Tổng Tài Báo Thù: Vạn Kiếp Vẫn Yêu Em

Chương 3: Chương 3: Tội ác năm xưa.




-------------

***

Hạ Đồng lái xe trên đường lớn,tốc độ không nhanh không chậm.Cô rẽ vào một siêu thị lớn.

Hạ Đồng đẩy xe hàng qua nhiều quầy.Chiếc xe nhanh chóng được lấp đầy bởi rất nhiều thứ,mà đa số là đồ ăn vặt,mỹ phẩm và nguyên liệu nấu bữa tối nay.

Cô dừng lại ở quầy rau quả,trong lúc chọn vài quả táo,cô bất ngờ ngẩng đầu nhìn xung quanh.Cô cứ cảm thấy có gì đó rất lạ,nhưng không rõ là gì,cô xem đồng hồ,đã gần tới giờ Bảo Trân về,cô vội thanh toán mọi thứ và lái xe ra về,sợ sẽ trễ bữa tối.

Trên đường rẽ vào Royal,Hạ Đồng dừng xe tại một cửa hàng hoa nhỏ ngay góc phố mua một ít hoa hồng trắng,hình ảnh thiếu nữ ôm bó hồng trắng đứng chắn ngang đừng chân trời xa xa,mái tóc đen nhánh bay trong gió nhuộm màu sắc cam đỏ trầm lắng hệt như một ánh hào quang đang dần lụi tàn,đẹp lãng mạn nặng bi ai,cô vừa vặn đứng vào 'bức tranh sơn dầu' bốn bề quét lên màu cam huyền ảo trầm lắng,tất cả thu gọn vào tầm mắt một người gần đó,khiến phút chốc thôi,tâm trí ai kia cũng xao động đôi chút.

Hạ Đồng đem bó hồng thả vào ghế phụ trên xe,nhấn ga nhẹ nhàng tiến lên,chìm vào ánh hoàng hôn như thể cô đã thâu tóm tất cả hào quang cho riêng mình.

------------

Đầu thuốc lá cháy rực trong bóng tối.Ánh trăng men theo cửa sổ xe đang để mở chiếu rọi nửa khuôn mặt cương nghị của anh,làm đôi mắt anh lúc ẩn lúc hiện trong ánh sáng mờ ảo,sâu hút và thăm thẳm không thấy đáy,không thấu rõ nội tâm,nhưng tuyệt nhiên ma mị,tràn đầy cuốn hút.

Vương Hạo rít từng đợt khói,khẽ thở nhẹ.

Làn khói trắng như thực như mơ tan nhanh trong không khí,mùi thuốc lá nhàn nhạt quấn chặt lấy cơ thể tráng kiện của anh,lồng ngực màu đồng nhẹ nhàng phập phồng lên xuống sau lớp áo sơ mi đen tuyền bí ẩn,anh khẽ đánh tay lái,chiếc xe thể thao lao đi trong đêm,mất hút dưới ánh trăng,như một tử thần đến trong im lặng gieo rắc chết chóc và ra đi mang theo cả hơi tàn của sự sống.

-------------

Đầu tháng 11,tiết trời thu mát mẻ dễ chịu.

Nhưng Hạ Đồng không hơi đâu rảnh rỗi để ý đến những tiểu tiết như vậy,cô đang bận rộn tối mặt tối mày với kế hoạch đẩy nhanh quá trình đưa Hoàng Kim tiến sâu vào thị trường Châu Âu-một miếng bánh béo bở mà nhiều kẻ khác chầu chực chiếm lấy,đồng thời,bộ phận cô quản lý đang hoạt động hết công suất cho lễ ra mắt của CEO Vương Hạo tại tập đoàn Hoàng Kim chi nhánh Việt Nam vào đầu tháng 12 này.

Trùng hợp thay,lần nhậm chức của anh cũng nhằm ngay đợt ra mắt của 'Hơi ấm mùa đông'-Chuỗi trang sức cao cấp mùa Đông mà bộ phận truyền thông đã loan tin cả tháng trước Giáng sinh.

Hồ sơ cá nhân của CEO mới đều được gửi vào hộp thư của mỗi nhân viên Hoàng Kim,mọi người phải thuộc nằm lòng như bảng cửu chương,nữ nhân viên thì háo hức nghiên cứu ngày đêm,còn hơn đang ôn thi Đại học quốc gia,nam nhân viên thì ngán ngẩm coi cho có lệ,chung quy nam giới không có hứng thú nghiên cứu về người cùng giới thành đạt hơn mình,đố kị,ganh ghét và cả tủi hổ.Hạ Đồng chẳng màng đến nó,để có thể leo lên vị trí ngày hôm nay,còn ai trong nội bộ cao cấp của Hoàng Kim,trải dài mọi Châu lục cô chưa biết qua.

Vương Hạo-doanh nhân trẻ tuổi nổi danh trên thương trường đá quý,mỗi quyết định anh đưa ra là một đòn chí mạng cho thị trường mà anh đã nhắm tới,mỗi một dự án,mỗi một viên đá quý qua tay anh,có dự án nào không thành công vang dội năm châu,có viên đá quý hiếm nào người ta không đổ máu giành giật bằng được.Phàm là con người,vật quý giá đến mấy mà không ai giành giật với mình,coi như đồ bỏ,còn cho dù là rác rưởi,hàng tá người tranh nhau thì cũng thành bảo vật quý giá.

Anh đã chọn lựa Việt Nam chưa thực sự nổi bật ở lĩnh vực đá quý để điều hành và đặt tại nơi này nhiều dự án lớn,thay vì trụ sở ở Anh quốc giàu tìm lực kinh tế,khiến truyền thông và giới thương nhân không khỏi kinh ngạc.

Dù cho CEO này chọn trụ sở nào,phá bao nhiêu mỏ kim cương,đào bao nhiêu viên đá hiếm,công phá thị trường quốc tế như thế nào,miễn bảo đảm chén cơm cho Hạ Đồng,không cắt lương,không giảm biên chế là cô mừng lắm rồi.

Chung quy cái cô quan tâm chỉ là tiền thôi,có tiền có tất cả!

Tinh Tinh,cô đồng nghiệp cùng bộ phận dưới quyền Hạ Đồng bước vào phòng làm việc của cô,giọng nói nhẹ nhàng.”Giám đốc Hạ,chị có muốn ăn trưa cùng bọn em không?“.

“À...được!”

Hạ Đồng cùng các đồng nghiệp cấp dưới chọn một nhà hàng đồ Tây danh tiếng trên một con phố sầm uất.Nhà hàng Diamond đã rất nổi danh trên tạp chí thực phẩm Hoàng Đế,với chất lượng món ăn không chê vào đâu được,thái độ phục vụ và sự chuyên nghiệp của nhân viên tại đây được xếp vào hàng đẳng cấp.

Nhà hàng với màu trắng ngà ấm áp,từng bó hoa hồng đỏ được đặt trên một cái bệ kim loại sáng bóng dưới mỗi góc cột to,toả hương thơm dịu dàng,khiến người ta lưu luyến.Tầng trên cùng được bao bọc bởi một lớp thuỷ tinh trong suốt,trần nhà được vẽ những hoạ tiết Châu Âu sống động,có một cô gái đang chơi bản piano êm tai,phục vụ tâm trạng cho những thực khách giàu có nơi đây.

Hạ Đồng cùng mọi người chọn một bàn sát góc.

“Giám đốc Hạ,chị chọn món trước đi!”

“Mọi người cứ chọn đi,hôm nay tôi sẽ trả!”

“Nhưng...như vậy sao được...”

“Không sao,không sao,mọi người cứ ăn uống thoải mái,chúng ta còn làm việc với nhau dài dài,lần sau mời tôi gấp đôi là được!“.Hạ Đồng cười tươi,khuôn mặt dễ chịu rất nhiều.Mọi người cũng thả lỏng hơn,vị sếp này thực sự rất đáng yêu,không như nhiều người hắc ám khác,cậy quyền cậy thế ức hiếp kẻ yếu.Nhân viên cungz chỉ là người làm công ăn lương,trình độ thì sao,nhan sắc thì sao,không có chỗ dựa,không đủ mưu mô,toan tính,dè chừng thì cút!

Xã hội là vậy,sống thực thì tiếp tục ăn ngày ba bữa,hít không khí,đâm đầu quần quật cống hiến,còn sống ảo, sống trong cái bọc nước ối thì sẽ lập tức bị đào thải.

----------------

Bảo Trân khoác tay Hoài Nam,bước đi vô cùng tự tin trên thảm đỏ.Ánh đèn máy ảnh nhấp nháy chuyên nghiệp,thu trọn mọi khoảnh khắc ngàn vàng của người mẫu nổi tiếng bậc nhất hiện nay cùng ông hoàng công ty giải trí Thế Kỷ.

Đây sẽ là một tin giật gân cho tuần báo ngày mai.

Ông bầu Hoài Nam luôn úp mở về một người con gái,còn người mẫu Bảo Trân luôn bí ẩn một người đàn ông trên mạng xã hội,khiến công chúng hâm mộ,tò mò vô cùng.Giờ đây họ lại cùng nhau sánh vai,công khai hẹn hò gây chấn động giới giải trí.

“Em rất đẹp!“.Hoài Nam cúi đầu thì thầm vào tai Bảo Trân đầy cưng chiều.

Cô khẽ đỏ mặt,ánh mắt đầy yêu thương nhìn Hoài Nam.

Anh đã bên cạnh cô bốn năm,nâng đỡ cô hết mực,bao bọc cô từ khi cô vừa bước chân vào showbiz,mang tới cho cô danh tiếng và cả một viễn cảnh tương lai tươi đẹp.Anh yêu thương cô chân thành,cho cô một cuộc sống đầy đủ,cho cô tình yêu đẹp nhất trên đời.Anh luôn ân cần ấm áp,cô yêu người đàn ông này rất nhiều!

Bảo Trân tựa đầu vào vai Hoài Nam,đôi trai tài gái sắc vẽ nên khung cảnh vô cùng chói mắt,một đôi cân xứng,như thể họ sinh ra là dành cho nhau.

------------------

Vương Hạo đang ngồi trong một phòng bao ở quán bar.

Thuộc hạ ngồi xung quanh anh,cô gái quyến rũ bên tay phải liên tục cọ sát người anh,rót rượu,châm thuốc,khoé miệng cô nàng cong lên đầy mỹ mãn khi từng tờ tiền được nhét khắp người cô.

“Vương Ca,bên phía kia đã có tin tức!“.Nam Hàn nhìn anh rồi lại nhìn cô gái bên cạnh Vương Hạo.

“Ra ngoài đi!“.Anh buông cô gái kia ra,nhét một xấp tiền vào tay cô ta.

Người phụ nữ cười nhẹ rồi uyển chuyển đi ra ngoài.

Vương Hạo đưa mắt nhìn tập tài liệu Nam Hàn đưa cho.Thông tin về Hạ Đồng vô cùng rõ ràng,mọi thứ về quá khứ dần hiện ra trong đầu anh.Anh khi ấy bảy tuổi,bị một chiếc xe mém tông trúng,mẹ đã nhảy ra cứu anh.

Kẻ trên bước xuống,nhằm phía anh đang nằm mà nhắm súng tới,anh đã chứng kiến mẹ mình vì che chắn cho con trai mà lãnh một phát đạn chí mạng.Máu tanh chảy xuống gương mặt nhỏ bé của anh khi ấy,anh gào khóc lên đầy thương tâm,ôm chặt thân ảnh gầy gò của mẹ trong tay,anh khi ấy,thẫn thờ như người mất hồn.

Vương Hạo khi tỉnh lại đã thấy tay mình nắm chặt một thứ.

Là dây chuyền bị rớt lại của kẻ kia.

Nó khắc ký hiệu của Hạ gia,là kẻ mà anh đã căm thù suốt bao nhiêu năm nay.Anh thề trong lòng sẽ trả mối thù này,kẻ đã hại chết mẹ anh,kẻ khiến anh thành mồ côi,anh sẽ khiến bọn chúng phải trả giá.

Từ Hạ Minh Hoàng,tới Lý Uyển Vân,giờ là Hạ Đồng.

Tất cả sẽ phải trả giá cho tội lỗi năm xưa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.