Tổng Tài Câu Dẫn Vợ Yêu

Chương 42: Chương 42: Quà sinh thần (2)




Trên xe, tôi nhìn ra đường, dường như hơi quen, chẳng lẽ anh đến nhà Léw? Đúng là như vậy, xe anh liền rẽ vào biệt thự của Léw. Anh trang trí rất đơn giản, bên ngoài nhìn vào chỉ thấy một cục xám xịt nhưng lại có vẻ xa hoa riêng biệt của nó. Đặc biệt là anh có nuôi một chú chó Pembroke Welsh Corgi, anh rất chịu chi, dùng cả ngàn đô để mua nó. Thân dưới trắng sữa, phân nửa bên trên là nâu sáng. Nhỏ nhắn, cũng rất đáng yêu nhưng thoạt nhìn bề ngoài hơi mạnh mẽ. Nó luôn luôn thơm tho và không thích tiếp xúc với người lạ, Léw anh rất yêu thương nó, giữ gìn kỹ và anh đặc tên cho nó là Vonn. Mỗi lúc tôi đến đều chạy theo tôi vì muốn chơi banh, nguẩy cái đuôi lông mềm mại. Ngoài cửa, có hai người gác xuyên suốt không nghỉ. Bạch Kình Thần anh, thong thả đi vào, anh bước chân từ từ nhưng đối với tôi đó là một sải chân dài nên tôi nhanh chân chạy theo anh. Lueas thấy anh từ xa liền vẫy tay. Vì anh ta làm động đến Vonn, nó đánh hơi được tôi liền chạy một mạch đến, cọ đầu vào chân tôi sủa vui vẻ. Bạch Kình Thần anh, nhìn chằm chằm tôi như muốn thiêu đốt, anh suy tư, chẳng phải nó không thích tiếp xúc với người lạ, anh còn nhớ lần đầu tiên anh gặp nó, nó không sủa loạn mà quay đít đi không thèm nhìn anh dù chỉ một lần.

- Đi vào trong thôi. Tôi vừa nói vừa ngoắc Vonn đi cùng, nó ngoan ngoãn đi cạnh tôi, cái đuôi vẫn lúc lắc không ngừng. Tôi liền định mặt Rum, Lueas, Gent và Tiger - một người chị lớn của bang Bạch Long rất ít khi xuất hiện, sinh thần của Kình Thần cô ta ít nhiều cũng nể mặt mà tham dự. Cô ta cũng thuộc dạng ưa nhìn chứ không đẹp tao nhã, xắc sảo như Rum và Gent, nhưng lại sang trọng và đẹp theo cách riêng của bản thân. Léw đang ở trong bếp chuẩn bị, anh ta nổi tiếng nấu ăn ngon, đến độ khiến tôi ghiền hẳn, muốn cả ngày mặt dày mà đi xin cơm. Cả ba người đều dồn tầm mắt về phía tôi, tôi có chút ngại ngùng lên tiếng. Vì lúc là Rose, tôi dùng thiết bị khiến cho giọng trầm hẳn đi nên không cần lo.

- Chào mọi người, Ti Tuệ Thẩm. Tôi cười hoạt bát gây cảm tình, cẩn thận quan sát sắc mặt của ba người. Ai nấy cũng nhìn tôi như cái gì đó rất chướng mắt. Tôi thì rất muốn rời khỏi nhưng căn bản không thể. Nhìn bàn dài đầy mỹ vị, bụng tôi đánh trống thùng thình, nhìn đến sáng mắt.

- Ai đến cũng mang quà trên tay, cô có không? Tiger cười cợt, liếc qua các món quà họ cầm trên tay.

- Tặng rồi. Tôi nhìn anh, món quà của tôi tận nhiều món gộp lại, cười ma mị khiến anh thẹn quá hoá giận, lảng mặt sang chỗ khác. Cả 4 người đều thấy rõ liền nhìn tôi như thể muốn đuổi đi ngay lập tức. Đĩa thịt cay Tứ Xuyên được Léw bưng lên, mùi hương tràn ngập khắp phòng, vô cùng quyến rũ người.

- Các người nhập bàn đi. Léw hằng năm đều tổ chức sinh nhật nhỏ như vậy cho anh, nhưng đối với anh nó lại rất có ý nghĩa. Bạch Kình Thần anh, nhẹ nhàng từ tốn đỡ ghế gỗ đàn hương thơm, bóng loáng cho tôi ngồi. Léw nhìn thấy tôi liền vui mừng.

- Cô cũng ở đây luôn sao? Dù sao cũng người nhà, thân thiện đi. Tôi nhìn qua Bạch Kình Thần, thấy anh cũng nhìn tôi khó hiểu và mọi người cũng quan sát tôi thật kỹ, quá áp bức đi

- Léw, cậu quen cô ấy?

- Ro.... Léw vừa mở miệng tôi liền lườm anh. Anh nhanh chóng ngậm miệng.

- Tiên sinh đây là nhận nhầm với người nào rồi. Tôi chỉ gặp anh qua một lần, cả tên lẫn họ đều không rõ. Người nhà gì chứ! Tôi nhẹ nhàng đến gần thân ảnh nho nhã kia mà nói to. Thấy anh cứng đờ, tôi mới thì thầm hai người.

- Diễn chung chút đi. Anh liền nhanh chóng hiểu rõ vẫn đề cặn kẽ, liền cười ái ngại.

- Xin chào tiểu thư, tôi là quá đường đột kết luận rồi. Ha ha. Mời cô ngồi, cứ ăn thoải mái không cần khách khí. Tôi liền trở lại chỗ ngồi của bản thân. Ver cũng không để ý nữa nên làm chủ tọa, đều đợi anh đụng đũa mới dám dùng. Đũa đầu tiên, anh gấp cho tôi một miếng thịt cay vì anh tinh mắt thấy tôi cứ ngó đĩa mà Léw đem lên đến muốn chảy cả nước miếng ra ngoài. Anh rất muốn cười nhưng lại là không có. Tôi liền không thèm quan tâm đến cái gì là tôn nghiêm nữa liền cầm đũa ăn, trước ánh mắt khó coi của mọi người.

- Người đẹp, mép cô dính nước sốt. Lueas nhìn tôi, tôi liền nổi da gà lên, hắn như muốn ăn tươi nuốt sống. Tôi giật mình, định cầm khăn bên cạnh lau thì liền được Ver lau đi, tôi ngại nhìn chén của mọi người vẫn trống trơn, ai kêu cái tên bên cạnh, đã hành hạ mệt mỏi lại không cho ăn chứ. Tôi lườm Léw đang cười to.

- Rum, chị ăn cái này không? Tôi gắp miếng sườn xào đặt vào chén Rum, cô ta nhìn trân trân tôi.

- Cô biết tôi sao? Nếu bay giờ tôi nói có nghe Ver nói qua thì chắc chắn sẽ bị lật kèo, lật bài ngửa nên liền đưa ánh mắt cầu cứu sang Léw.

- Mọi người đừng căng thẳng, cô ấy nhỏ tuổi nếu có đắt tội thì cũng bỏ qua đi. Sinh thần của Kình Thần, mọi người nên vui lên đi. Léw đắc ý, giơ ngón tay hình chữ V bên dưới chỉ để tầm nhìn tôi thấy rõ “hai món đồ mới“. Tôi đen mặt, anh đúng là đòi hỏi quá cao đi. Tôi nhẹ mím môi, anh liền hiểu không đồng ý, anh nhẹ lắc tay, tỏ vẻ không có gì.

- Hai người các người nói chuyện bằng mắt hay thật nha! Gent vui vẻ lên tiếng.

- Tôi đi vệ sinh. Tôi liền một mạch theo thói quen mà đi đến nhà vệ sinh, Ver anh lần lượt quan sát tất cả. Một lúc lâu, Léw cũng viện cớ đau bụng, cũng đi ra ngoài.

- Léw, anh đúng là cắt cổ người.

- Này, tôi giúp cô qua tuông như vậy, phải trả hậu hĩnh thôi. Cô định giấu luôn cả Ver sao?

- Tôi không muốn nói, anh tốt nhất giữ miệng mồm đi.

- Tôi biết việc tôi nên mà.

- Đúng, anh biết đây là việc nên làm, nếu trả công lại phụ lòng anh nên ngại quá... Tôi vui vẻ đi ra ngoài, bỏ lại hắn đang tức điên người mà chửi mắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.