Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1291: Chương 1291: Chương 1337




Em bắt đầu dịch từ chương 1300 (= chương 1014 trên app noveltok, cũng = chương bên Trung luôn). Hiện tại là chương 1337 ứng với truyện Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ trên Noveltok chương 1051. Khiếp các web khác tách nhỏ chương lộn xộn mà vớ vẩn quá. Em note lại cho mọi người rõ. Có thể lên Noveltok đọc mất phí hoặc chờ được em dịch thì đọc Free tại đây.

- -----

Cố Thành Trung nghe thấy câu nói của cô, tim anh như khẽ rung nhẹ một cái.

Anh nhìn một cách sâu xa, anh như nhìn thấy mình thật nhỏ bé bên trong đó, chính là nhỏ bé đến như vậy.

Cô nghe được âm thanh trầm thấp nặng nề vô cùng của anh, kèm theo đó là một hơi thở yếu ớt.

“Hứa Trúc Linh, cả thế giới này cũng chỉ có em dám đối xử với anh như vậy.”

Sau khi Hứa Trúc Linh nghe được những lời này, trong lòng không còn cảm thấy thu hút nữa.

Chính vào lúc này, cô liền nghe được câu nói tiếp theo.

“Bỏ đi, cứ như vậy đi, em không chủ động cũng được, cứ đứng ở nguyên vị trí đó đừng đi đâu cả, anh vẫn có thể tìm được em. Anh có thể tiến lên một bước, đến chủ động tìm em. Đại trượng phu có thể co cũng có thể duỗi được, không cần phải chấp nhặt với một người phụ nữ nhỏ bé như em.”

“Nổi nóng với em, không bằng anh tự nổi nóng với bản thân mình thì tốt hơn.”

Anh đem cô ôm chặt vào trong lòng, cái ôm ấm áp vững chãi.

Nơi mềm yếu nhất ở sâu trong tim cô dần dần thả lỏng xuống, giống như có một dòng máu ấm áp vừa chảy qua.

“Cố Thành Trung... anh... tại sao anh lại chiều theo ý em đến như vậy?” Cô nhỏ giọng hỏi anh, bên trong mắt bắt đầu ướt nhẹp.

“Bởi vì anh yêu em.”

Ba chữ cuối cùng, từng từ từng chữ vô cùng dễ nghe, như ngấm sâu vào bên trong con tim vậy.

“Em cũng yêu anh. Nhưng mà... em không muốn biến mình thành vật mà chỉ mình anh có thể sở hữu, không muốn biến thành vật bị anh đánh dấu chủ quyền. Em sợ mình sau khi rời xa anh, không thể sống tự lập một mình. Em... em cũng rất yêu rất yêu anh, em cũng có rất nhiều lời tình cảm muốn nói với anh, nhưng em không giỏi nói chuyện, không biết nên nói những lời đó như thế nào.”

“Anh không hề thua, rõ ràng... là chúng ta đều đã thua một cách thảm bại, đã thua cuộc trước tình yêu.”

Cuối cùng, cô không kìm nén nổi cảm xúc của mình mà nước mắt chảy lã chã khắp mặt.

“Hứa Trúc Linh, em có thể rời xa anh sống độc lập, nhưng anh không thể sống một mình khi thiếu vắng em được. Vậy nên, anh chỉ có thể chấp nhận việc giả vờ ly hôn, hợp đồng hôn nhân là sự ràng buộc cuối cùng níu giữ mối quan hệ của anh với em.

“Hơn nữa, phải là sự ràng buộc cả đời.”

“Được, cả đời này!”

Cả đời này, cô không muốn đi đâu cả, chỉ muốn ở bên cạnh Cố Thành Trung.

Đúng lúc hai người đang dựa sát vào nhau, Khương Anh Tùng gọi điện thoại đến.

Bên phía Phó Minh Nam có động tĩnh!

Từ sau khi Tạ Quế Anh mất tích, Phó Minh Nam giống như là bốc hơi khỏi xã hội này vậy, ngay đến cả Jane cũng không biết được rằng ông ta đã đi đâu.

Jane và ông ta từ trước đến giờ vẫn như hình với bóng giúp đỡ hỗ trợ nhau, Phó Minh Nam e sợ thế lực của Jane, từ trước đến giờ ông ta không dám rút dây động rừng, nhưng bây giờ ông ta lại dám làm ngược lại ý của Jane, bắt đầu tự ý hành động một mình.

Hiện tại vương triều London thay đổi, công vụ triều chính rất nhiều chuyện đều do Jane giải quyết, Jane căn bản không thể nào phân thân để có thời gian quan tâm đến một tên nhỏ nhặt như Phó Minh Nam.

Đối với anh ta mà nói Phó Minh Nam đã không còn bất cứ một giá trị lợi dụng nào, bước tiếp theo Halley cũng bắt đầu có kế hoạch trừ khử thế lực xã hội đen, hai bên sớm muộn gì cũng sẽ lột bộ mặt thật ra.

Jane chỉ nhắc nhở anh một câu thiện chí.

Phó Minh Nam không hề đơn giản, mấy năm nay ông ta nhẫn nhịn ẩn nấp chờ cơ hội, thứ mà ông ta muốn không chỉ có Úy Như.

Vì yêu mà sinh hận, ông ta muốn tất cả mọi thứ của nhà họ Cố.

Ông ta còn có đường lui!. ngôn tình tổng tài

Còn về lá bài miễn tử đó của ông ta là thứ gì, thì không ai biết cả.

Sau khi Cố Thành Trung nghe xong điện thoại, lông mày hắn co lại, ôm chặt không muốn buông cơ thể của Hứa Trúc Linh một chút nào.

“Anh có một số chuyện cần giải quyết, không thể ở lại đây được lâu, em phải chăm sóc thật tốt cho bản thân mình, lần sau anh lại đến thăm em. Không được phép lấy người khác, nếu không anh sẽ thật sự tức giận đó.”

Anh véo má của cô một cái, giọng nói vô cùng nghiêm túc.

“Em biết rồi!”

Hứa Trúc Linh hết cách mà nói.

Khi Cố Thành Trung chuẩn bị quay người rời đi, nhưng cô lại kéo lấy cách tay của anh, rồi nói: “Anh nhớ chăm sóc tốt cho bản thân, ăn cơm nghỉ ngơi đúng giờ, không được làm việc quá sức. Nếu như anh làm việc quá sức mệt mỏi, vậy thì... vậy thì ai sẽ là người chăm sóc lo lắng cho em?”

“Được, anh sẽ nghe lời của vợ.”

Anh quay người, hôn nhẹ một nụ hôn trên trán cô.

Sau đó, không nỡ buông mà rời đi.

Xe của Khương Anh Tùng đang đợi ở dưới tầng, lúc anh bước lên xe anh ta liền lấy ra một văn bản giấy tờ gì đó, rồi nói: “Đây là số liệu mà các công ty London đưa đến, biến động cổ phiếu thị trường gần đây nhất, có ảnh hưởng rất lớn đến lợi ích của tập đoàn Cố Linh. Có người đang đứng sau thao túng thị trường cổ phiếu, rất nhiều công ty trên thị trường đều đang ngấm ngầm hành động.”

“Còn có gì nữa?”

“Máy định vị hiển thị vị trí của Phó Minh Nam xuất hiện tại một thị trấn nhỏ hoang vu của London, sau đó liền biến mất. Lực lượng ngầm xã hội đen cũng bắt đầu dừng tất cả hành động, giống như là đang có một âm mưu gì đó. Ngoài ra, có người đã tiếp quản Hắc đạo của Đà Nẵng rồi, mặc dù Tần Nhâm Thành không còn ở thị trường chợ đen nữa, nhưng vẫn còn biết được một số hành tung. Chợ đen hợp tác với Hắc Đạo, một người có tên là Hắc Ảnh đang xử lý chuyện này.”

“Sự tồn tại của chợ đen, người có tiền muốn những thứ đồ khan hiếm quý báu, không ít chỗ bán đồ ăn cắp rửa tiền đều có mặt ở đó, nguồn thu lợi nhuận cực kỳ cao. Trước đây chợ đen vẫn luôn do Ngôn Minh Phúc, Tần Nhâm Thành nắm giữ quản lý, mấy năm nay thu về rất nhiều lợi ích. Nhưng quyền lực của Hắc Đạo ở Đà Nẵng ngày càng mềm yếu, còn bởi vì bị thế lực của nhà họ Quý chèn ép, Phó Minh Nam bỏ mặc không quan tâm, cho dù là có Phó Minh Namt tiếp tay đi chăng nữa, cũng phải đến vài năm gần đây mới bắt đầu có khởi sắc, nhưng việc kinh doanh vẫn luôn không tốt.”

“Bây giờ, toàn bộ lợi nhuận của chợ đen đều đổ vào những tổn thất của Hắc Đạo, những món tiền thưởng dành cho các tổ chức sát thủ lại bắt đầu nổi lên, ngày trước rất ít đề cập đến việc rửa tiền, bây giờ bắt đầu nổi lên các nhóm rửa tiền quy mô lớn, thu về nguồn lợi nhuận lớn khủng khiếp, cho dù là nhà họ Quý có truy cưới triệt để cũng không có tác dụng gì.”

“Đáng sợ nhất chính là, có người ở biên giới buôn bán vũ khí đạn dược, Nguyên Doanh ở đó vừa mới nhận được tin tức, đã bị quân đội bắt được một lô giao dịch rồi. nhưng do số lượng quá lớn, hay là tấm lưới có quá nhiều lỗ hổng.”

“Là ai đã làm?”

“Vẫn là người có tên Hắc Ảnh đó, hắn đang thao túng tất cả thị trường ngầm của Đà Nẵng, những chuyện đen tối phía đằng sau, đều là do hắn làm ra.”

“Hắc Ảnh?”

Cố Thành Trung lẩm bẩm đọc lên cái tên này, trước đó chưa từng nghe qua, giống như là cái tên mới cừa với lòi ra từ chỗ nào vậy.

Trong lúc anh ta đang nghi ngờ suy nghĩ, Khương Anh Tùng đột nhiên kêu lên một tiếng, giống như là vô vùng bất ngờ trước điều gì đó vậy.

“Sao vậy?”

“Bản báo cáo số liệu vừa mới nhận được, anh mau xem đi.”

Anh ta đưa bản báo cáo qua, bên trên là tên các công ty có cổ phiếu tăng nhanh nhất trên thị trường, hiện tại đang được cấp vốn.

Thủ đoạn kinh doanh như thế này, thật giống với anh ta.

Lúc đó anh vì muốn nhanh chóng làm cho tập đoàn Cố Linh vực dậy, mà không ngừng nâng giá những công ty có tiếng. Sau đó khiến cho đối phương kinh địch, dần dần một bước nuốt trọn cả lũ.

“Không những là thị trường cổ phiếu, mà còn có những thủ đoạn kinh doanh, rất giống với những thủ đoạn mà anh từng dùng, thậm chí... còn giải quyết nhanh chóng dứt khoát, nhanh chuẩn độc, rất giống phong cách của anh năm đó.”

“Hắc Ảnh? Đúng thật là thú vị, là bóng dáng của ai, và muốn thao túng ai?”

Cố Thành Trung chìm sâu vào trong dòng suy nghĩ, anh đúng thật là đã xem thường Phó Minh Nam.

Bởi vì chuyện ly hôn của mình mà Hứa Trúc Linh làm náo loạn một trận quay cuồng, dẫn đến cổ phiếu công ty không ngừng tụt giá.

Còn ngay vào lúc này, lại xuất hiện thêm một tên Hắc Ảnh.

Cổ phiếu của thị trường Việt Nam biến động, chèn ép khống chế các công ty con.

Còn ở Đà Nẵng việc rửa tiền vẫn diễn ra sôi động, đầu cơ buôn bán vũ khí đạn dược.

Hiện tại không chỉ có một mình nhà họ Quý đau đầu, xem ra anh cũng phải đau đầu một thời gian rồi.

Anh lại nghĩ có thể cùng với tên Hắc Ảnh này đọ sức một phen, chắc sẽ là một đối thủ đáng gờm đây.

“Tiếp tục điều tra đi, tôi rất muốn biết người này là ai.”

“Thuộc hạ đã rõ.”

“Phái thêm vài người âm thầm bảo vệ Hứa Trúc Linh, an nguy của cô ấy không được phép có sai sót gì.”

Những lời này, nghiêm túc một cách lạ thường.

Cho dù là có người gây bất lợi với tập đoàn Cố Linh, anh cũng chỉ ra lệnh một cách vô cũng bình thường nhẹ nhàng.

Nhưng khi nhắc đến Hứa Trúc Linh, lại có vẻ nghiêm túc thận trọng như vậy, âm thanh cũng có vài phần nặng nề lạnh lùng.

Khương Anh Tùng hiểu rõ sự quan trọng của Hứa Trúc Linh trong lòng của anh, lập tức gật đầu tuân lệnh.

Xe khởi động, anh nhìn xa xăm về phía nhà họ Ngôn ở phía đằng sau.

Hứa Trúc Linh, em có thể rời xa anh, không sao đâu.

Anh không thể rời xa em, sẽ luôn đem buộc vào bên cạnh anh mãi mãi.

Em không thể chạy thoát khỏi anh.

Cả đời này, cả kiếp sau, kiếp sau sau nữa, anh sẽ vượt qua hàng ngàn hàng vạn người tìm được em!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.