Nguyễn Anh đang cùng đội khảo sát phải cát trên xe, bắt đầu chuẩn bị kéo xe ra khỏi cát để chuẩn bị lên đường. Lisa vội vàng bước về phía họ
cất giọng.
“Nguyễn Anh, cô qua đây tôi có chút việc” Lisa goi to.
“Có việc gì sao trợ lý Lisa?” Bình thường Nguyễn Anh rất ít khi giao tiếp trực tiếp với Lisa mọi việc thường thông qua hệ thống văn bản.Vì thế nghe Lisa gọi Nguyễn Anh lập tức chạy tới trước mặt cô. Khi cô tới trước mặt Lisa Nguyễn Anh vội tới nỗi ôm tay vào ngực thở vì chạy quá vội.
“Cô cứ từ từ đi cũng được, sao phải vội.”
Lisa nhìn Nguyễn Anh, mỉm cười, trong lòng tăng thêm chút cảm tình. Bình thường ở công ty, phòng của Nguyễn Anh vẫn luôn là phòng hoạt động ổn định, đạt mọi yêu cầu của công ty, mỗi khi có nhiệm vụ mới đều hoàn thành rất tốt vì thế thường là sẽ chỉ cần giao tiếp qua hệ thống văn bản, không cần phải quá mất thời gian hướng dẫn. Nhìn chung với cương vị là lãnh đạo Lisa rất hài lòng với hoạt động của phòng Nguyễn Anh. Cô cũng biết trong công ty Nguyễn Anh là người tiếp xúc nhiều và có phần thân thiết với Trương Tú Anh hơn những người khác.
“Có chuyện gì xảy ra với Trương Tú Anh.” Lisa không vòng vo, hỏi thẳng Nguyễn Anh.
“Tôi cũng không rõ, Trương Tú Anh nói với tôi là đi khảo sát phía giếng hoang, tôi có nói sẽ đi cùng nhưng cô ấy nói chỗ đó cũng gần, tôi ở lại
phụ mọi người, cô ấy có thể đi một mình được. Trước khi bão tới tôi có liên lạc với cô ấy nhưng không được, sau đó Sếp Thịnh tới hỏi tôi tình hình, sau đó anh ấy nói sẽ đi tìm Trương Tú Anh, sau đó... thì bão tới.”
Ban đầu Nguyễn Anh chỉ tường thuật sự thật nhưng tới đoạn cuối, mặt cô chợt biến sắc mắt trợn lên đầy lo lắng, lúc này cô mới ý thức được nguy hiểm mà cả Trương Tú ANh và Thịnh Thiên Vĩ phải trải qua trong cơn bão. Nguyễn Anh trở nên luống cuống.
“Sếp Lisa, cô liên lạc với Thịnh tổng đi, cô cử người đi tìm hai người bọn họ đi, trời sắp tối rồi...” Nguyễn Anh đi đi lại lại, hai tay vặn vào nhau. Cô thật sự đã lo lắng tới mức mất bình tĩnh.
“Cô bình tĩnh, nghe tôi sắp xếp” Lisa nhìn bộ dạng của Nguyễn ANh trong lòng thầm cảm thấy Trương Tú Anh ay mắn mới vào công ty mà đã có được một người bạn tốt, lo lắng cho mình.
Nguyễn Anh dừng động tác đi lại, đứng yên nhìn Lisa chằm chằm, theo dõi nhất cử nhất động của Lisa như thể từ hành động của Lisa cô có thể nhìn thấy Trương Tú Anh vậy.
Con người Lisa trầm xuống, cô cầm điện thoại gọi vào số vệ tinh của Thịnh Thiên Vĩ, mất một lúc lâu khi cô sắp sửa bỏ cuộc thì cuộc gọi được kết nối, giọng THình Thiên Vĩ không được rõ lắm. KHông để cho Lisa lên tiếng Thịnh Thiên Vĩ đã nói ngay.
“Trương Tú Anh mất tích, nhiều khả năng là bị người ta bắt đi. Bọn bắt cóc vẫn còn ở trong thị trấn. Cử người thân tín ở đội khảo sát bí mật theo dõi nhất cử nhất động của những người ra vào thị trấn này. Trừ đội khảo sát ở lại, còn để tất cả đi về khách sạn trước.”
Thịnh Thiên Vĩ vừa phải cát trên người vừa ra lệnh cho Lisa.
“Rõ thưa sếp. Có cần tiếp viện không?” Lisa nhanh chóng nắm được tình hình.
“Tôi sẽ gọi tiếp viện, về phần ở đó cô lo cho chu đáo, nói với mọi người, đoàn khảo sát phải ở lại lâu hơn để hoàn thành nốt công việc. Quan sát nét mặt từng người cho tôi.”
Lisa đã quen biết THình Thiên Vĩ nhiều năm hai người lời ít nhưng ý nghĩa nhiều, chỉ cần anh nói thế cô đã đủ hiểu, anh nghi ngờ có nội dán trong đoàn, rất có thể người bắt cóc Trương Tú Anh có liên quan tới những người ở đây.
“Sếp cứ yên tâm”
“Cúp đây”