Tổng Tài Nghĩ Quá Nhiều

Chương 30: Chương 30




Edit: Ngạc Tuyết

Con cua cũng chỉ khoảng một phần tư bàn tay, Lạc Cảnh Xuyên mở đèn pin điện thoại di động lên, kiểm tra ngón chân trắng mịn no đủ của Thẩm Trạch Nhiên một chút, chỉ có chút hồng, không có rách da.

Lạc Cảnh Xuyên tiện tay vừa muốn ném con cua ra biển, Thẩm Trạch Nhiên bỗng kêu lên: “Này này này, đừng ném, mang về cho Linh Linh chơi.”

Cẩn thận từng li từng tí một nắm cua đồng, Thẩm Trạch Nhiên oán hận nói: “Cắn ta chính là phải trả giá thật lớn, ngày mai sẽ để ngươi biết một chút đồng bạn của ngươi là thế nào trước tiên vào nồi sau lại xuống bụng!”

Lạc Cảnh Xuyên bất đắc dĩ lắc lắc đầu: “Trở về.”

“Đau chân.” Biết Lạc Cảnh Xuyên thầm mến chính mình, Thẩm Trạch Nhiên nhất thời có chút bạo gan không biết xấu hổ.

Lạc Cảnh Xuyên ngồi xổm người xuống, nghiêng đầu hôn lên môi Thẩm Trạch Nhiên một cái, xoay người, hai tay đưa ra phía sau: “Lên đây, ta cõng ngươi trở lại.”

Thẩm Trạch Nhiên sửng sốt nửa ngày: “Ngươi thật sự là Lạc Cảnh Xuyên?”

“Không phải.”

“Vậy ngươi là ai?” Thẩm Trạch Nhiên trợn tròn cặp mắt, lẽ nào trái đất bị người ngoài hành tinh xâm lấn?! Lạc Cảnh Xuyên kỳ thực đã bị kẻ địch không tiếng động thay thế rồi? Nói như vậy, hắn cư nhiên giúp người ngoài hành tinh XX? Chẳng trách lại lớn như vậy, đến bây giờ miệng còn thấy chua! (⊙o⊙) (cái gì lớn thì mọi người tự hiểu nha)

“Là lão công của ngươi a.”

“…… Nha, ta sao lại không nhớ rõ.” Thật không có ý tứ, Thẩm Trạch Nhiên nằm úp sấp trên lưng, xe miễn phí sao không xài.

Lạc Cảnh Xuyên dùng hai tay nâng mông Thẩm Trạch Nhiên, phòng ngừa tên ngốc này rơi xuống, cố ý đem áo tắm áp dưới cổ tay: “Tên nhóc không lương tâm.”

“Ngươi rõ ràng cũng sảng khoái, ta liền không nợ ngươi.” Sau khi không cần che giấu bản tính, Thẩm Trạch Nhiên thái độ tùy ý nhiều hơn, còn kém mở rộng cách thức luôn tìm đường chết.

Lạc Cảnh Xuyên nhéo cái mông tròn của Thẩm Trạch Nhiên một cái, không tiếp tục cùng hắn tranh luận, cẩn thận nhìn đá dưới chân, đi ra ngoài.

Thẩm Trạch Nhiên quơ quơ cẳng chân: “Chúng ta nếu là pháo hôi gì đó trong mấy cái tiểu thuyết phá án, vào lúc này dưới chân ngươi sẽ trượt đi, ngã sấp về phía sau, ta liền bị ngươi đè ở phía dưới, số may thì gãy cái xương sườn, vận may không tốt khẳng định sứt mẻ sau gáy, sau đó liền đi đời nhà ma.”

“Ngươi sợ đến nhanh chân bỏ chạy, sau đó thi thể ta chỉ mặc mỗi cái áo tắm bị phát hiện, may là không có làm tới cuối, nếu không khắp thiên hạ đều biết ta và nam nhân làm, từ đây thân bại danh liệt, liên lụy công ty.” Thẩm Trạch Nhiên dừng một chút: “Coi như không có, phỏng chừng cũng sẽ bị cho rằng là sự kiện phấn hồng a, sau đó lực lượng cảnh sát triển khai điều tra, chờ chút, thời điểm như thế này còn có thể cắt đổi đến tiểu thuyết thần quái, bởi vì phương hướng điều tra không đúng, JC vẫn luôn không phá được án, ngươi mỗi ngày lo lắng đề phòng, trải qua đặc biệt xui xẻo, nhưng thật ra là bởi vì ta biến thành ác quỷ, mỗi ngày quấn lấy ngươi…”

“……” Lạc Cảnh Xuyên mở cửa phòng khách sạn, vừa đem người đặt xuống: “May mắn là chúng ta đã bình an trở về.”

“Cắt ~” Thẩm Trạch Nhiên bĩu môi.

Lạc Cảnh Xuyên có chút hoài niệm Thẩm Trạch Nhiên luôn giả x trước kia, không biết hiện tại trả hàng còn kịp hay không.

Sau khi Thẩm Trạch Nhiên nghỉ ngơi, Lạc Cảnh Xuyên đi tới phòng vệ sinh, lấy điện thoại di động ra gọi.

Lục Tiêu nhìn tiểu người mẫu ngực đều sắp lộ hết ra, không nhịn được quăng một tờ chi phiếu: “Mau cút, đừng lãng vãng trước mặt ta.”

Người mẫu trẻ sợ hết hồn, thầm nghĩ ông chủ này là đầu óc có vấn đề hay là phía dưới có vấn đề, lúc trước trên bờ biển ấp ấp ôm ôm một cái, trở lại phòng thì trái lại chẳng làm gì.

Bất quá nàng cũng không dám đắc tội với người này, nhận tiền xong mau chóng rời đi.

Lục Tiêu buồn bực mà ở trong phòng đi qua đi lại, hắn cũng không nói được tại sao, chính là cảm thấy cái gì đó bị đè nén.

Lúc này bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

“Ai vậy? Cút!” Lục Tiêu quát.

Tiếng gõ cửa ngừng lại, qua không bao lâu, “Đích” một tiếng, cửa bị dùng thẻ mở cửa phòng mở ra, một nam nhân cao lớn âu phục giày da đi vào, đường viền thâm thúy biểu hiện lạnh lùng nghiêm nghị: “Ngươi vừa nãy bảo ai lăn?”

Vốn đang tức giận, Lục Tiêu lập tức kinh sợ thành chim cút, hốt hoảng đứng trước mặt nam nhân, nhỏ giọng thét lên: “Anh.”

Tác giả có lời muốn nói:

Trầm Lạc hai người sở dĩ có biến hóa lớn, là vì bọn hắn đem đối phương đem đến phạm vi bên người mình. Tỷ như Thẩm Trạch Nhiên trước mặt cha hắn vẫn là kẻ không có da mặt, Lạc Cảnh Xuyên đối Lạc Linh vẫn là ôn nhu sủng ái.

Trước đây dáng dấp kia đều là đối với người ngoài.

Cho nên, chúc mừng Lạc Cảnh Xuyên mở ra “Thê nô” thuộc tính.

CP Lục tổng xuất hiện, không có liên hệ máu mủ, phần diễn sẽ không quá nhiều, cần phải xem phiên ngoại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.