cho bọn họ nghe, cô đã biết mọi chuyện từ trước, đừng nghĩ tới chuyện lừa nhà bọn họ thêm một đồng nào nữa!
Nếu như anh ta muốn ầm ĩ, cũng không cần gấp, cô sẽ báo cảnh sát, đến lúc đó người thua thiệt sẽ là bọn họ. Mặc dù ngay từ đầu Quan Khởi Kỳ đã làm sai, thế nhưng cô sắp trở thành vợ của anh ấy, cô có trách nhiệm bảo vệ chồng mình. Ngoài ra cũng muốn sau này Quan Khởi Kỳ hoàn toàn tránh xa những tên cặn bã này!