Tổng Tài Khốc Suất Cuồng Bá Duệ

Chương 36: Chương 36: Thần tình yêu đúng là tiểu yêu tinh




Đêm nay em zai vô cùng lo lắng, bởi vì cậu quá lo lắng dẫn đến ngủ không đủ giấc, vành mắt đen xì, lại ảo não chuyện mình như kiểu bị điên, cho nên mãi đến gần sáng mới ngủ được.

Ngược lại anh zai được ôm vợ yêu ngủ rất hạnh phúc, không chỉ ngủ ngon vô cùng, mà còn mơ giấc mơ thiệt đẹp! Càng bất ngờ hơn là, sáng hôm sau khi anh tỉnh lại, phát hiện tay phải của mình đã mò vào trong quần vợ yêu, đang vuốt ve mông nhỏ mềm mại của em ấy!

Ông! Phắc!

Sau khi thức dậy để ý đến chuyện này, Cố tổng lập tức điên dại! Anh vừa phấn khích vừa ân hận, vừa muốn chạy như điên lại vừa không dám di chuyển! Đờ mờ đây là cảm giác gì chứ! Đờ mờ sớm biết thế này dậy sớm hơn! Thế mà lại sờ vào mông nhỏ đầy thịt của vợ yêu! Giấc mơ đẹp này đúng là giống thực ha!

Xúc cảm ấm áp mềm mại truyền đến từ lòng bàn tay, Cố tổng trong lòng gào thét sao da em mịn quá vậy! Sau đó đáng khinh xoa xoa hai cái! Nhất định là say mê đến không thể kiềm chế!

Đương nhiên xoa xoa nhất định chưa đủ, phải bóp mới toẹt zời! Nhưng Cố tổng trong thời khắc then chốt không cẩn thận bị sung sướng làm mờ mắt, anh vừa nghiêm túc nhắc nhở mình phải xuống tay nhẹ nhàng, vừa vô cùng đói khát mạnh mẽ bóp một cái!

“Ô!” Lưu Tiểu Niên bị đau nhướn mày, nâng tay dụi mắt.

Đờ mờ! Cố Khải hoảng sợ, theo lý mà nói lúc này nên dùng vận tốc ánh sáng mà rút tay ra, nhưng cậu lại mở mắt rất nhanh! Cho nên anh phản xạ có điều kiện nhắm mắt lại, móng vuốt dâm dục vẫn còn đang ở trên mông vợ yêu!

Lưu Tiểu Niên ngơ ngác chớp mắt vài cái, cuối cùng tỉnh táo lại, sau đó cảm thấy hình như đây không phải phòng mình, nhìn sang bên cạnh, là khuôn mặt đang ngủ say của Cố Khải.

…..

Tối qua mình lại có thể ngủ trên giường anh ấy? Lưu Tiểu Niên 囧, lười biếng duỗi thắt lưng định ngồi dậy, cả! Người! Cứng! Đờ!

Nếu chưa cảm thấy sai ở đâu, nhất định là thứ đang dán trên mông mình… tay ảnh?!

A a a a a! Sao lại như thế! Lưu Tiểu Niên lập tức hỗn độn trong gió, bị tổng giám đốc sờ mông gì đó, nghe rất là thô tục á! Nhưng may mắn ảnh chưa tỉnh, nhanh nhanh chỉnh lại tư thế đáng xấu hổ này mới là chuyện chính!

Ngay sau đó Cố Khải cảm thấy giường khẽ động, mà mông nhỏ mềm mại của vợ yêu đang lấy tốc độ sên bò rời đi.

Đờ mờ sao lại chạy! Cố tổng hơi bất mãn, nhưng anh vẫn không mở mắt ra, giả vờ mơ màng nghiêng người, tay trái ôm tay phải sờ, chẳng những một lần nữa tóm được mông vợ, còn ôm người vào lòng!

Well done! Cố tổng rất vừa lòng tự khen ngợi mình!

Đờ mờ! Lưu Tiểu Niên nhất định khóc không ra nước mắt, cả người mình bị ôm chặt còn chưa nói, mông bị anh sờ cũng chưa nói, nhưng mà ban nãy lúc ảnh ôm mình làm cho quần lót bị tụt xuống một chút, giờ thì lộ nửa mông luôn rồi a a a! Lạnh quá, còn không có chăn!

Rốt cuộc là vì cái răng gì! Lưu Tiểu Niên nước mắt đầy mặt, rất mất mặt nha!

Cố tổng lúc này nhất định mở cờ trong bụng, bởi vì người trong lòng có vẻ không quá kháng cự, vậy thì ăn nhiều đậu hũ một chút cũng được! Vì thế Lưu Tiểu Niên cảm thấy Cố Khải đè lên mình, thứ gì đó… cứng rắn đang để trên… chân mình…

Đây đây đây, khẩu vị nặng quá nha! Trạch nam Lưu Tiểu Niên cuối cùng hồn phi phách tán sụp đổ, cậu ra sức đẩy Cố Khải ra nhảy xuống giường, ngay cả quần bị tụt một nửa cũng không chú ý!

Vì thế khi em zai đột nhiên đẩy cửa phòng ngủ anh mình ra, liền thấy chị dâu mặt mày tái mét giữ quần, mà anh mình đang khỏa thân trên dựa vào đầu giường, tư thế như vừa bị chà đạp!

Phắc! Em zai lập tức hóa đá, đờ mờ chuyện này thật khó tin!

“Sớm.” Lưu Tiểu Niên quẫn đến đỏ bừng lỗ tai, sau khi vội vàng chào hỏi liền xông ra cửa, giống như vừa mới chà đạp phụ nữ nhà lành lại có chồng vậy đó!

Cố Khải dựa vào giường, cười đến run cả vai.

Em zai hoảng sợ bổ nhào lên giường anh mình, điên cuồng lắc vai anh, “Tình huống quái quỷ gì vậy?!”

“Chắc chắn không phải tình huống em tưởng tượng ra.” Anh zai gõ đầu em mình một cái, ngồi lên mặc quần áo.

“Gì vậy?” Em zai chán nản, tưởng có đột phá chớ!

“Em chạy vào phòng anh làm gì?” Anh zai đột nhiên nhớ đến chuyện này, đờ mờ lỡ mình với vợ yêu đang triền miên thì sao! Còn không gõ cửa!

Thực ra em zai đúng là cố ý, vì cậu muốn nhìn hiện trường của anh zai và chị dâu! Nhưng lý do này chắc chắn không thể nói ra, vì thế em zai thẹn thùng nói, “Hôm nay bác sĩ Lục muốn tới nhà mình.”

“Lục Triển Phong?” Anh zai giật mình, “Đến nhà làm gì?”

“Đương nhiên là để thăm em rồi!” Em zai kiêu ngạo ưỡn ưỡn ngực nhỏ!

……

Anh zai nghiêm túc dặn dò “Hai đứa vừa mới kết giao, không được làm mấy chuyện thái quá.”

“Vâng.” Em zai nhu thuận gật đầu, sau đó trong lòng điên cuồng nghĩ mua một ít gel bôi trơn và bao cao su na, lần đầu tiên dùng đạo cụ gì đó có phải khẩu vị nặng quá không?!

Nhìn nụ cười đáng khinh của em zai, anh zai không nói gì, một chút dè dặt cũng không có!

Thừa dịp anh mình đi thay quần áo, em zai rất nghiêm túc tự hỏi vấn đề làn da mình có đủ mềm mại hay không! Là một tiểu 0, có thể không cao, có thể không đập chai, nhưng da nhất định phải đẹp, như thế mới đủ phẩm cách! Vì thế em zai liều mạng sờ ngực mình, cảm thấy dường như khá tốt nha!

Anh zai nhìn hành động cơ khát của em mình qua gương, trong lòng nảy lên cảm giác sụp đổ nồng đậm, anh nắm lấy bả vai em zai nghiêm mặt nói, “Em đã trưởng thành rồi, làm gì cũng phải có chừng mực.”

“Vâng!” Em zai rất kiên định giơ nắm đấm nhỏ, “Anh yên tâm, em sẽ không để mình chửa trước cưới đâu!”

……

Phắc!

Sau đó Lưu Tiểu Niên vừa chuẩn bị xuống nhà làm bữa sáng, bị tiếng kêu thảm thiết của em zai dọa sợ phải dừng chân một chút!

Trận gia tộc hỗn chiến này diễn ra hơi lâu, bởi vì anh zai hơi kích động vài việc nên phải trút hết ra! Thật vất vả đợi đến khi hai người xuống nhà, trên bàn đã bày đầy đồ ăn, Lưu Tiểu Niên đang pha cafe.

Anh zai rất đắc ý nhìn em zai, vợ anh đây thiệt đức hạnh!

Đờ! Em zai khinh thường, trưng ra lúm đồng tiền đẹp như hoa ngồi lên ghế, “Cám ơn Tiểu Niên.”

“Đừng khách khí.” Lưu Tiểu Niên cười, ánh mắt hơi mất tự nhiên nhìn Cố Khải, “Buổi, buổi sáng tốt lành.”

“Sớm.” Cố tổng thành công triệu hồi hình thức tinh anh.

Sắc mặt dường như rất bình thường? Lưu Tiểu Niên nhẹ nhàng thở ra, chuyện ban nãy, chắc anh ấy ngủ không biết gì? May quá may quá!!

Mọi người ăn xong bữa sáng vô cùng hài hòa, em zai sau khi nhìn anh mình và chị dâu ra khỏi cửa, bắt đầu điên cuồng trưng diện, hận không thể đem tủ quần áo ra mặc toàn bộ! Mặc đồ lót không đủ cá tính, mặc đồ ngủ lại hơi dâm đãng một chút, mặc âu phục giống như thằng ngâu ý, mặc áo ba lỗ lại không đủ moe, mặc áo phông in hình hoạt hình lại không đủ khí chất, em zai ở trong phòng nôn nóng, đờ mờ sao mình lại không có bộ nào tươi mát thoát tục chứ!

Ngay khi em zai đang vô cùng lo lắng, chuông cửa bỗng nhiên vang lên! Phắc! Em zai lập tức khẩn trương run lên! Bổ nhào đến trước cửa nhìn ra, đúng là bác sĩ Lục rồi a a a!

Đờ mờ sao lại đến sớm hơn giờ hẹn chứ! Mình còn chưa thay quần áo đẹp! Em zai cảm thấy hoa mắt chóng mặt, đờ mờ loại tình êu này cảm giác thiệt toẹt zời!

Lục Triển Phong vô tình ngẩng đầu, vừa vặn thấy em zai đang lén lút nhìn mình, bèn cười vẫy tay với cậu.

Rình người bị phát hiện, em zai lập tức cảm thấy vô cùng hỗn độn, đành phải thấp thỏm bất an xuống dưới lầu mờ cửa, mấy tiếng chọn quần áo thành công cốc, cậu mặc áo phông trắng của anh zai và quần đùi, lết theo đôi dép nhựa in hình của tổ trò chơi công ty anh zai mình, phía trên còn có LOGO nổi bật! Nhất định là phong cách ngâu xi không thể tưởng!

“Dọc đường không bị kẹt xe nên tôi đến sớm nửa tiếng.” Lục Triển Phong cười nhìn cậu, “Không quấy rầy em chứ?”

“Đương nhiên là không.” Tuy trong lòng em zai đã có hơn một ngàn con thảo nê mã điên cuồng chạy, nhưng cậu vẫn thành công duy trì bộ dáng thoát tục mà thanh tỉnh như trước, cười e thẹn!

Phòng khách ở nhà rất lớn, sau khi ngồi xuống Lục Triển Phong nhìn xung quanh, tán thưởng nói, “Trang trí rất đẹp.”

Đờ mờ há chỉ có đẹp đơn giản thế thôi hả! Em zai kiêu hãnh trả lời hắn, “Vâng, là em thiết kế.”

“Thật à?” Lục Triển Phong hơi bất ngờ, “Tôi nghĩ sở trường của em chỉ là vẽ tranh.”

“Thực ra em học nghệ thuật kiến trúc, vẽ tranh chỉ là một trong những sở thích thôi.” Giọng em zai vô cùng phong độ!

“Rất lợi hại.” Lục Triển Phong nhìn cậu, ánh mắt rất ôn nhu!

Em zai không chịu thua kém mà thẹn thùng.

“Tối qua ngủ không ngon?” Thấy cậu có chút ngại ngùng, Lục Triển Phong chủ động đổi đề tài hỏi cậu.

“……” Đờ mờ đang êm đẹp vì cái răng gì lại đổi sang đề tài mất mặt tối qua hở! Em zai hỗn độn trả lời hắn, “Em, a, gần đây em ngủ không ngon.”

“Nếu không ngại, em thử cái này đi.” Lục Triển Phong cầm một cái hộp đưa cậu, “Chắc sẽ giúp em ngủ ngon hơn.”

A! Ánh mắt em zai sáng bừng! Quà tặng gì đó… Chẳng lẽ là gel bôi trơn? Chờ đến khi mình mở hộp ra, anh sẽ ôn nhu hôn mình, tà mị cười nói ‘Trước khi ngủ vận động một chút, có thể ngủ ngon rồi’ linh tinh!

Ông phắc sao mà đẹp thế này! Em zai cố gắng dè dặt nói một câu cảm ơn, sau đó chậm rãi mở hộp, thuận tiện điên cuồng nghĩ đợi đến lúc anh ấy tấn công, mình có nên dục cự còn nghênh hay không!

Sau khi bóc lớp giấy ra, bên trong xuất hiện một chai rượu vang!

Em zai thành công buồn bực, đờ mờ thứ đồ chơi này làm sao mà làm bôi trơn được!

“Trước khi đi ngủ uống một chút, có thể giúp em ngủ ngon.” Giọng Lục Triển Phong rất ôn nhu, “Rượu này không quý, nhưng năm sản xuất và mùi vị khá tốt, thử nhìn xem.”

“Cám ơn.” Tuy vô cùng mất mát, em zai vẫn tỏ ra rất biết ơn.

“Em không cần phải đến phòng triển lãm tranh?” Lục Triển Phong hỏi cậu.

“Vâng, anh em bảo em nghỉ ngơi ở nhà một tuần, cuối tuần lại đến.” Em zai trả lời hắn.

“Tình cảm anh em hai người thật tốt.” Lục Triển Phong cười, “Còn Tiểu Niên, cậu ấy cũng ở nhà em à?”

“Đúng rồi.” Em zai gật đầu, “Phòng trọ của cậu ấy bị hỏng đường ống nước, đồ đạc trong nhà đều bị ngâm nước hỏng mất, tạm thời không có chỗ ở, nên ở nhà em.”

“Bảo sao cậu ấy thường xuyên cùng Cố tổng đến thăm em.” Lục Triển Phong thuận tiện cầm hoa quả, thờ ơ nói, “Cậu ấy với hai anh em em… quan hệ tốt lắm à?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.