Ngay lúc này,tại phòng Chủ tịch của tập đoàn Nam Thị lừng lẫy này,một người đàn ông,một tấm hình,cả hai đối diện với nhau,người đàn ông ấy,khẽ vuốt tấm hình,trong tấm hình đó,là người con gái hắn yêu,và hắn-chính là Nam Cung Tư Điển-một vị chủ tịch giết người không chớp mắt,lạnh lùng hết chỗ nói,một người trên vạn người.
Ai bảo lạnh lùng là có trái tim sắt đá,hắn cũng lạnh lùng,mà trái tim sắt đá của hắn,từ lâu đã bị cô làm ấm mất rồi.
-Thách Am Tử,lần này để tôi xem,em còn dám chống cự theo tôi về Nam Gia không,em cứ đợi đấy
Hắn tự nói với tấm hình,ở nhà,Thách Am Tử hắc xì hơn chục lần.
Cốc..cốc..cốc
-Ai?
Hắn buông một câu lạnh âm độ làm vị trưởng phòng ở ngoài xuýt đánh rơi chồng hồ sơ cao chót vót
-Dạ...dạ....chủ...chủ tịch...có...hồ sơ..cần..cần ngài kí ạ
Vị trường phòng rớt mồ hôi hột,vị chủ tịch này...cũng không khác xa diêm vương là mấy,chỉ có điều,diêm vương chỉ quản bóng ma,còn vị chủ tịch này...một khi đã chết dưới tay hắn...thì muốn hóa thành ma cũng quả là khó
-Vào
Một câu không độ nữa,vị trưởng phòng không nhanh không chậm đặt chồng hồ sơ xuống bàn chủ tịch,nhẹ nhàng và thật nhẹ nhàng,chỉ sợ,sơ hở một chút làm chủ tịch không hài lòng,chắc ông sống mãi ở tuổi 36.
-Còn gì?
-Dạ không
Nghe vậy,lão trưởng phòng chạy thục mạng ra khỏi cửa rồi mới hết sức nhẹ nhàng đóng cửa lại,coi như ông ta mới đối mặt với anh Tử Thần siêu hảo soái.....
By:Nam Cung Tùy Tâm