Tô Lạc Ly không hiểu nổi lời bác tài xế nói.
"Cô muốn ly hôn thì trong vòng hai tháng này phải bắt được Tuesday, sau này cô có thể đòi thêm chút tài sản, đúng không? Nhưng nếu cô không muốn ly hôn, vậy cô có bắt gian cũng vô ích thôi. Loại người có tiền như anh ta có vài ba cô tình nhân bên ngoài cũng chẳng có gì ngạc nhiên!"
Bác tài xế vừa nhìn thấy chiếc xe của Ôn Khanh Mộ là biết anh tuyệt đối không phải người bình thường.
Tô Lạc Ly không để ý đến lời người tài xế nói.
Hình như rất nhiều người cô quen biết đều nói với cô như vậy. Người đàn ông như Ôn Khanh Mộ chắc chắn sẽ có vài ba hồng nhan tri kỷ, sẽ ngoại tình, có cảnh cờ đỏ trong nhà chưa đủ, cờ màu bên ngoài đã bay phất phới!
Chẳng lẽ cô phải mắt nhắm mắt mở sao?
Đúng vậy, có thể chiếm được vị trí mợ chủ Ôn đã là vinh dự lớn cho cô rồi.
Bởi vì bây giờ là nửa đêm nên không có nhiều xe chạy trên đường, tốc độ chạy xe cũng rất nhanh.
Tô Lạc Ly nhìn ra ngoài, thấy chiếc xe đã đến phía ngoài hoa viên Crystal.
Cô nhận ra bức tường này.
Tài xế đột nhiên đỗ xe lại.
"Cô gái, cô xuống xe đi, tới bên này thì tôi không thể bám theo được nữa đâu."
"Sao vậy bác?"
"Ôi, tôi nói có lẽ cô không tin. Lần trước tôi chở khách đi ngang qua bên này, hơn nửa đêm nghe có tiếng kêu gì đó đặc biệt kinh người làm tôi sợ gần chết! Hôm đó là rằm tháng giêng đấy! Dưới mặt trăng lớn như vậy lại nghe được âm thanh kỳ quái đảng SƠ!"
Tô Lạc Ly lập tức lấy ví tiền, móc ra một trăm đưa cho tài xế.
Đây đúng là một cơ hội tốt!
Tô Lạc Ly dè dặt bước vào, ở đây thật sự quá lớn, cô lo lắng mình sẽ lạc đường nên không dám đi quá sâu vào bên trong.
Đột nhiên, cô dừng lại!