Sau vụ việc ấy Liễu Tuyết Lệ bị toà tuyên án tù trung thân phải nhờ đến Kiều Trạch Dương giúp đỡ bà ta mới không bị nhận hình phạt tử hình. Có lẽ quãng đời còn lại ở trong tù sẽ giúp bà ta hối hận mà sửa sai
Hứa Tư Vũ cũng không sao vết thương lần đó cũng may không lệch xuống tim. Anh đã cùng ba mình đi đến thăm mộ của mẹ Kiều Trạch Dương
Ông Hứa đứng đó nhìn vào tấm hình trên bia mộ là người con gái ông yêu ông hứa chăm sóc cho cô vậy mà đã không làm được giọt nước mắt hối tiếc đã rơi trên gò má của ông. Hứa Tư Vũ cùng ông đứng đó một lúc lâu, mặc dù Liễu Tuyết Lệ là người ác nhưng bà ta lại có một đứa con hiền lành tâm không ác
…
Sau khi mọi chuyện đã qua Kiều Trạch Dương đưa Hạ Tiêu Lạc trở về lại Bảo Lam Kính lúc đầu ông ngoại không đồng ý nhưng rồi cuối cùng vẫn phải chịu thua cháu trai
Hạ Tiêu Lạc đang ôm đĩa trái cây ngồi ở phòng khách xem tivi. Nghe thấy ngoài cổng có tiếng động cơ xe quen thuộc là anh về cô liền đứng dậy nhưng chưa kịp đứng lên bụng bỗng trở nên đau
“Áaaaa…”
Má Trương trong bếp hốt hoảng chạy ra thấy cô đang đau đơn ôm bụng nằm trên sofa. Bà liền chạy đến nắm lấy tay cô
“Tiểu Lạc con làm sao?”
“Má…má Trương con…con hình như sắp sinh rồi”
Là một bác sĩ đương nhiên cô biết mình là đang rơi vào tình trạng gì. Dưới chân cô có một dòng nước chảy ra má Trương hốt hoảng chạy ra cửa vừa lúc Kiều Trạch Dương vào chưa đợi má Trương lên tiếng anh đã nhìn thấy Hạ Tiêu Lạc đang ôm bụng nằm trên sofa
Anh tức tốc chạy đến
“Con bé sắp sinh rồi”
Anh bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng bế cô lên ra xe. Nhìn khuôn mặt nhăn nhó vì đau của vợ anh đau lòng không thôi
Bệnh viện
Trước cửa phòng sinh Kiều Trạch Dương cứ đứng ngồi không yên anh cứ đứng trước cửa phòng nhìn vào bên trong
Ông ngoại Kiều và ông bà Hạ còn có Hạ Tiêu Triết và Kiều Quân Dao được thông báo liền tức tốc chạy đến bệnh viện. Ai cũng sốt ruột và lo lắng cho mẹ con cô
Sau 30 phút bác sĩ đã đi ra Kiều Trạch Dương và mọi người chạy đến hỏi bác sĩ
“Vợ tôi sao rồi?”
“Cháu tôi sao rồi?”
“Con gái tôi sao rồi?”
Bác sĩ mỉm cười
“Chúc mừng mọi người cô Hạ đã hạ sinh được hai đứa sinh đôi lại còn là cặp long phụng”
Mọi người bất ngờ xen lẫn vui mừng bà Hạ chắp tay nhìn lên trời miệng không ngừng lẩm bẩm cảm tạ. Kiều Trạch Dương kéo tay bác sĩ
“Vậy vợ tôi”
“Cô Hạ không sao
Bây giờ tôi sẽ đưa cô ấy xuống phòng chăm sóc”
“Cảm ơn bác sĩ”
Sau đó bác sĩ trở lại bên trong phòng
Khi Hạ Tiêu Lạc tỉnh lại thấy anh đang ngồi bên cạnh còn có ông ngoại bố mẹ em trai và chị họ đều ở đây. Thấy cô dậy anh vuốt đầu cô nói
“Bà xã em vất vả rồi”
Hạ Tiêu Lạc mỉm cười lắc đầu
Bà Hạ đi đến ngồi bên cạnh cô nắm lấy tay cô
Cô đưa mắt nhìn sang bên kia có hai chiếc nôi
“Anh em muốn nhìn con”
“Được”
Anh đi lại bế đứa bé trai đến đặt vào bên cạnh cô sau đó lại bế đứa bé gái đặt cạnh đứa bé trai. Hạ Tiêu Lạc đưa tay vuốt má hai đứa bé mỉm cười hai đứa bé bây giờ chả biết trời chăng gì
“Con gái con đã đặt tên cho con của con chưa”
Hạ Tiêu Lạc mỉm cười gật đầu
“Dạ rồi
Bé trai sẽ tên là Kiều Cảnh Hạo
Bé gái là Kiều Cảnh Nghi”
Ông ngoại Kiều vui vẻ cười
“Đúng là cái tên hay cháu dâu ông rất giỏi”
Cả nhà xúm lại vui vẻ nhìn bé có bàn rất nhiều chuyện. Hạ Tiêu Triết cũng vui vẻ liếc mắt nhìn Kiều Quân Dao anh nghiêng người sang bên cô
“Anh cũng muốn”
Kiều Quân Dao giả vờ như không nghe thấy làm ngơ anh. Hạ Tiêu Triết lại nghiêng người qua
“Anh cũng muốn”
Kiều Quân Dao mỉm cười mắt vẫn nhìn hai bé con giả ngây ngô hỏi anh
“Anh muốn gì”
“Muốn có con”
Cô quay qua lườm anh đẩy người anh thẳng lại chỗ cũ. Hạ Tiêu Triết cũng không nói gì chỉ mỉm cười vì biết là cô gái nhỏ này đang ngại ngùng